Chương 3144: SẼ LÀ AI?
Tất cả nhân vật bên ngoài thiên sơn đều đã bị Trận Linh ép phải lộ diện.

Lúc này đám đông mới âm thầm giật mình, thì ra có đến cả trăm phương thế lực ở đây, số cường giả tổng cộng cũng lên đến gần 300 vị.

“Mẹ kiếp, cái đám khốn kiếp này lẫn trốn từ đầu đến cuối để lão tử chiến đấu mệt muốn chết.”

Kiếp Thương Sinh nổi trận lôi đình, trực tiếp cầm Kiếp Thần Lôi giáng thẳng xuống đầu Tinh Linh Tộc vừa lộ diện.

“Hừ.”

Một vị Lôi Thần Tinh Linh trực tiếp bước lên, giữa đầu có một cái sừng như cột thu lôi nghênh đón.

OÀNH.

Kiếp Thần Lôi nổ tung, mà vị Lôi Thần Tinh Linh cũng bị đẩy lùi hàng ngàn dặm.

“Muốn làm bọ ngựa bắt ve, chim sẻ rình mồi? các ngươi không có cửa.” Long Thân Nhân Diện Thú cũng cực kỳ phẫn nộ.

Thử hỏi bọn hắn phải vất vả chiến đấu với 3000 con Loạn Thế Nghĩ hùng mạnh ngay từ đầu, cực kỳ chật vật và tốn sức, thế mà cái đám này lại bí mật ẩn nấp xung quanh, chờ cơ hội ra tay đâm lén sau lưng, thu hết lợi ích, làm sao có thể không nổi nóng?

Long Thân Nhân Diện Thú biến lớn, kích thước to gấp ba lần nguyên bản, đôi cánh của nó bao phủ thiên không, Long Kỹ từ trên không ầm ầm oanh tạc vào một nhóm Quỷ Tộc cường giả vừa lộ diện.

“Làm càn!” Một vị Quỷ Đế nổi giận quát lớn:

“Bách Quỷ Dạ Hành!”

Bóng tối bao trùm xung quanh, Quỷ Vực mở ra, hàng trăm con Quỷ với từng giống loài khác nhau xuất hiện hành tẩu với tốc độ cao, liên tục đánh ra công kích đối kháng với Long Kỹ phô thiên cái địa.

Hồ Sa Thần Lão nhân cơ hội này, bỗng nhiên điều động Hồ Lô Cát biến thành một vị người cát khổng lồ tay nâng Kim Tự Tháp lao đến nện thẳng vào lồng ngực Kiếp Thương Sinh.

Hiển nhiên hai người đã có ân oán từ trước, Hồ Sa Thần Lão nhân cơ hội đối phương lơ là bất chợt đánh lén.

“PHỐC!”

Kiếp Thương Sinh quả nhiên không kịp đề phòng, lồng ngực bị chấn muốn nổ tung, một cái lỗ máu xuất hiện.

“Lão già khốn kiếp, muốn chết phải không?”

Kiếp Thương Sinh ngửa đầu gầm rống:

“Nghịch Thế Thần Thông - Chấp Pháp Lệnh!”

Cơ thể như một cái lò luyện kiếp của hắn phát ra tiếng nổ ầm ầm như trống trận.

Vạn dặm mây đen kéo về, từ bên trong đám mây, Thần Kiếp hiển hoá thành hai vị Chấp Pháp Đạo Giả thực lực khủng bố hàng lâm mà xuống.

Chấp Pháp Đạo Giả sở hữu Sát Thế, Chiến Thế, thực lực không khác nào đại năng.

Một vị Chấp Pháp Đạo Giả chống lại người cát, vị Chấp Pháp Đạo Giả còn lại mang theo trường đao đuổi giết Hồ Sa Thần Lão.

Thủ đoạn của Kiếp Thương Sinh khiến không ít người tê dại cả da đầu, không hổ là Kiếp Thần Đạo Thể.

Ngay cả Chấp Pháp Đạo Giả vốn thuộc về Giới Linh của thế giới mà hắn cũng sai khiến được, đúng là chỉ thủ đoạn của Nghịch Thế Thần Thông mới làm được.

Khi toàn bộ thế lực và cường giả bị ép hiện thân, đội quân Loạn Thế Nghĩ đã không còn là uy hiếp lớn nhất.

Mà tất cả đều hiểu ra rằng, mối trở ngại, nguy hiểm lớn nhất trong việc tranh đoạt cơ duyên chính là những cường giả xung quanh, những kẻ đến từ thế giới khác.

Thế nên thay vì hợp sức chống loại Loạn Thế Nghĩ như trước, hiện tại các đại năng đều trở nên đề phòng lẫn nhau, ra tay có chừng mực, không dám dốc hết sức chiến đấu để tránh lộ sơ hở rồi bị người khác bí mật tập kích.

Trong lúc nhất thời cục diện đã vô cùng hỗn loạn, trừ đồng bọn ở bên mình, những kẻ khác đều có khả năng trở thành kẻ thù.

Mọi thứ xảy ra đúng như Trận Linh mong muốn, nó đã thành công khích bác đám sói đói này, để bọn chúng tự giết lẫn nhau.

Chỉ trong nửa canh giờ, đã có hơn mười vị Thần Đạo Viên Mãn ngã xuống trong cuộc loạn chiến.

“Đoạt Hồn!”

Lạc Nam thi triển Mị Ảnh Tiêu Dao Bộ, muốn nhân lúc chiến trường hỗn loạn thu gặt linh hồn, tranh thủ đột phá cảnh giới Hồn Tu.

Ở đây toàn là linh hồn của Thần Đạo Viên Mãn, nếu có thể cướp số lượng lớn, việc đột phá Hồn Thần Đạo Hậu Kỳ là chuyện dễ dàng.

Nhưng rất nhanh hắn lại phát hiện linh hồn của những vị Thần Đạo Viên Mãn sau khi chết đột nhiên biến mất một cách quỷ dị, không biết đã biến đi đâu, khiến hắn không thể Đoạt Hồn như mong muốn.

Như nghĩ ra điều gì, Lạc Nam liền quay đầu nhìn về phía Thiên Sơn.

Chỉ thấy tại nơi đó, vô vàn Trận Văn đang dần dần sáng lên từng chút từng chút.

“Không xong!” Hắn giật mình trong lòng:

“Tàn Trận này đang hấp thụ linh hồn của những kẻ đã chết bên trong nó để khôi phục.”

Không hổ là Siêu Thần Trận Pháp, linh tính của nó cao đến mức nghịch thiên.

Chẳng trách nó cố ý dùng thủ đoạn để dụ đám cường giả tự giết lẫn nhau, nguyên nhân là muốn hấp thụ chính bọn hắn để phục hồi.

Nếu để nó thành công khôi phục thành Siêu Thần Sát Trận, sợ rằng chín phần, thậm chí toàn bộ đại năng ở đây đều sẽ chết, bao gồm cả bản thân mình.

Lạc Nam tự tin đến mấy cũng không cho rằng mình đủ sức chống lại một trận pháp cấp bậc Siêu Thần.

Nhưng tình hình hiện tại đã quá loạn rồi, nếu hắn đem chuyện này lớn tiếng công khai, chắc chắn Trận Linh sẽ nhắm vào hắn, ghi hận lên đầu hắn, toàn lực kích sát hắn.

Chỉ còn cách mượn đao giết người.

Nghĩ đến đây, Lạc Nam đảo quanh tìm kiếm mục tiêu, ánh mắt đột nhiên sáng lên nói:

“Nàng chờ ta một chút!”

Đế Lạc không hiểu chuyện gì xảy ra đã thấy Lạc Nam biến mất, còn chưa kịp trách hắn cái tội dám tự tiện cầm tay kéo nàng.

Nàng chú ý theo dõi Lạc Nam, chỉ thấy hắn lặng lẽ hoà nhập vào bóng tối, tiếp cận đến vài con Hắc Cổ Bạo Long của Tàn Lãnh Thiên.

Uy áp Tổ Long chậm rãi tràn ra, vài con Hắc Cổ Bạo Long thương tích đầy mình vốn đã rất yếu, không thể chống lại trước huyết mạch áp chế, dễ dàng đã bị Lạc Nam thi triển Nhiếp Hồn.

“Làm theo lệnh của ta!” Lạc Nam truyền đạt ý niệm.

NGAO NGAO NGAO NGAO NGAO...

Hắc Cổ Bạo Long bỗng nhiên ngửa đầu rống to:

“Tàn Trận chết tiệt kia đang hấp thu linh hồn của các ngươi sau khi chết, nó sắp phục hồi toàn thịnh rồi, lúc đó không ai sống nổi!”

Hắc Cổ Bạo Long có tu vi cao đương nhiên việc nói tiếng người là vô cùng đơn giản, thanh âm rành mạch rõ ràng, long ngâm vang vọng thương khung, tất cả đều có thể nghe thấy.

Toàn trường sửng sốt, lúc này mới chú ý nhìn đến toà Thiên Sơn, phát hiện các Trận Văn quả thật có dấu hiệu khôi phục.

“Không xong, mau dừng đánh!”

Toàn thể đại năng hoảng sợ, vội vàng thu hồi thế công, rất sợ mình tiếp tục vô tình tiếp tế năng lượng cho Tàn Trận hồi sinh.

“Đám bò sát khốn kiếp, các ngươi thành công chọc giận ta!”

Đúng như dự đoán của Lạc Nam, Trận Linh phát ra tiếng gầm thịnh nộ.

Mưu kế của nó sắp hoàn thành, chỉ cần thôn phệ thêm hàng chục linh hồn nữa là thức tỉnh, không ngờ bị đám rồng này lên tiếng phá hư kế hoạch.

CHIẾU CHIẾU CHIẾU CHIẾU CHIẾU...

Từng cột sáng như lưỡi gơm đoạt mạng giáng lâm, trực tiếp rơi vào thân của đám rồng.

“KHÔNG!”

Trong tiếng quát đau đớn và bất lực của Tàn Lãnh Thiên, chín con rồng oai phong lôi kéo cung điện của hắn đã biến thành xương trắng.

“Mẹ kiếp Trận Linh, dám tiêu diệt chiến thú của bổn thiếu!”

Tàn Lãnh Thiên đau lòng muốn điên, chín con rồng đó thật ra là chín mỹ nhân long tộc, hắn phải rất vất vả, bỏ ra cái giá to lớn mới thu thập được.

Lúc này bị Tàn Trận tiêu diệt, hắn hung tàn xông lên Thiên Sơn muốn ăn thua đủ.

“Chủ nhân của đám bò sát thấp hèn cũng nên chết!”

Trận Linh cảm thấy giết vẫn chưa đủ, vội vàng hội tụ ánh sáng chiếu xuống Tàn Lãnh Thiên.

“Thiếu chủ cẩn thận!”

Thiên Tàn và Địa Lão sợ hãi gầm lên, vội vàng triệu hoán hai Chí Tôn Pháp Tướng khổng lồ ngăn trở ở phía trước, tung ra quyền đấm cước đá, bảo vệ Tàn Lãnh Thiên từ phía sau.

XOẸT XOẸT...

Tia sáng vô thượng hàng lâm, song tướng tiêu tan, Thiên Tàn Địa Lão bị phản phệ nặng nề như diều đứt dây rơi xuống, máu tươi cuồng phún.

“Nhị lão!”

Tàn Lãnh Thiên biến sắc, vội vàng hạ xuống bên cạnh hai lão già, kiểm tra thương thế của bọn hắn.

Cột sáng lại hội tụ, Trận Linh không nguyện buông tha Tàn Lãnh Thiên, một lần nữa soi rọi xuống đầu.

“Cút cho lão tử!”

Tàn Lãnh Thiên nộ hống: “Phụ thân của ta chắc chắn diệt ngươi!”

Theo thanh âm của hắn vang lên, từ trong ấn ký hình giọt máu giữa trán, hư ảnh một nam tử cao cao tại thượng, duy ngã độc tôn hiện ra.

“Siêu Thần Hình Chiếu!?” Trận Linh cũng phải thốt lên một tiếng kinh ngạc.

Siêu Thần Hình Chiếu hiện thân đấm ra một quyền, bá đạo xua tan cột sáng huỷ diệt của nó.

Mà hư ảnh của Siêu Thần Hình Chiếu cũng ảm đạm đi vài phần, hiển nhiên là hàng tiêu hao lực lượng, không thể sử dụng vĩnh viễn.

Bất quá dù là như vậy, Trận Linh cũng đành tạm thời từ bỏ ý định giết chết Tàn Lãnh Thiên.

Bởi nó biết rằng nếu muốn huỷ diệt Siêu Thần Hình Chiếu, mình sẽ tiêu hao rất nhiều lực lượng, đến lúc đó không thể duy trì tàn trận hoạt động được nữa.

“Đáng hận.”

Nhận ra Thiên Tàn và Địa Lão tuy hấp hối nhưng vẫn còn sống, Tàn Lãnh Thiên thở ra một hơi, nhanh chóng thu bọn hắn vào trong Hắc Điện, cũng đem Hắc Điện thu trở về đan điền của mình.

Hắn ngửa đầu nhìn lên, phát hiện vô số ánh mắt đang tập trung vào mình.

Hiển nhiên việc Tàn Lãnh Thiên liên tục thi triển Siêu Thần Huyết Thống và Siêu Thần Hình Chiếu khiến đám đông kinh dị, không hổ là con ông cháu cha, thủ đoạn giữ mạng thật nhiều.

Nếu không phải vì Tàn Trận quá lợi hại, với thủ đoạn như thế của Tàn Lãnh Thiên...rất ít người có thể là đối thủ của hắn.

“Thiếu chủ, ngươi làm ơn nghe lời lão phu một lần...tìm cách thoát khỏi đại trận này.” Thiên Tàn yếu ớt từ trong truyền âm ra ngoài:

“Khụ, hiện tại át chủ bài của ngươi đã bại lộ hết rồi, rất khó để cạnh tranh với bọn chúng.”

“Đúng vậy, giữ được rừng xanh không lo thiếu củi đốt, xin thiếu chủ!” Địa Lão cũng thì thào.

“Xin phu quân, hãy trốn thôi!” Các nữ nhân của Tàn Lãnh Thiên cũng mở miệng cầu khẩn hắn.

“Được rồi, các ngươi an tâm.” Tàn Lãnh Thiên hít sâu một hơi, nắm đấm siết chặt, ánh mắt thèm thuồng nhìn về phía Cổ Nhật Cơ, Cổ Nguyệt Cơ và nữ nhân đứng đầu Tinh Linh Tộc, thầm nghĩ trong lòng:

“Bổn thiếu mặc kệ cơ duyên trong động phủ, chỉ cần bắt được ba mỹ nhân này, tất cả tổn thất sẽ được bù đắp nguyên vẹn.”

Hắn đã hạ quyết định, sẽ không tiếp tục thăm dò động phủ Siêu Thần...ngược lại hắn sẽ chờ đợi thời cơ, bắt ba mỹ nhân đẹp nhất tại nơi này.

Đối với hắn chiếm được mỹ nhân còn quan trọng hơn cơ duyên.

“Cái tên này...”

Chú ý đến ánh mắt của Tàn Lãnh Thiên, tam nữ nhẹ nhíu chân mày.

Trực giác của Thần Đạo Viên Mãn nhạy bén đến mức nào? Tàn Lãnh Thiên có ý đồ với các nàng làm sao có thể qua mặt được các nàng?

Bất quá tên này là hậu nhân trực hệ của Siêu Thần Cảnh, lại đang thi triển những thủ đoạn mạnh nhất nên tạm thời mặc kệ hắn.

Nhưng nếu hắn dám có hành vi quá phận nào, đừng trách các nàng độc ác.

Bản thân các nàng cũng có Siêu Thần Cảnh chống lưng, xem ai sợ ai?

“Làm rất khá.” Nhìn thấy Lạc Nam lặng lẽ trở về như chốn không người, Đế Lạc cũng phải gật đầu tán thưởng.

Không hổ danh là nhân vật có thể khiến sư phụ của mình phải kiêng kỵ.

Trong trận đại chiến, hắn là người đầu tiên phát hiện âm mưu của Trận Linh, lại có thể ném đá giấu tay, dùng đám rồng của Tàn Lãnh Thiên vạch trần, bản thân bình yên vô sự.

Một loạt các hành động tưởng chừng đơn giản nhưng đòi hỏi sự nhạy bén, tinh tế cũng như bản lĩnh phi thường.

Nếu Lạc Nam không ra tay, một khi kế hoạch của Trận Linh thành công, Siêu Thần Sát Trận toàn diện khôi phục, hầu hết người ở đây đều khó mà sống sót.

Có thể nói hắn là ân nhân của mọi người cũng không quá đáng.

“Các vị, Trận Linh này quá mức ranh ma, xém chút đã có thể hại chết chúng ta.” Kiếp Thương Sinh cao giọng nói chuyện:

“Chi bằng trước tiên liên thủ phá trận, sau đó tranh đoạt cơ duyên tuỳ vào bản lĩnh của mỗi người?”

“Nhất trí!” Trung niên nhân tay cầm phất trần gật đầu.

“Chúng ta không có ý kiến.” Cổ gia tỷ muội ung dung nói.

“Vậy còn chờ gì nữa? Giết hết đám kiến này rồi đến cái trận pháp chết tiệt.” Lục Ngô tính khí nóng nảy, dẫn đầu đội quân Hổ Thần xông thẳng vào bầy kiến.

Cục diện liên tục xoay chuyển, tất cả đã nhận ra sự nguy hiểm của Trận Linh, quyết định một lần nữa hợp lực phá trận.

Một khi trận pháp này phá đi, dù tranh đoạt cơ duyên không lại cũng có thể bỏ trốn, không đến mức bị vây nhốt ở chỗ này.

Các phương đại năng đều quyết đoán lao đến thiên sơn phát động công kích.

Trước sức mạnh của bọn hắn, Loạn Thế Nghĩ liên tục bị đánh bay, liên tục bị tàn sát.

Lạc Nam và Đế Lạc cũng đuổi theo ở phía sau, ven đường tuỳ tiện đánh vài con kiến để góp sức, tránh bị đám đông xem là công địch.

“Các ngươi muốn chết!”

Trận Linh vừa giận vừa sợ, nếu mọi thứ cứ tiếp tục như vậy, nó chắc chắn sẽ bị phá.

Nghĩ đến đây, Trận Linh quyết định giết gà doạ khỉ, vận dụng gần hết lực lượng còn sót lại của mình, ngưng tụ ra năm cột sáng khổng lồ chắn ở phía trước thiên sơn.

Toàn trường rùng mình, vô thức lùi lại bước chân.

Năm cột sáng có thể diệt trừ cả đại năng, cần đến Siêu Thần Hình Chiếu mới đủ sức chống lại, không ai muốn trở thành một trong năm đối tượng xui xẻo.

“Khốn kiếp, với lực lượng còn sót lại của nó, năm cột sáng này đã là đợt công kích cuối cùng.” Một vị Trận Thần đã dám khẳng định:

“Chỉ cần chống được năm cột sáng này, tàn trận sẽ bị phá.”

“Nhưng ai sẽ chống đây?” Một vị Quỷ Đế mỉa mai hỏi.

“Ai có thủ đoạn phòng ngự mạnh?” Kiếp Thương Sinh trừng mắt nhìn Hồ Sa Thần Lão quát:

“Lão già ngươi lên đi! Cái hồ lô cát của ngươi thừa sức chống lại cột sáng.”

“Sao ngươi không lên? Gọi ra Chấp Pháp Đạo Giả chết thay!” Hồ Sa Thần Lão quát lại.

“Mẹ nó lũ khốn hèn nhát, lão tử đã thay các ngươi chống mấy lần rồi.” Tàn Lãnh Thiên phẫn nộ mắng to.

“Ai bảo ngươi ngu xuẩn.” Các vị đại năng thầm nghĩ.

Đám người đưa mắt nhìn nhau, tuy biết rằng chỉ cần chống được năm cột sáng huỷ diệt cuối cùng này là thành công phá trận, tiếp cận động phủ Siêu Thần.

Nhưng vấn đề chính là, năm kẻ xui xẻo sẽ là ai?

...

Chúc cả nhà chiều vui vẻ
Mời mọi người tham gia gr FB thảo luận chém gió.
Đăng ký kênh YT để nghe truyện audio.
Ai có lòng ủng hộ thì thông tin e để cuối trang web, chân thành cảm ơn.