Chương 3145: HỒ LÔ CÁT VÀO TAY
Người nhìn ta, ta nhìn người...
Dù là đại năng bản lĩnh cao cường, không ai nguyện ý xông lên chịu chết.
Uy lực của cột sáng mà tàn trận có thể đánh ra trước đó mọi người đều rõ ràng, Thần Đạo Viên Mãn nếu không có thủ đoạn đối kháng sẽ chết rất thảm, tan xương nát thịt, ngay cả Siêu Thần Hình Chiếu cũng phải ảm đạm khi nghênh đón trực diện là đủ hiểu.
Đương nhiên dù có không ít đại năng sở hữu khả năng chống lại cột sáng, nhưng điều đó cũng sẽ khiến bọn hắn tổn thất không nhỏ, hao tổn át chủ bài, chẳng ai muốn mình phải trả giá thay người khác cả.
“Khôn hồn thì cút!” Trận linh phẫn nộ nói.
“Hừ!” Long Thân Nhân Diện Thú giận dữ quát lên:
“Tất cả cùng nhau xông lên, kẻ nào bị cột sáng chiếu vào xem như xui xẻo.”
Ánh mắt toàn trường lấp loé, đây không thể nghi ngờ là cuộc chơi vận khí.
Cường giả có vài trăm người, sẽ có năm người ngẫu nhiên bị cột sáng chiếu vào, có thể sống sót hay không tuỳ thuộc vào bản sự.
“Kế hoạch của ngươi không tệ, nhưng chẳng may có những kẻ hèn nhát không xông lên thì sao?” Hồ Sa Thần Lão nhàn nhạt hỏi.
“Kẻ nào không cùng lúc xông lên sẽ bị tất cả những người còn lại vây công đến chết.” Lục Ngô giận dữ nói.
“Nhất trí!” Kiếp Thương Sinh tán thành gật đầu, đảo mắt nhìn quanh quát lên:
“Có kẻ nào không phục?”
“Xem ra chỉ còn cách này.” Cổ Nhật Cơ thản nhiên nói.
“Tán thành kế này, kẻ nào không lên sẽ bị chúng ta vây giết.”
Toàn trường gật đầu, đã tốn nhiều công sức như vậy, không thể lui bước được nữa.
Trong vài trăm đại năng, chưa chắc cột sáng sẽ chiếu vào mình.
Lạc Nam và Đế Lạc nhìn nhau nhún nhún vai, cũng chẳng còn biện pháp nào khác.
“Đếm dứt câu, toàn bộ phải xông đến Thiên Sơn cùng lúc!” Kiếp Thương Sinh trầm giọng nói:
“Ba”
Sắc mặt toàn trường nghiêm nghị, so với việc bị tia sáng chiếu vào, bị đám đông hợp lực vây giết càng khó nhằn hơn, vậy nên cũng không ai có ý định lật lọng.
“Hai”
Kiếp Thương Sinh gào thét:
“MỘT!”
ĐÙNG.
Toàn trường bạo phát sức mạnh, ba trăm vị đại năng bằng tốc độ nhanh nhất của mình lao đến thiên sơn khổng lồ.
“Vậy các ngươi có thể đi chết!” Trận Linh rốt cuộc phẫn nộ, năm cột ánh sáng ngẫu nhiên chiếu xuống năm nhân vật xấu số.
Dù động phủ bị xâm phạm, nó cũng muốn kéo theo năm kẻ chôn cùng.
Cột sáng thứ nhất chiếu ngay Cổ Nguyệt Cơ.
Cột sáng thứ hai chiếu vào một tên đại năng của Thần Tộc.
Cột sáng thứ ba chiếu vào trưởng lão của Tinh Linh Tộc.
Cột sáng thứ tư chiếu vào Hồ Sa Thần Lão.
“Moá nó đúng là vận cứt chó!” Lạc Nam nhìn cột sáng khổng lồ trên đầu mình và Đế Lạc ngửa đầu mắng to.
“Ngươi né sang một bên để ta!” Đế Lạc nghiêm nghị nói.
“Ta không thích để nữ nhân gánh thay.” Lạc Nam bĩu môi nói:
“Nàng mau đi!”
Không có quá nhiều thời gian để quyết định, ngay khi nhận ra Lạc Nam muốn ngạnh kháng, Đế Lạc đã lập tức dịch chuyển không gian.
“Đáng ghét thật.” Cổ Nguyệt Cơ sắc mặt lạnh lùng, hiển nhiên cũng không nghĩ mình sẽ xui xẻo như vậy.
“Khanh khách, muội muội ở lại mạnh khoẻ, tỷ tỷ đi trước một bước vậy.” Cổ Nhật Cơ sung sướng cười to, thả người bay vọt đi.
“Ngươi đừng vội đắc ý.” Cổ Nguyệt Cơ hừ một tiếng, giữa trán hiện lên giọt máu trong suốt tinh tế như lưu ly.
Nàng kích hoạt Siêu Thần Huyết Thống.
Khoảnh khắc đó, hàng trăm loại Đạo Băng bùng nổ xung quanh nàng, ngưng kết thành một vầng khuyết nguyệt khổng lồ và sắc bén, trảm thẳng lên cột sáng giữa không trung.
OÀNH.
Không gian nổ tung, không hổ là hậu duệ của Nhật Nguyệt Thần Chủ, trăng khuyết đông cứng cả ánh sáng, một vụ nổ kinh hoàng chấn cho Cổ Nguyệt Cơ liên tục lùi bước.
Hiển nhiên nàng cũng bị thương không nhẹ chút nào sau khi gánh được một đòn trí mạng.
Nhanh chóng lấy ra một viên Thần Đan bỏ vào môi thơm, ngồi xuống điều tức.
Nàng không vội chút nào, bởi nàng biết quá trình phá giải hoàn toàn Trận Pháp sẽ còn tốn thêm một đoạn thời gian.
Nhân cơ hội này khôi phục để còn có thực lực cạnh tranh.
“Vạn Thần Hiện Thế!” Đại năng của Thần Tộc nghiêm nghị quát to.
Sau lưng hắn, hư ảnh hàng vạn các vị Thần hiện ra, có Đế Thần Tộc, Cự Thần Tộc, Hoả Thần Tộc, Thuỷ Thần Tộc, Lôi Thần Tộc...đủ loại Thần Tộc đem sức mạnh truyền vào cơ thể của hắn.
Đại năng Thần Tộc tiếp thu sức mạnh, vòng sáng trên đầu xoay tròn, triệu hoán một kiện Thần Binh Cực Phẩm - Vẫn Thần Thương.
Mang theo Thương Thế, Sát Thế, Chiến Thế, Thần Thế và vô vàn Thần Văn hội tụ, một thương nghênh đón trực diện cột sáng đang giáng xuống.
RĂNG RẮC.
Vẫn Thần Thương nát bấy trong ánh mắt kinh hoàng của đại năng Thần Tộc, cột sáng dù bị suy yếu không ít vẫn thành công xuyên thủng lồng ngực hắn.
“PHỐC!”
Đại năng Thần Tộc thổ huyết, hấp hối ngã lăn xuống đất.
Cũng may có một vị cường giả của Thần Tộc khác kịp thời phất tay thu hắn vào trong Không Gian Pháp Bảo, tiến hành liệu thương.
“Mạng ta xong rồi!” Trưởng lão Tinh Linh Tộc thê lương cười thảm, hắn đã dốc hết thủ đoạn phòng ngự của mình cũng không ngăn cản được uy lực từ luồng sáng.
Đang nghĩ rằng mình chắc chắn sẽ chết, một bóng lưng phong hoa tuyệt đại bỗng dưng hiện ra trước mặt của hắn.
“Bệ hạ!?” Trưởng lão Tinh Linh Tộc khóc lên vì cảm động.
Không sai, người đứng đầu Linh Giới - Vạn Linh Nữ Chủ đã đứng ra cứu hắn.
Khoác trên người Thần Tinh Linh Giáp hai màu đen và lục đan xen, hai tay chấp chưởng hai thanh đại đao.
Thần Binh của nàng là Tinh Thần Đao và Linh Thần Đao.
Giữa trán hiện lên giọt máu chứng minh cho Siêu Thần Huyết Thống, song đao kết hợp, Đao Thế ngập trời, 18 loại Thần Lực Viên Mãn gào thét.
KENG...
Đao khí xung thiên cường ngạnh đối kháng cột sáng một kích chính diện.
ẦM ẦM ẦM ẦM...
Cơ thể Vạn Linh Nữ Chủ liên tục bị đẩy lùi, chiến giáp rung lắc dữ dội nhưng nàng vẫn kiên cường cắn chặt răng.
Mãi đến khi cột sáng hoàn toàn biến mất, song đao đã hiện lên đầy rẫy vết nứt.
Một chân Vạn Linh Nữ Chủ đã quỵ xuống, sóng lưng vẫn thẳng tắp dưới ánh mặt trời, nghênh đón hàng loạt ánh mắt sùng bái của Tinh Linh Tộc.
So với Cổ Nguyệt Cơ, thương thế của nàng nhẹ hơn nhiều.
Cũng không phải nàng mạnh hơn Cổ Nguyệt Cơ, mà vì trước đó cột sáng đã bị trưởng lão của Tinh Linh Tộc làm suy yếu một chút rồi.
“Lên!”
Vạn Linh Nữ Chủ nghiêm nghị đứng lên, Sinh Mệnh Thần Lực và Mộc Thần Lực nhanh chóng bao trùm toàn thân, thi triển thân pháp hướng về thiên sơn lao đi như lưu tinh.
Năm vị cường giả Tinh Linh Tộc yểm hộ xung quanh nàng.
Ở một bên khác, Hồ Sa Thần Lão bất đắc dĩ đối mặt với cột sáng, không ngờ bản thân đen đủi như vậy.
Nhưng hết cách rồi, có chơi có chịu.
Lão trực tiếp trốn vào bên trong Hồ Lô Cát, hy vọng với khả năng phòng ngự của nó sẽ giúp mình thoát được một kiếp.
ĐÙNG!
Cột sáng chiếu vào Hồ Lô Cát, nó rung lắc dữ dội, vô tận Thổ Thuộc Tính tuôn ra gia cố thành hồ lô, cố gắng bảo vệ chủ nhân mình bên trong.
RĂNG RẮC.
Lần đầu tiên vết nứt hiện ra bên trên Hồ Lô Cát.
Nó vốn là Siêu Thần Bảo bị hư hỏng, đối mặt với Siêu Thần Sát Trận không hoàn chỉnh, lực lượng xem như ngang nhau.
Thế nên thế công của Siêu Thần Sát Trận hoàn toàn có thể gây tổn hại đến nó.
Hồ Lô Cát nứt ngày càng nhiều, có dấu hiệu vỡ ra một lỗ thủng.
PHỐC!
Hồ Sa Thần Lão ở bên trong cũng bị vài tia sáng chiếu trúng, thương thế nặng nề.
Cũng may tia sáng rốt cuộc tiêu hao sạch sẽ, tan biến mất dạng.
“Phù...phù...phù...” Hồ Sa Thần Lão thở hổn hển chui ra, dự định độn thổ rời đi.
Thương thế quá nặng, lão lại không phải hậu duệ của Siêu Thần Cảnh, không có con bài như đám người Tàn Lãnh Thiên hay Cổ Nguyệt Cơ để tiếp tục.
“Ngày này rốt cuộc đã đến.” Một tiếng cười lãnh khốc vang vọng trên đỉnh đầu.
Kiếp Thương Sinh chẳng biết từ bao giờ đã quay ngược trở về, hung ác ra tay với Hồ Sa Thần Lão.
Thật ra ngay từ khi phát hiện Hồ Sa Thần Lão bị cột sáng chiếu vào, Kiếp Thương Sinh đã chuẩn bị cho thời khắc này.
Vô tận Thần Kiếp hội tụ trên nắm tay, một quyền vô tình đấm xuống.
“Nghiệt súc, ngươi dám khi sư diệt tổ?” Hồ Sa Thần Lão hai mắt đỏ ngầu.
Lão biết bản thân khó lòng chống lại kẻ sở hữu thể chất nghịch thiên như Kiếp Thương Sinh, dự định điều khiển Hồ Lô Cát trốn chạy.
“Tâm Kiếp hiện!”
Nào ngờ ánh mắt Kiếp Thương Sinh loé lên, khoá chặt lấy linh hồn của Hồ Sa Thần Lão.
Ngay lập tức, Hồ Sa Thần Lão lạc vào mộng cảnh, vô vàn chuyện xưa kéo về trong ký ức.
Lão và Kiếp Thương Sinh vốn là sư đồ, ban đầu khi thu nhận Kiếp Thương Sinh làm đệ tử là vì nhận ra thể chất đặc thù của hắn, chờ ngày đoạt xác, chiếm đoạt cơ thể.
Đến lúc đó lão vừa sở hữu Hồ Lô Cát, vừa có được Kiếp Thần Đạo Thể, thử hỏi thiên hạ còn bao nhiêu đối thủ?
Nhưng lão không ngờ rằng, nữ nhi của mình lại âm thầm yêu Kiếp Thương Sinh, hai người tình cảm tha thiết.
Sau khi vô tình biết được âm mưu của phụ thân đối với người tình, nữ nhi đã bí mật giúp Kiếp Thương Sinh trốn đi rất xa.
Trong cơn phẫn nộ, Hồ Sa Thần Lão trực tiếp sát hại nữ nhi của mình, sau đó điên cuồng truy sát Kiếp Thương Sinh vài chục vạn năm.
Nào ngờ Kiếp Thương Sinh một đường trốn chạy, cơ duyên không ngừng kéo đến.
Mỗi một lần độ kiếp, thực lực đều tăng trưởng chóng mặt, liên tục đột phá tu vi, chiến lực ngày càng tăng cao.
Hắn chẳng cần bất cứ thứ gì khác, chỉ cần hấp thụ lực lượng ở mỗi lần độ kiếp là có thể mạnh lên, thủ đoạn chiến đấu chưa từng thiếu.
Vài chục vạn năm truy sát không thành, thực lực của Kiếp Thương Sinh ngày càng khủng bố, cuối cùng vượt qua cả sư phụ.
Nếu Hồ Sa Thần Lão không có Hồ Lô Cát hỗ trợ, chắc chắn không phải đối thủ của hắn.
“Rốt cuộc chờ đến ngày này, lão cẩu khốn kiếp, ngươi không xứng làm sư phụ ta, cũng không xứng làm phụ thân của nàng.”
Kiếp Thương Sinh rơi lệ, nhân lúc Hồ Sa Thần Lão lạc vào tâm kiếp, một quyền quyết liệt đấm xuống.
PHỐC!
Đầu lâu nổ tung, Hồ Sa Thần Lão chính thức ngã xuống.
VÈO.
Chủ nhân đã chết, Hồ Lô Cát có linh, cố gắng bay đi đào thoát.
Kiếp Thương Sinh không thèm đuổi theo nó, bởi lẽ hắn cũng căm hận Hồ Lô Cát đến tận xương tuỷ, nếu không có nó hỗ trợ thì Hồ Sa Thần Lão đã sớm chết trong tay hắn.
Lúc này lại không có thời gian đem nó huỷ diệt, bởi vì cửa động siêu thần vẫn đang ở trước mặt.
Hoá thành tia chớp, Kiếp Thương Sinh gạt lệ lau vọt đi, trong lòng lướt qua bóng hình xinh đẹp năm nào:
“Hồ Nhi, ta đã thành công vì nàng báo thù.”
Lại nói Lạc Nam xui xẻo bị một cột sáng chiếu vào.
Hắn triệu hồi Hỗn Độn Thú ra ngoài như khiên thịt.
Bất Hủ Thần Văn nhanh chóng bao trùm cơ thể mập mạp của Hỗn Độn Thú, đem nó biến thành trạng thái Vạn Cổ Bất Hủ Thân.
OÀNH.
Cột sáng giáng lâm, Lạc Nam núp dưới bụng Hỗn Độn Thú, để con hà mã này thay mình hứng chịu công kích.
Quả nhiên Hỗn Độn Thú không làm hắn thất vọng, sau khi Bất Hủ Thần Văn ảm đạm tiêu tan, cơ thể của nó bị cột sáng bắn cho chảy máu đầm đìa, máu hoá thành cái hồ nước nhỏ, kích thước của Hỗn Độn Thú cũng nhỏ lại một vòng.
Nhưng sắc mặt nó vẫn đờ đẫn ngơ ngác, dường như không chút đau đớn nào.
“Làm tốt lắm.” Lạc Nam hài lòng xoa đầu Hỗn Độn Thú khích lệ, đem nó thu vào trong Linh Giới Châu, không uổng công cho con hàng này ăn ngon mặc đẹp.
Đúng lúc này, hắn nhìn thấy Hồ Lô Cát đang bay lượn trên không trung, Hồ Sa Thần Lão đã bị Kiếp Thương Sinh tiêu diệt.
“Đồ tốt a.”
Dịch Chuyển Tức Thời liên tục triển khai, Lạc Nam xuyên toa không gian, hiện ra ngay phía trước Hồ Lô Cát, đưa tay chụp lấy nó.
“Cút!”
Một thanh âm lăng lệ vang lên.
Lạc Nam trừng mắt nhìn, kẻ vừa hiện ra muốn tranh đoạt Hồ Lô Cát với mình lại là một tên cường giả của Địa Quỷ Tộc.
Hiển nhiên Địa Quỷ rất có hứng thú với pháp bảo lợi hại như Hồ Lô Cát.
Địa Quỷ Tộc biến lớn toàn thân, như một ngọn núi sừng sững, trên bắp tay lan tràn Quỷ Văn, trọng lực nghiền ép không gian, hung hăng cầm cự phủ giáng xuống đầu Lạc Nam.
Lạc Nam từ đầu đến cuối luôn biểu hiện hết sức bình thường nên tên Địa Quỷ này cũng chẳng xem trọng hắn.
“Ngươi nói ai cút?” Lạc Nam nhếch mép cười gằn:
“Định Hồn!”
Bất Hủ Thần Hồn trong mắt loé lên, Địa Quỷ Tộc toàn thân cứng đờ.
Hơn ai hết, Lạc Nam hiểu rõ năng lực của đám Địa Quỷ này chính là sức mạnh nhục thân, điểm yếu là Linh Hồn.
Gặp phải Bất Hủ Thần Hồn, làm sao có thể chống lại?
Nguyệt Thần Kiếm hiện ra trong tay, ánh trăng máu chiếu rọi, một kiếm bêu đầu.
PHỐC!
Cột máu khổng lồ phóng lên tận trời, đầu của tên Địa Quỷ ầm ầm rơi xuống.
Hồ Lô Cát đang muốn vòng qua Lạc Nam bỏ chạy, hắn đã lạnh lùng hừ một tiếng:
“Hiểm Thâu Bí Thủ!”
Nhẹ nhàng chụp ra, Bá Đạo Quy Tắc vận chuyển vô hình, Hồ Lô Cát chẳng biết vì sao đã rơi vào tay của hắn.
“Hư hỏng khá nặng, phải tốn công sửa chữa.” Lạc Nam thầm nghĩ, dứt khoát đem nó ném vào đan điền.
Hồ Lô Cát đang muốn bạo động, đáng tiếc đã bị Đại Địa Pháp Tướng trấn áp.
Đoạt lấy cả Linh Hồn và cơ thể của tên Địa Quỷ, Lạc Nam hướng mắt nhìn về phía thiên sơn.
Các cường giả đang hợp lực phá đi từng luồng trận văn cuối cùng trên núi.
Một khi tàn trận bị phá huỷ sạch sẽ, không gì có thể ngăn cản bọn hắn tiến vào cửa động.
Đang muốn đuổi theo, một cảnh tượng khác khiến Lạc Nam chú ý.
Cổ Nguyệt Cơ đang ngồi xếp bằng điều tức nhằm khôi phục toàn thịnh sau khi chống lại cột sáng.
Ở bên cạnh nàng là hai vị thị nữ có tu vi Thần Đạo Hậu Kỳ hộ vệ.
Tàn Lãnh Thiên như u linh tiếp cận, bằng vào Hình Chiếu Siêu Thần vẫn còn tồn tại, tốc độ cực nhanh, bỏ qua hai vị thị nữ không kịp phản ứng, một chưởng hung hăng đánh vào lưng Cổ Nguyệt Cơ.
PHỐC!
Cổ Nguyệt Cơ không thể lường đến có kẻ không nhắm vào động phủ siêu thần, ngược lại đi nhắm vào chính mình.
Nàng trúng phải một chưởng cực mạnh, môi đỏ phun máu, thân thể bay ngược hàng vạn mét.
“Kẻ nào!?” Hai thị nữ vừa sợ vừa giận.
Đáng tiếc ở trước một Tàn Lãnh Thiên đang thi triển toàn lực, chỉ hai chưởng đã đem các nàng chấn cho hấp hối.
“Ông trời không phụ lòng ta, cơ hội đã đến.” Tàn Lãnh Thiên cười bí hiểm:
“Trước bắt muội muội, sau đó lại chờ đợi thời cơ bắt tỷ tỷ.”
...
Chúc cả nhà ngủ ngon
...
Mời mọi người tham gia gr FB thảo luận chém gió.
Đăng ký kênh YT để nghe truyện audio.
Ai có lòng ủng hộ thì thông tin e để cuối trang web, chân thành cảm ơn.
Dù là đại năng bản lĩnh cao cường, không ai nguyện ý xông lên chịu chết.
Uy lực của cột sáng mà tàn trận có thể đánh ra trước đó mọi người đều rõ ràng, Thần Đạo Viên Mãn nếu không có thủ đoạn đối kháng sẽ chết rất thảm, tan xương nát thịt, ngay cả Siêu Thần Hình Chiếu cũng phải ảm đạm khi nghênh đón trực diện là đủ hiểu.
Đương nhiên dù có không ít đại năng sở hữu khả năng chống lại cột sáng, nhưng điều đó cũng sẽ khiến bọn hắn tổn thất không nhỏ, hao tổn át chủ bài, chẳng ai muốn mình phải trả giá thay người khác cả.
“Khôn hồn thì cút!” Trận linh phẫn nộ nói.
“Hừ!” Long Thân Nhân Diện Thú giận dữ quát lên:
“Tất cả cùng nhau xông lên, kẻ nào bị cột sáng chiếu vào xem như xui xẻo.”
Ánh mắt toàn trường lấp loé, đây không thể nghi ngờ là cuộc chơi vận khí.
Cường giả có vài trăm người, sẽ có năm người ngẫu nhiên bị cột sáng chiếu vào, có thể sống sót hay không tuỳ thuộc vào bản sự.
“Kế hoạch của ngươi không tệ, nhưng chẳng may có những kẻ hèn nhát không xông lên thì sao?” Hồ Sa Thần Lão nhàn nhạt hỏi.
“Kẻ nào không cùng lúc xông lên sẽ bị tất cả những người còn lại vây công đến chết.” Lục Ngô giận dữ nói.
“Nhất trí!” Kiếp Thương Sinh tán thành gật đầu, đảo mắt nhìn quanh quát lên:
“Có kẻ nào không phục?”
“Xem ra chỉ còn cách này.” Cổ Nhật Cơ thản nhiên nói.
“Tán thành kế này, kẻ nào không lên sẽ bị chúng ta vây giết.”
Toàn trường gật đầu, đã tốn nhiều công sức như vậy, không thể lui bước được nữa.
Trong vài trăm đại năng, chưa chắc cột sáng sẽ chiếu vào mình.
Lạc Nam và Đế Lạc nhìn nhau nhún nhún vai, cũng chẳng còn biện pháp nào khác.
“Đếm dứt câu, toàn bộ phải xông đến Thiên Sơn cùng lúc!” Kiếp Thương Sinh trầm giọng nói:
“Ba”
Sắc mặt toàn trường nghiêm nghị, so với việc bị tia sáng chiếu vào, bị đám đông hợp lực vây giết càng khó nhằn hơn, vậy nên cũng không ai có ý định lật lọng.
“Hai”
Kiếp Thương Sinh gào thét:
“MỘT!”
ĐÙNG.
Toàn trường bạo phát sức mạnh, ba trăm vị đại năng bằng tốc độ nhanh nhất của mình lao đến thiên sơn khổng lồ.
“Vậy các ngươi có thể đi chết!” Trận Linh rốt cuộc phẫn nộ, năm cột ánh sáng ngẫu nhiên chiếu xuống năm nhân vật xấu số.
Dù động phủ bị xâm phạm, nó cũng muốn kéo theo năm kẻ chôn cùng.
Cột sáng thứ nhất chiếu ngay Cổ Nguyệt Cơ.
Cột sáng thứ hai chiếu vào một tên đại năng của Thần Tộc.
Cột sáng thứ ba chiếu vào trưởng lão của Tinh Linh Tộc.
Cột sáng thứ tư chiếu vào Hồ Sa Thần Lão.
“Moá nó đúng là vận cứt chó!” Lạc Nam nhìn cột sáng khổng lồ trên đầu mình và Đế Lạc ngửa đầu mắng to.
“Ngươi né sang một bên để ta!” Đế Lạc nghiêm nghị nói.
“Ta không thích để nữ nhân gánh thay.” Lạc Nam bĩu môi nói:
“Nàng mau đi!”
Không có quá nhiều thời gian để quyết định, ngay khi nhận ra Lạc Nam muốn ngạnh kháng, Đế Lạc đã lập tức dịch chuyển không gian.
“Đáng ghét thật.” Cổ Nguyệt Cơ sắc mặt lạnh lùng, hiển nhiên cũng không nghĩ mình sẽ xui xẻo như vậy.
“Khanh khách, muội muội ở lại mạnh khoẻ, tỷ tỷ đi trước một bước vậy.” Cổ Nhật Cơ sung sướng cười to, thả người bay vọt đi.
“Ngươi đừng vội đắc ý.” Cổ Nguyệt Cơ hừ một tiếng, giữa trán hiện lên giọt máu trong suốt tinh tế như lưu ly.
Nàng kích hoạt Siêu Thần Huyết Thống.
Khoảnh khắc đó, hàng trăm loại Đạo Băng bùng nổ xung quanh nàng, ngưng kết thành một vầng khuyết nguyệt khổng lồ và sắc bén, trảm thẳng lên cột sáng giữa không trung.
OÀNH.
Không gian nổ tung, không hổ là hậu duệ của Nhật Nguyệt Thần Chủ, trăng khuyết đông cứng cả ánh sáng, một vụ nổ kinh hoàng chấn cho Cổ Nguyệt Cơ liên tục lùi bước.
Hiển nhiên nàng cũng bị thương không nhẹ chút nào sau khi gánh được một đòn trí mạng.
Nhanh chóng lấy ra một viên Thần Đan bỏ vào môi thơm, ngồi xuống điều tức.
Nàng không vội chút nào, bởi nàng biết quá trình phá giải hoàn toàn Trận Pháp sẽ còn tốn thêm một đoạn thời gian.
Nhân cơ hội này khôi phục để còn có thực lực cạnh tranh.
“Vạn Thần Hiện Thế!” Đại năng của Thần Tộc nghiêm nghị quát to.
Sau lưng hắn, hư ảnh hàng vạn các vị Thần hiện ra, có Đế Thần Tộc, Cự Thần Tộc, Hoả Thần Tộc, Thuỷ Thần Tộc, Lôi Thần Tộc...đủ loại Thần Tộc đem sức mạnh truyền vào cơ thể của hắn.
Đại năng Thần Tộc tiếp thu sức mạnh, vòng sáng trên đầu xoay tròn, triệu hoán một kiện Thần Binh Cực Phẩm - Vẫn Thần Thương.
Mang theo Thương Thế, Sát Thế, Chiến Thế, Thần Thế và vô vàn Thần Văn hội tụ, một thương nghênh đón trực diện cột sáng đang giáng xuống.
RĂNG RẮC.
Vẫn Thần Thương nát bấy trong ánh mắt kinh hoàng của đại năng Thần Tộc, cột sáng dù bị suy yếu không ít vẫn thành công xuyên thủng lồng ngực hắn.
“PHỐC!”
Đại năng Thần Tộc thổ huyết, hấp hối ngã lăn xuống đất.
Cũng may có một vị cường giả của Thần Tộc khác kịp thời phất tay thu hắn vào trong Không Gian Pháp Bảo, tiến hành liệu thương.
“Mạng ta xong rồi!” Trưởng lão Tinh Linh Tộc thê lương cười thảm, hắn đã dốc hết thủ đoạn phòng ngự của mình cũng không ngăn cản được uy lực từ luồng sáng.
Đang nghĩ rằng mình chắc chắn sẽ chết, một bóng lưng phong hoa tuyệt đại bỗng dưng hiện ra trước mặt của hắn.
“Bệ hạ!?” Trưởng lão Tinh Linh Tộc khóc lên vì cảm động.
Không sai, người đứng đầu Linh Giới - Vạn Linh Nữ Chủ đã đứng ra cứu hắn.
Khoác trên người Thần Tinh Linh Giáp hai màu đen và lục đan xen, hai tay chấp chưởng hai thanh đại đao.
Thần Binh của nàng là Tinh Thần Đao và Linh Thần Đao.
Giữa trán hiện lên giọt máu chứng minh cho Siêu Thần Huyết Thống, song đao kết hợp, Đao Thế ngập trời, 18 loại Thần Lực Viên Mãn gào thét.
KENG...
Đao khí xung thiên cường ngạnh đối kháng cột sáng một kích chính diện.
ẦM ẦM ẦM ẦM...
Cơ thể Vạn Linh Nữ Chủ liên tục bị đẩy lùi, chiến giáp rung lắc dữ dội nhưng nàng vẫn kiên cường cắn chặt răng.
Mãi đến khi cột sáng hoàn toàn biến mất, song đao đã hiện lên đầy rẫy vết nứt.
Một chân Vạn Linh Nữ Chủ đã quỵ xuống, sóng lưng vẫn thẳng tắp dưới ánh mặt trời, nghênh đón hàng loạt ánh mắt sùng bái của Tinh Linh Tộc.
So với Cổ Nguyệt Cơ, thương thế của nàng nhẹ hơn nhiều.
Cũng không phải nàng mạnh hơn Cổ Nguyệt Cơ, mà vì trước đó cột sáng đã bị trưởng lão của Tinh Linh Tộc làm suy yếu một chút rồi.
“Lên!”
Vạn Linh Nữ Chủ nghiêm nghị đứng lên, Sinh Mệnh Thần Lực và Mộc Thần Lực nhanh chóng bao trùm toàn thân, thi triển thân pháp hướng về thiên sơn lao đi như lưu tinh.
Năm vị cường giả Tinh Linh Tộc yểm hộ xung quanh nàng.
Ở một bên khác, Hồ Sa Thần Lão bất đắc dĩ đối mặt với cột sáng, không ngờ bản thân đen đủi như vậy.
Nhưng hết cách rồi, có chơi có chịu.
Lão trực tiếp trốn vào bên trong Hồ Lô Cát, hy vọng với khả năng phòng ngự của nó sẽ giúp mình thoát được một kiếp.
ĐÙNG!
Cột sáng chiếu vào Hồ Lô Cát, nó rung lắc dữ dội, vô tận Thổ Thuộc Tính tuôn ra gia cố thành hồ lô, cố gắng bảo vệ chủ nhân mình bên trong.
RĂNG RẮC.
Lần đầu tiên vết nứt hiện ra bên trên Hồ Lô Cát.
Nó vốn là Siêu Thần Bảo bị hư hỏng, đối mặt với Siêu Thần Sát Trận không hoàn chỉnh, lực lượng xem như ngang nhau.
Thế nên thế công của Siêu Thần Sát Trận hoàn toàn có thể gây tổn hại đến nó.
Hồ Lô Cát nứt ngày càng nhiều, có dấu hiệu vỡ ra một lỗ thủng.
PHỐC!
Hồ Sa Thần Lão ở bên trong cũng bị vài tia sáng chiếu trúng, thương thế nặng nề.
Cũng may tia sáng rốt cuộc tiêu hao sạch sẽ, tan biến mất dạng.
“Phù...phù...phù...” Hồ Sa Thần Lão thở hổn hển chui ra, dự định độn thổ rời đi.
Thương thế quá nặng, lão lại không phải hậu duệ của Siêu Thần Cảnh, không có con bài như đám người Tàn Lãnh Thiên hay Cổ Nguyệt Cơ để tiếp tục.
“Ngày này rốt cuộc đã đến.” Một tiếng cười lãnh khốc vang vọng trên đỉnh đầu.
Kiếp Thương Sinh chẳng biết từ bao giờ đã quay ngược trở về, hung ác ra tay với Hồ Sa Thần Lão.
Thật ra ngay từ khi phát hiện Hồ Sa Thần Lão bị cột sáng chiếu vào, Kiếp Thương Sinh đã chuẩn bị cho thời khắc này.
Vô tận Thần Kiếp hội tụ trên nắm tay, một quyền vô tình đấm xuống.
“Nghiệt súc, ngươi dám khi sư diệt tổ?” Hồ Sa Thần Lão hai mắt đỏ ngầu.
Lão biết bản thân khó lòng chống lại kẻ sở hữu thể chất nghịch thiên như Kiếp Thương Sinh, dự định điều khiển Hồ Lô Cát trốn chạy.
“Tâm Kiếp hiện!”
Nào ngờ ánh mắt Kiếp Thương Sinh loé lên, khoá chặt lấy linh hồn của Hồ Sa Thần Lão.
Ngay lập tức, Hồ Sa Thần Lão lạc vào mộng cảnh, vô vàn chuyện xưa kéo về trong ký ức.
Lão và Kiếp Thương Sinh vốn là sư đồ, ban đầu khi thu nhận Kiếp Thương Sinh làm đệ tử là vì nhận ra thể chất đặc thù của hắn, chờ ngày đoạt xác, chiếm đoạt cơ thể.
Đến lúc đó lão vừa sở hữu Hồ Lô Cát, vừa có được Kiếp Thần Đạo Thể, thử hỏi thiên hạ còn bao nhiêu đối thủ?
Nhưng lão không ngờ rằng, nữ nhi của mình lại âm thầm yêu Kiếp Thương Sinh, hai người tình cảm tha thiết.
Sau khi vô tình biết được âm mưu của phụ thân đối với người tình, nữ nhi đã bí mật giúp Kiếp Thương Sinh trốn đi rất xa.
Trong cơn phẫn nộ, Hồ Sa Thần Lão trực tiếp sát hại nữ nhi của mình, sau đó điên cuồng truy sát Kiếp Thương Sinh vài chục vạn năm.
Nào ngờ Kiếp Thương Sinh một đường trốn chạy, cơ duyên không ngừng kéo đến.
Mỗi một lần độ kiếp, thực lực đều tăng trưởng chóng mặt, liên tục đột phá tu vi, chiến lực ngày càng tăng cao.
Hắn chẳng cần bất cứ thứ gì khác, chỉ cần hấp thụ lực lượng ở mỗi lần độ kiếp là có thể mạnh lên, thủ đoạn chiến đấu chưa từng thiếu.
Vài chục vạn năm truy sát không thành, thực lực của Kiếp Thương Sinh ngày càng khủng bố, cuối cùng vượt qua cả sư phụ.
Nếu Hồ Sa Thần Lão không có Hồ Lô Cát hỗ trợ, chắc chắn không phải đối thủ của hắn.
“Rốt cuộc chờ đến ngày này, lão cẩu khốn kiếp, ngươi không xứng làm sư phụ ta, cũng không xứng làm phụ thân của nàng.”
Kiếp Thương Sinh rơi lệ, nhân lúc Hồ Sa Thần Lão lạc vào tâm kiếp, một quyền quyết liệt đấm xuống.
PHỐC!
Đầu lâu nổ tung, Hồ Sa Thần Lão chính thức ngã xuống.
VÈO.
Chủ nhân đã chết, Hồ Lô Cát có linh, cố gắng bay đi đào thoát.
Kiếp Thương Sinh không thèm đuổi theo nó, bởi lẽ hắn cũng căm hận Hồ Lô Cát đến tận xương tuỷ, nếu không có nó hỗ trợ thì Hồ Sa Thần Lão đã sớm chết trong tay hắn.
Lúc này lại không có thời gian đem nó huỷ diệt, bởi vì cửa động siêu thần vẫn đang ở trước mặt.
Hoá thành tia chớp, Kiếp Thương Sinh gạt lệ lau vọt đi, trong lòng lướt qua bóng hình xinh đẹp năm nào:
“Hồ Nhi, ta đã thành công vì nàng báo thù.”
Lại nói Lạc Nam xui xẻo bị một cột sáng chiếu vào.
Hắn triệu hồi Hỗn Độn Thú ra ngoài như khiên thịt.
Bất Hủ Thần Văn nhanh chóng bao trùm cơ thể mập mạp của Hỗn Độn Thú, đem nó biến thành trạng thái Vạn Cổ Bất Hủ Thân.
OÀNH.
Cột sáng giáng lâm, Lạc Nam núp dưới bụng Hỗn Độn Thú, để con hà mã này thay mình hứng chịu công kích.
Quả nhiên Hỗn Độn Thú không làm hắn thất vọng, sau khi Bất Hủ Thần Văn ảm đạm tiêu tan, cơ thể của nó bị cột sáng bắn cho chảy máu đầm đìa, máu hoá thành cái hồ nước nhỏ, kích thước của Hỗn Độn Thú cũng nhỏ lại một vòng.
Nhưng sắc mặt nó vẫn đờ đẫn ngơ ngác, dường như không chút đau đớn nào.
“Làm tốt lắm.” Lạc Nam hài lòng xoa đầu Hỗn Độn Thú khích lệ, đem nó thu vào trong Linh Giới Châu, không uổng công cho con hàng này ăn ngon mặc đẹp.
Đúng lúc này, hắn nhìn thấy Hồ Lô Cát đang bay lượn trên không trung, Hồ Sa Thần Lão đã bị Kiếp Thương Sinh tiêu diệt.
“Đồ tốt a.”
Dịch Chuyển Tức Thời liên tục triển khai, Lạc Nam xuyên toa không gian, hiện ra ngay phía trước Hồ Lô Cát, đưa tay chụp lấy nó.
“Cút!”
Một thanh âm lăng lệ vang lên.
Lạc Nam trừng mắt nhìn, kẻ vừa hiện ra muốn tranh đoạt Hồ Lô Cát với mình lại là một tên cường giả của Địa Quỷ Tộc.
Hiển nhiên Địa Quỷ rất có hứng thú với pháp bảo lợi hại như Hồ Lô Cát.
Địa Quỷ Tộc biến lớn toàn thân, như một ngọn núi sừng sững, trên bắp tay lan tràn Quỷ Văn, trọng lực nghiền ép không gian, hung hăng cầm cự phủ giáng xuống đầu Lạc Nam.
Lạc Nam từ đầu đến cuối luôn biểu hiện hết sức bình thường nên tên Địa Quỷ này cũng chẳng xem trọng hắn.
“Ngươi nói ai cút?” Lạc Nam nhếch mép cười gằn:
“Định Hồn!”
Bất Hủ Thần Hồn trong mắt loé lên, Địa Quỷ Tộc toàn thân cứng đờ.
Hơn ai hết, Lạc Nam hiểu rõ năng lực của đám Địa Quỷ này chính là sức mạnh nhục thân, điểm yếu là Linh Hồn.
Gặp phải Bất Hủ Thần Hồn, làm sao có thể chống lại?
Nguyệt Thần Kiếm hiện ra trong tay, ánh trăng máu chiếu rọi, một kiếm bêu đầu.
PHỐC!
Cột máu khổng lồ phóng lên tận trời, đầu của tên Địa Quỷ ầm ầm rơi xuống.
Hồ Lô Cát đang muốn vòng qua Lạc Nam bỏ chạy, hắn đã lạnh lùng hừ một tiếng:
“Hiểm Thâu Bí Thủ!”
Nhẹ nhàng chụp ra, Bá Đạo Quy Tắc vận chuyển vô hình, Hồ Lô Cát chẳng biết vì sao đã rơi vào tay của hắn.
“Hư hỏng khá nặng, phải tốn công sửa chữa.” Lạc Nam thầm nghĩ, dứt khoát đem nó ném vào đan điền.
Hồ Lô Cát đang muốn bạo động, đáng tiếc đã bị Đại Địa Pháp Tướng trấn áp.
Đoạt lấy cả Linh Hồn và cơ thể của tên Địa Quỷ, Lạc Nam hướng mắt nhìn về phía thiên sơn.
Các cường giả đang hợp lực phá đi từng luồng trận văn cuối cùng trên núi.
Một khi tàn trận bị phá huỷ sạch sẽ, không gì có thể ngăn cản bọn hắn tiến vào cửa động.
Đang muốn đuổi theo, một cảnh tượng khác khiến Lạc Nam chú ý.
Cổ Nguyệt Cơ đang ngồi xếp bằng điều tức nhằm khôi phục toàn thịnh sau khi chống lại cột sáng.
Ở bên cạnh nàng là hai vị thị nữ có tu vi Thần Đạo Hậu Kỳ hộ vệ.
Tàn Lãnh Thiên như u linh tiếp cận, bằng vào Hình Chiếu Siêu Thần vẫn còn tồn tại, tốc độ cực nhanh, bỏ qua hai vị thị nữ không kịp phản ứng, một chưởng hung hăng đánh vào lưng Cổ Nguyệt Cơ.
PHỐC!
Cổ Nguyệt Cơ không thể lường đến có kẻ không nhắm vào động phủ siêu thần, ngược lại đi nhắm vào chính mình.
Nàng trúng phải một chưởng cực mạnh, môi đỏ phun máu, thân thể bay ngược hàng vạn mét.
“Kẻ nào!?” Hai thị nữ vừa sợ vừa giận.
Đáng tiếc ở trước một Tàn Lãnh Thiên đang thi triển toàn lực, chỉ hai chưởng đã đem các nàng chấn cho hấp hối.
“Ông trời không phụ lòng ta, cơ hội đã đến.” Tàn Lãnh Thiên cười bí hiểm:
“Trước bắt muội muội, sau đó lại chờ đợi thời cơ bắt tỷ tỷ.”
...
Chúc cả nhà ngủ ngon
...
Mời mọi người tham gia gr FB thảo luận chém gió.
Đăng ký kênh YT để nghe truyện audio.
Ai có lòng ủng hộ thì thông tin e để cuối trang web, chân thành cảm ơn.