Chương 136: Thông cật toàn bộ

【 Cuộc gọi tới: V】

Lâm Dược nghe điện thoại.

V còn chưa kịp nói chuyện, đáp lại từ Lin chỉ có vù vù khi cương đao ra khỏi vỏ.

“Mẹ nó...”

Vị đặc công mới thăng chức ở Arasaka có biểu lộ vô cùng kém cỏi, “Có chuyên gia tin tức trong Arasaka Tower ngụy tạo ghi chép tới Subnet, điều ta đi...”

Lâm Dược ra hiệu Jackie trốn ở cạnh cửa tự động của văn phòng, “Hừ hừ... Joey đâu ? Chẳng lẽ hắn đã chạy mất từ trong tay ngươi ? Hy vọng ngươi không cần nói chuyện đùa như này với ta, V.”

V nuốt nước miếng một cái, nàng rất sợ tin tức tiếp xuống làm Lâm Dược tức giận, dĩ nhiên không phải chuyện của Joey ——

“Joey còn đó, chỉ có điều có người báo tin giúp hắn, cho nên ngươi lấy được ghi chép tài chính sao?”

Trong lỗ tai Lâm Dược đều là tiếng cảnh báo vang vọng, “Ta ở chỗ này, đương nhiên ghi chép tài chính sẽ tới tay... Nói việc chính, V.”

Hơi chút trầm mặc.

Nữ nhân kiêu ngạo lần thứ nhất lộ ra biểu lộ, áy náy “Xin lỗi Lin... Rebecca cũng bị mang đi bởi thám tử mà Militech cắm vào Arasaka.”

Nàng làm xong hết thảy chuẩn bị, thậm chí nàng cũng có thể tiếp nhận việc Lâm Dược chửi vài câu.

Đường đường đặc công cao cấp của Arasaka, bị một đám sâu mọt giấu ở trong Arasaka Tower lừa dối, nói ra thì nàng cũng cảm thấy mình thất trách...

Nhưng mà, làm nàng bất ngờ là.

Kẻ không chút do dự dùng Black Wall để cứu Rebecca khỏi Solo cao cấp hư hư thực thực từ Militech này, chỉ vẻn vẹn gật đầu một cái.

Hắn tựa hồ cũng chẳng suy nghĩ gì nữa đối với tình huống “ngoài ý liệu” bây giờ.

Tương phản hắn chỉ dùng ánh mắt lãnh đạm nhìn chằm chằm V, dường như đang suy nghĩ gì.

V vừa định nói Arasaka Tower cũng đang phong tỏa nội bộ ——

Lâm Dược mở miệng nói: “Joey lúc nào có hợp tác với Militech? Đánh giá nhân viên mà Bộ phận HR cho hắn cũng không kém... Là có những người khác đánh yểm trợ?”

Hiện tại xem ra, “Papa Sunrise” trăm phần trăm là Militech.

V cắn môi, nàng bây giờ có loại cảm giác không biết nên hạ thủ như thế nào: Là tìm người trước ? Vẫn là đi ra Arasaka Tower để phối hợp với Lâm Dược, nắm bắt ghi chép tài chính tới tay rồi thâu tóm công ty trước?

Nàng chỉ có thể tận lực chọn điều có lợi.

“Chúng ta còn đang thẩm tra gián điệp Militech trong nội bộ... Ta sẽ rất nhanh.”

Nghe nói như thế, Lâm Dược có loại bất cảm giác đắc dĩ.

Quả thật, năng lực khi V làm đặc công cao cấp là không thể nghi ngờ, năng lực làm việc cũng đúng quy cách...

Chỉ khi trở thành tầng quản lý, thủ đoạn của V đã bắt đầu có chút bảo thủ, thậm chí còn không bằng thời gian làm dưới tay Jenkins.

Lâm Dược không sợ mình bể bụng, thứ hắn muốn chính là song hành giải quyết mấy chuyện trong tay.

Trí thông minh của V tại sao không nghĩ tới mấy tầng này đâu?

Chỗ xấu khi thăng chức có thể chính là đây.

Bây giờ V có lẽ còn đang bối rối, không biết nên để quyền lợi tối đại hóa như thế nào.

Phải biết V trước đó là người nổi bật trong tay Jenkins, vị lão bản này có phong cách hành sự thô ráp, hơn nữa biết V am hiểu cái gì —— Cho nên cam lòng ra điều kiện cho nàng.

Dù cho nữ nhân này chọc ra rắc rối thì cũng có Jenkins ôm lấy, dù sao bảng đánh giá nhân viên của V là: Trung thành nhưng bất chấp hậu quả.

Bây giờ, V xem như bộ trưởng Counter-Intelligence lại có vẻ hơi bó tay bó chân, Lâm Dược có loại cảm giác mình đã đánh giá cao V.

Cho nên... Nàng chú định chỉ có thể trở thành một thanh đao sao ?

Lâm Dược nghe lời nói không có gì phấn khích của V, lắc đầu chỉ rõ phương hướng cho nàng: “Nhân cơ hội này mà rửa sạch những kẻ có vấn đề... Nếu như không phải việc của Yorinobu có tình thế cấp bách, ta nhất định sẽ động thủ lên đám người này đầu tiên.”

V lập tức thay đổi biểu lộ, “Nhưng Jenkins sẽ đồng ý ghi chép hành động sao, giảm biên chế ở cấp bậc này ——”

Lâm Dược cắt đứt không khách khí chút nào, “Jenkins dám không đồng ý?”

“V... Ngươi bây giờ có chức vụ gì?”

V phát ra một tiếng nghi ngờ, “Ân?”

Nàng bây giờ đầy đầu cũng là giải quyết vấn đề gián điệp trước, đương nhiên còn phải tìm được Rebecca giúp Lin.

Giọng mũi buồn buồn, có chút ngốc.

“Tất nhiên muốn đứng trên cùng một thuyền với Yorinobu, vậy đừng làm những việc lung tung —— Coi Jenkins như thượng cấp không có chút liên hệ nào, sau khi hành động kết thúc thì tự nhiên sẽ có người ôm lấy.”

V chớp chớp lông mày, “Ngươi tin Yorinobu như vậy?”

“Không tin Yorinobu, thì ngươi bây giờ đã bị xử lý ngay tại chỗ ở Jakarta... Không cần ảo tưởng V, làm việc ngươi nên làm.”

V ngây ngẩn cả người.

Trong nháy mắt đó V có rất nhiều cảm xúc, nàng thậm chí không biết tại sao kẻ trước mặt có tốc độ tiến bộ nhanh như vậy, mình vốn đang bị các loại sự việc kéo đến nửa bước khó đi, nhưng Lâm Dược đã trực chỉ đến yếu hại.

Hô...

“Rebecca đâu... Bây giờ người của chúng ta còn đang tìm nàng, Subnet của cô nương này bị che giấu —— chờ đã. Ngươi chẳng lẽ đã dùng nàng để dẫn ra người Militech của trong công ty chúng ta a?”

Lâm Dược cười khẽ một tiếng.

“Đoán đúng một nửa, nhưng ta sẽ không giao nàng cho Militech.”

V ngây ngẩn cả người.

Tựa hồ nàng chưa tiếp nhận được việc Lâm Dược đã trả giá thật lớn như vậy, nhưng đã tính kế tới tầng này.

“Hơn nữa một ít tư liệu trong Arasaka Tower cũng đã bị tiết lộ, sẽ có rất nhiều người đi qua chỗ của Maine, giúp ta làm mệnh lệnh cấm hành động, nhân viên vũ trang từ Arasaka Tower sẽ bị tiêu diệt toàn bộ nếu xuất hiện trong hành động này, làm tốt báo cáo.”

V cúp điện thoại.

Jenkins đứng bên cạnh biết thuộc hạ của hắn đang trò chuyện, đối với kẻ xem trọng quan hệ cấp trên - cấp dưới như Jenkins mà nói, gần như không có khả năng tha thứ hành vi thuộc hạ gọi điện thoại ở trước mặt mình...

“Xin lỗi, tổng thanh tra Jenkins, ta phải đi làm chuyện khác.”

Jenkins nhấp một ngụm Whisky trong ly, tựa vào ghế làm việc.

“V... Nhớ kỹ lời ta nói, cẩn thận Lin.”

V cau mày, cũng không làm ra đáp lại đối với câu nói này.

Nói xong hắn giang tay ra, ra hiệu V có thể đi.

Jenkins đưa mắt nhìn V rời đi, biểu lộ còn nhẹ nhõm mới vừa rồi đã chậm rãi trầm xuống.

Hắn một đường leo đến vị trí bộ trưởng phòng Counter-Intelligence đương nhiên biết bây giờ là tình huống gì, bởi vì trưởng phòng an ninh trên mặt nổi là thuộc hạ của mình đang làm việc vượt quyền, đây liền giống như không coi hắn ra gì.

Hắn nơi nới lỏng cà vạt, cảm giác một hồi nén giận.

Rõ ràng chính là: V và Lin đều bò lên trên thuyền lớn của Yorinobu, bất kể như thế nào đều phải cố mà khiêng, mà thủ đoạn của “tân hoàng” trẻ tuổi như Yorinobu đã rất có hình thức ban đầu của Arasaka đại nhân ——

Jenkins trong lòng tự hỏi mình chưa từng có không bất kỳ lần gặp mặt đơn độc riêng nào, từ đó cũng chứng minh Yorinobu không muốn dùng hắn, nhưng lại rất cam lòng cho tiền và chức vị, cất nhắc Jenkins lên như này, không có ai trong Arasaka Tower sẽ tin Jenkins không phải người của phái chủ chiến...

“Mẹ nhà hắn...”

Câu nói mới vừa rồi của Jenkins chính là trò vặt để ly gián ở chỗ làm việc.

Có hữu dụng hay không cũng là ẩn số.

Hắn dùng mông để nghĩ cũng biết V được mình một tay tài bồi đã chung một phe với Lin, hai người nói không chừng đều bò lên giường... Sau khi đầu lĩnh Counter-Intelligent tiếp nhận Tổ tác chiến Đặc biệt, đã phát hiện mình không cách nào thực hành áp chế hữu hiệu lên hai bộ môn dưới tay đã sát nhập.

Đây là một việc rất khủng bố...

Theo lý thuyết chỉ hai người kia tập hợp được nhân tâm trong bộ môn rồi bài trừ đối lập, thì cũng sẽ có khả năng động được tới mình.

Jenkins xoa nắn ngón tay, vừa rồi hắn nói bóng nói gió hỏi V rất nhiều chi tiết có quan hệ với Yorinobu, V trước kia chắc chắn là biết gì nói nấy... Bây giờ thì khó mà nói.

“V... Hy vọng ngươi có thể làm người thông minh.”

Jenkins đang chờ một cơ hội, cơ hội Yorinobu không rảnh bận tâm Night City.

Bây giờ danh tiếng của phái chủ chiến đang nổi, mình chắc chắn không được làm trái lại với hai hồng nhân phía dưới vào giờ phút quan trọng này.

Có lẽ trước đó khi chưa gặp Saburo, Jenkins từng muốn dựa vào ngọn núi lớn như Yorinobu, nhưng... sau khi Saburo đến ban giám đốc ở Night City, ánh mắt kiêng kỵ của Yorinobu đã khắc thật sâu ở trong đầu Jenkins.

Có lẽ sẽ có một ngày, mình sẽ đợi đến lúc Hoàng đế già giật dây đâu?

Đúng lúc này, thuộc hạ của Jenkins đi vào hồi báo.

Đơn giản chính là V đã bắt đầu vượt quyền để tra tư liệu, thu thập một ít thám tử Militech xuất hiện ở Arasaka Tower hôm nay...

“Hai bộ môn phía dưới quá mức, chiến đấu trực tiếp ở Arasaka Tower rồi giam người bức cung, tổng thanh tra Jenkins.”

Jenkins mặt không biểu tình: “Cho nên, ngươi hi vọng chúng ta lấy ra quyền uy của thượng cấp ? Hung hăng áp chế bộ môn dưới tay ?”

“Địt mẹ mày, không thấy rõ bọn hắn đang làm việc cho ai sao?”

Thuộc hạ vội vàng cúi đầu.

Jenkins điểm ngón tay một cái, nói tiếp với thuộc hạ có sắc mặt đều sắp trắng hếu giống như ca cơ Nhật Bản.

“Coi như không phát sinh gì cả, ngươi hiểu.”

......

-----------------

“Đoán không lầm mà nói, muội tử của chúng ta gọi tới ? Sẽ có ninja Arasaka và đại bộ đội tới tiếp ứng sao?”

Jackie mặc dù mới rối loạn một chút, nhưng căn cứ vào tâm tình có việc liền thản nhiên đối mặt, bây giờ vẫn còn có tâm tình nói đùa vài câu.

“Không có ninja Arasaka, nhưng lại có người của Militech và một đám đội ngũ an ninh hướng về phía ghi chép tài chính.”

Jackie nhún nhún vai.

“Tốt a, xem ra ngươi và V đều không nghe hiểu được chuyện cười của ta, không có tế bào hài hước ... Hắc, hermano—— Nói thật, tới điểm kế hoạch được không ?”

Xem ra Jackie không cho rằng hai người có thể giết ra ngoài.

Đúng lúc này Sasha một mực treo ở hệ thống truyền tin đã nói: “Netrunner bắt đầu công kích, ta bây giờ đã tiến hành khóa kín Domain còn có thể khống chế... Người tiến vào từ bên ngoài đang hướng hết tới chỗ của các ngươi.”

Lâm Dược móc ra một cây súng lục từ bên hông, ném cho Jackie.

Jackie vô ý thức đón lấy, “Oa a! Fuck! Đây là Tsunami Arms ? Ta nằm mộng cũng muốn mua hai khẩu như này để tự cải tiến.”

Thứ hắn ném cho Jackie đương nhiên là Nue mà mình dùng tại Dogtown.

“Ngươi đây ? Bằng hữu, chỉ dùng Katana ?”

Lâm Dược gật đầu.

Ngoài hành lang lờ mờ truyền đến tiếng bước chân, hai người đã làm xong chuẩn bị.

Không thể không nói, Jackie vẫn cực kỳ trấn định.

Hắn biết rõ mình phải đối mặt một đám bảo an tập kích tiến vào và nhân viên Militech, nếu là Mercs thông thường thì chắc hẳn đã run mấy lần.

Cũng không biết rõ Cyberware của Jackie có đủ đô hay không đâu?

Lâm Dược đình chỉ suy nghĩ lung tung.

Đúng lúc này, tiếng bước chân ngoài hành lang đột nhiên yên tĩnh trở lại.

Hai đôi mắt nhìn chằm chặp cửa tự động, trong Optic của Lâm Dược xuất hiện chữ đang xâm lấn Subnet, rất nhanh hắn liền nắm giữ nhân số cụ thể ngoài hành lang.

Trong thông đạo quả thực là chật như nêm cối, Lâm Dược đã nghĩ kỹ phương pháp để đánh thế nào.

“Có thuốc lá không ?”

Jackie hỏi một câu.

Lâm Dược đốt một điếu xong liền quăng bật lửa tới.

“Còn nhớ ta.”

Ngay tại khi hai người nói chuyện ——

Lúc này, màn hình TV để ở một bên trong phòng đột nhiên phát sáng lên !

Trò xiếc hay được dùng trước khi đột phá, dùng thiết bị internet để hấp dẫn sự chú ý của nhân viên trông coi nội bộ.

Lâm Dược đều không nháy mắt chớ nói chi là bị hấp dẫn lực chú ý, Jackie đương nhiên cũng không ăn bộ này.

Hai người thần sắc nghiêm túc, vẻn vẹn nghe được một câu ca từ trên TV:

The hunter becomes what he hunts.

Giai điệu quen thuộc, tựa như là của Samurai ——

Thợ săn biến thành con mồi sao ?

Vẫn mẹ nó rất hợp thời.

Trong khe hở của cửa tự động đột nhiên chợt hiện ra ánh lửa chói mắt !

Cánh cửa vừa dày vừa nặng trong nháy mắt bị hất bay, nện vào một mảng lớn đồ vật, rồi cuốn theo gió mạnh thẳng hướng về phía Lâm Dược !

“Tới a! Tạp chủng!”

Jackie rống to, ánh lửa đồng thời nổ tung từ hai thanh súng lục trong tay !

Lâm Dược đột nhiên tránh ra thân thể, lưỡi đao trong tay chuyển một vòng, nhân viên an ninh đang giơ súng ngoài cửa ra vào cơ hồ là vũ trang đến tận răng, nhưng một cái bóng mơ hồ thấy không rõ đã trực tiếp đụng hắn ra ngoài, còn nhanh hơn tiếng súng của Jackie !

Ách rống!

Binh sĩ phát ra thanh âm thống khổ ——

Có mấy binh sĩ bị Jackie hấp dẫn hỏa lực đã chuyển họng súng qua, cái bóng mơ hồ lập tức trùng hợp, nam nhân mặc âu phục có ánh mắt âm trầm đã đè chặt đầu gối vào áo chống đạn của binh sĩ.

Lúc này, bụng của binh sĩ sớm đã lõm xuống, máu tuôn ra như không muốn sống từ trong miệng.

Tất cả mọi người dựng thẳng lông tơ, hành lang tối tăm lóe lên từng tia sáng, âm thanh gần của súng trường đã kèm theo rống to.

Lâm Dược ngăn một tay ở trước mặt, một viên đạn bay sát qua gò má, hắn nâng lên quần áo, trong nháy mắt đã biến mất tại chỗ, một cây đao phóng tới những binh sĩ dựa vào chỗ ngoặt hành lang với tốc độ còn nhanh hơn bản thân hắn, giống như một thanh kiếm sắc bến !

Lưỡi đao xuyên qua cổ họng một binh sĩ, kể cả đến lúc này, hắn thậm chí vẫn chưa phản ứng kịp rằng Tử thần đã để mắt tới hắn trước...

“Sandevistan!”

Không biết là ai hô lớn một tiếng.

Lâm Dược nhếch môi, nụ cười tàn khốc.

“Đoán sai.”

Hắn khom người rút ra lưỡi đao trực tiếp đánh bay đầu địch nhân, một đạo hồ quang xẹt qua, hai tên binh sĩ đang lao tới với khẩu súng trường giơ cao đã ngu ngơ tại chỗ như rơi vào trạng thái bàng hoàng ——

Hoa!

Âm thanh đã truyền đến trễ sau khi động tác kết thúc !

Ngực binh sĩ bắt đầu tuôn ra màu đỏ sậm, bọn hắn một phân thành hai từ ngực, mặt cắt cực kỳ chỉnh tề, thậm chí máu cũng chưa kịp chảy ra.

Một mùi tanh và mùi thối nồng đậm đã bạo phát đi ra!

Binh sĩ hốt hoảng triệt thoái phía sau, Lâm Dược dùng ánh mắt còn lại nhìn về phía sau lưng ——

Jackie đang mang theo một binh sĩ có thân hình cơ hồ tương đương với hắn, dùng thân thể cao lớn của địch nhân để ngăn tại phía trước, phương thức xạ kích nhìn như chẳng ra sao cả lại có thu hoạch khá lớn!

“Mẹ nó!”

Jackie vứt bỏ súng rách trong tay, đồ chơi có đường kính lớn của Tsunami Arms mới phù hợp hắn!

Hai phát đạn liền mở bầu binh lính sau công sự che chắn !

“Thực ngưu bức ! Anh em!”

Lâm Dược cười một tiếng, Dash cũng trong nháy mắt hoàn tất cooldown!

Hưu!

Một viên đạn đánh trúng mi tâm Lâm Dược, hắn ngửa đầu về đằng sau một lần, binh sĩ đánh trúng đã hô to:

“Kẻ ngu này sắp không được!”

Lâm Dược lắc đầu, hành lang chỉ có thể để năm người sóng vai thông hành chính xác có gò bó quá lớn đối với hắn, nếu như tại sân rộng như Konpeki...

Một phát đạn này ngược lại để cho Lâm Dược bạo phát ra hung tính.

Đám rác rưởi tận dụng mọi thứ này.

Ách!

Nét mặt hưng phấn của binh sĩ ngưng kết ở trên mặt, ngón tay giả băng lãnh leo lên cổ của hắn, giống như kìm sắt không cách nào rung chuyển !

“A!”

Tất cả binh sĩ vô ý thức lui một bước.

Sandevistan nào có thời gian cooldown ngắn như vậy ?

Ngay tại khi Lâm Dược chuẩn bị động thủ bóp chết người này, sau lưng đột nhiên vang lên âm thanh đặc hữu của Sandevistan.

Kẻ vòng ra sau gian phòng để đánh lén Lâm Dược đung đưa trái phải, Lâm Dược đã sớm phong tỏa kẻ có tốc độ ngừng lại thời gian không đủ 20% này.

“Hô!”

Môt cây chủy thủ cơ hồ là đâm hướng vị trí tim sau lưng Lâm Dược !

Bảo an lắp Sandevistan có biểu lộ ngoan độc, hắn chỉ cảm thấy tràng cảnh trước mặt có chút mơ hồ —— Mãi đến lúc này, hắn còn tưởng rằng đây là hiệu ứng mờ khi Sandevistan vận chuyển tốc độ cao.

Binh sĩ giống như đã mất đi cân bằng khi di động, hung hăng ngã xuống đất!

Hắn cảm giác chân có chút trống, đột nhiên nhìn lại hướng sau lưng, nam nhân xách theo binh sĩ giống như chó chết trong tay chỉ lẳng lặng nhìn xem hắn.

Chân của ta?

Thời gian quay lại, khi hắn cơ hồ muốn tiếp cận mục tiêu, Lâm Dược đột nhiên vặn gãy cổ binh sĩ trong tay, lập tức khom lưng dùng đao lướt qua hai chân binh sĩ, rồi đứng dậy.

“A!”

Kêu rên thê lương quanh quẩn trong hành lang kèm theo tiếng súng.

Lâm Dược hất ra binh sĩ trong tay, cước bộ đạp ở trên vách tường bỗng nhiên xông vào trong đám bảo an liên tục lùi về phía sau thậm chí không tự lo được cho bản thân !

Lúc này Jackie.

Hắn trốn ở một chỗ ngoặt, thỉnh thoảng dùng kỹ xảo để sống mái với nhau trên đầu đường tới ngăn cản địch nhân.

Ngay tại khi Jackie đổi đạn, một đạo bóng đen bỗng nhiên nhào về phía Jackie!

Jackie vô ý thức dùng cánh tay chắn trước người, lưỡi đao đâm thủng cánh tay của hắn, hàn mang miễn cưỡng dừng trước mắt Jackie mấy centimet.

“Địt mẹ mày!”

Jackie nằm trên mặt đất dùng đầu gối chống lên người lính kia, binh sĩ rõ ràng không ngờ tới đại hán này có khí lực lớn như vậy!

Phải biết binh sĩ đã gắn thêm Cyberware cánh tay, lúc này cư nhiên bị Solo thụ thương ngạnh sinh sinh đẩy lên.

Đau đớn ở thần kinh đã kích thích mí mắt Jackie giật giật ——

Bành!

Một tiếng vang trầm, Jackie dùng một phát trọng quyền đập vào đầu binh sĩ, binh sĩ lập tức hôn mê hơn phân nửa.

Nhưng thế cũng chưa xong.

Jackie nhanh chóng đứng dậy, đầu gối ấn băng đạn còn chưa cắm vào chỗ, người lính kia chưa kịp bò dậy, Jackie liền tiễn ba phát đạt đánh vào đầu và thân thể!

Heywood có một quy củ, sẽ không phạm vào sai lầm lần thứ hai.

Jackie không để ý chủy thủ cắm trên cánh tay, bởi vì một khi rút ra liền sẽ tạo thành vết thương càng lớn, rất phiền phức để cầm máu.

Hắn móc ra một bình Bounce Back từ áo da rồi đặt lên môi, sau khi lách mình rời khỏi đây chính là mấy phát để hất tung binh sĩ định sờ lên tới xuống đất!

Nhưng Jackie cũng bị đè trở về chỗ ngoặt bởi hỏa lực dày đặc của đối phương.

Lúc này, hắn cúi đầu nhìn thấy một khỏa lựu đạn treo trên đai lưng của binh sĩ, đã khom lưng nhặt lên.

......

Bên ngoài phòng làm việc là hành lang hình chữ U, Jackie và Lâm Dược bởi vì đang quét sạch địch nhân của riêng phần mình tại, đã không nhìn thấy tình hình chiến đấu của đối phương.

Mà những binh lính này lại có thể câu thông lẫn nhau.

Nam nhân mặc tây trang màu đen đã sắp giết hết đồng đội đầu bên kia!

“Thỉnh cầu trợ giúp!”

Tiếng kêu thảm của đội hữu không dứt trong tai nghe, đầu lĩnh đã bức Jackie về công sự phòng thủ đưa tay ra hiệu ngừng bắn, cả đội bắt đầu tiến về phía trước một cách có trật tự.

Ngay tại khi các binh sĩ sắp sờ đến trước mặt, ba vật đen thùi lùi bị quăng đến giữa không trung.

Binh sĩ bị hấp dẫn lực chú ý vô ý thức ngẩng đầu ——

“Fuck!”

Jackie phi thân mà ra, hắn nằm nghiêng ở giữa không trung giống như cá vượt Long Môn, súng ngắn liên tục mấy phát, ở một khắc khi lựu đạn bạo phát ra ánh sáng nóng bỏng, Jackie chui trở về một hành lang khác trong.

Con ngươi của các binh lính hoàn toàn bị tia sáng trắng bệch bao trùm.

Kèm theo tàn chi và khối vụn của kiến trúc, có một dòng khí mãnh liệt và ánh lửa dâng trào phun ra từ hành lang sau lưng Jackie!

Ông ——

Jackie thở hổn hển bò dậy, lắc lắc đầu bị chấn động đến mức choáng váng, màng nhĩ một mảnh vù vù.

“Mẹ nó...”

Jackie nắm chặt động mạch trên cánh tay, một tay cầm súng đạp đi vào từ trong hành lang nám đen.

“Amigo, có đó không ?!”

Jackie định dùng kênh chat để kêu gọi Lin.

Sasha nói từ trong tai nghe: “Cẩn thận, có cái gì đang đến gần chỗ của ngươi !”

Jackie nhìn qua cánh cửa chỉ cách mấy bước, còn chưa kịp làm ra phản ứng, trần nhà đột nhiên sụp đổ !

Khối vụn kèm theo tia sáng ngoài phòng buông xuống, còn có thân ảnh cơ hồ là cơ giáp hình người ?

“Không không không...ACPA?”

Jackie cảm giác lòng bàn chân chấn động một hồi, hắn thậm chí đều có chút đứng không yên giữa đợt lay động.

Nó đến tột cùng là gì?

Street Kid rõ ràng không biết thứ như bọc thép phụ trợ chiến đấu.

【 Militech · Commando 】

Sasha trước tiên liền truyền tin tức về quái vật máy móc cao gần 3m, toàn thân đen như mực, kính bảo hộ màu trắng bạc trên mũ giáp đang phát ra ánh sáng lạnh lẽo cho Jackie!

Trong đó có người đang thao túng?!

Jackie 1 vạn cái không tin ——

Nhưng hắn cũng không phải kẻ choáng váng chờ chết gia hỏa, lập tức giơ súng đánh trả, nhưng Nue uy lực cực lớn lại vẻn vẹn đánh ra một đoàn tia lửa...

Mẹ nhà hắn!

Jackie vô ý thức nghiêng đầu mà chạy.

Dường như đang chờ con mồi phản kháng, máy móc nhìn như khổng lồ lại đột nhiên động!

Nhân viên điều khiển nội bộ ở trong đó lộ ra nụ cười mỉa mai, trong hình ảnh 3D, mình đã vọt tới sau lưng Solo!

Bây giờ ! Nắm đấm lớn bằng đầu người trưởng thành cuốn lấy kình phong kinh khủng đã nhắm thẳng vào Jackie!

“Fuck!”

Jackie xoay người, nắm đấm trong mắt càng lúc càng lớn, tựa hồ khoảng cách giữa mình và tử thần đã rất gần !

Sasha đã upload rất nhiều Daemon lên thứ này, cuối cùng đều là thất bại, thậm chí bản thân nàng bởi vì phân tâm còn bị Netrunner của Militech đánh lén một đạo!

Xong...

Biểu lộ của Sasha cực kỳ khó coi.

Đúng lúc này ——

Một đạo bóng đen đã trượt ra từ bên cạnh như đang bay !

Góc áo tây trang Lâm Dược đã điên cuồng bãi động theo kình phong khi vận động, chỉ để lại từng vòng từng vòng tàn ảnh!

Bá!

Màu đỏ cấp tốc lan ra trong mắt Lâm Dược !

Không cho người ta bất kỳ thời gian phản ứng nào, Lâm Dược đã hất ra một thanh Katana sắc bén, hắn cơ hồ đã dùng Gorilla Arm để cưỡng ép đối công với ACPA !

Bành!

Đây cơ hồ là tiếng vang không có khả năng phát sinh ở trên người nhân loại !

Hoa lạp!

Một hồi khí lưu ép xuống đến quanh thân Lâm Dược, mặt đất cạnh hai chân hắn cấp tốc lõm xuống, lan tràn ra từng vết nứt!

Bây giờ nhân viên vũ trang thao tác trong máy móc đã nhìn xem nam nhân tóc đen chống đỡ một kích trọng quyền của ACPA đang cúi đầu trước mặt, dù cho hắn vẫn chưa thao tác toàn bộ công suất ——

Gia hỏa này lắp loại Cyberware nào vậy ?

Ngay tại khi nhân viên thao tác viên còn chưa phản ứng lại.

Nam nhân trong tầm mắt 3D đã ngẩng đầu, hai con ngươi đỏ tươi cơ hồ giống vết máu trên khóe miệng như đúc.

“Muốn khai chiến với Arasaka, đúng không?”

Giọng tên kia, lạnh đến trong xương cốt.

......

-----------------

Arasaka Tower.

Một bộ thang máy vẫn vận hành xuống bãi đậu xe dưới đất dù quyền hạn đang bị phong tỏa.

Nam nhân thân mang chế phục Arasaka trong thang máy đang đặt ngón tay lên mu bàn tay.

Hắn một mực liếc nhìn lên nữ hài hai bím tóc không ngừng ngáp sau lưng.

Cho tới bây giờ, hết thảy đều rất thuận lợi.

Thậm chí khóe miệng tên đặc công này đều đã phủ lên một nụ cười đắc thắng như có như không.

Vị đặc công này phục vụ ở Phòng an ninh.

Về phần tên của hắn, sớm đã bao phủ ở trong hồ sơ tuyệt mật của Militech.

Ở thời đại mà công ty từng bước khống chế mạch sống của toàn cầu, những con quái vật này cũng sẽ xếp gián điệp vào bộ môn của đối thủ cạnh tranh.

Nói chung cũng là hành động phá hư thương nghiệp hoặc phá hư đối quá trình vận hành.

Nhưng mà, quân cờ cao cấp giống bọn hắn lại không giống với gián điệp thương mại, chiến trường chính của bọn hắn là ở trong xung đột và chiến tranh quy mô nhỏ giữa công ty.

Trải qua tẩy não thời gian dài, hắn cơ hồ không nhìn thấy cơ hội sống sót để thoát ly vũng bùn ——

Nhưng mà, hôm nay lại có hi vọng mới.

Bây giờ, cũng bởi vì tiểu cô nương sau lưng, hắn có thể cầm tới Quyền miễn trừ công ty vĩnh cửu từ Militech và cơ hội điều nhiệm tới những ngành khác để dưỡng lão...

Hắn sẽ rời xa hoàn cảnh như vậy, cũng không cần e ngại việc khi mở mắt mỗi sáng sớm, sẽ có đặc công Arasaka tới cửa để mang mình đi.

Cuộc sống như vậy, quá mức hành hạ.

Ngay tại nhịp tim của hắn dần dần tăng tốc theo tầng lầu hạ xuống.

Nữ hài sau lưng nói chuyện.

“Đại thúc, tiểu thư V ở bãi đỗ xe dưới đất làm cái gì ? Không phải đi tầng 90 sao ?”

Nam nhân hơi hơi nghiêng đầu, khom lưng nói: “tiểu thư Rebecca, tiểu thư V bởi vì hành trình đã chờ ngài ở bãi đậu xe trước, tiếp đó sẽ tiến hành một lần hành động.”

Rebecca nghe nói như vậy, trên mặt lập tức tràn ngập nụ cười hưng phấn.

“Là Lâm... Ách, hành động của Lin sao?”

Nam nhân sửng sốt một chút, kiên nhẫn giải thích nói: “Đề nghị ngài tốt nhất gọi là bộ trưởng Lin, Arasaka yêu cầu xưng hô cấp bậc.”

Rebecca ừ một tiếng.

Xem ra có tinh thần hơn vừa rồi nhiều.

“Đúng đại thúc, Subnet xảy ra chuyện gì ? Tại sao ta không liên lạc được Lin... Bộ trưởng?”

Rebecca bất thình lình hỏi một chút.

Khóe miệng nam nhân co giật một lần, nhìn lướt qua camera trong thang máy, dùng lời không chút sơ hở nào để trả lời: “Subnet sẽ che đậy tạm thời khi tiến hành nhiệm vụ.”

“A”

Rebecca gật đầu một cái, tay để sau lưng đã chậm chậm mò tới Lizzie được trang bị thêm ống giảm thanh.

Cũng không biết bộ trưởng tân nhiệm của Arasaka đang làm cái gì?

Gián điệp Militech cười lạnh không thôi trong lòng.

Cũng dám mang loại ngu xuẩn này vào Arasaka Tower, nếu như là đưa thi thể ra ngoài thì có thể tiết kiệm rất nhiều phiền phức, nhưng dưới mắt lão bản muốn cô gái này sống sót, cho nên dọc theo đường đi hắn đã trả lời không ít vấn đề “ngu xuẩn” đến từ thiếu nữ .

Kỳ thực, tên đặc công này rõ ràng không biết một việc: Rebecca kỳ thực là kẻ rất biết gạt người.

Bầu không khí hôm nay rất không đúng, Rebecca có thể cảm giác được.

Ngay tại khi Rebecca chuẩn bị móc súng, thang máy đến.

Hai người chậm rãi đi ra ngoài.

Đột nhiên, đặc công ngừng cước bộ.

Biểu lộ của Rebecca bắt đầu chậm rãi trầm xuống.

Đặc công phía trước đưa lưng về mình đã thở dài một hơi, “tiểu thư Rebecca, không cần ra vẻ... Ta xem đến.”

Đang khi nói chuyện, sau cổ nam nhân có một con mắt mở ra !

Lông tơ toàn thân Rebecca đứng thẳng, nàng thần sắc dữ tợn liền móc ra súng trước !

Ba!

Tiếng súng trầm đục khi lắp ống giảm thanh đã quanh quẩn trong bãi đỗ xe dưới đất.

Nàng nhất định phải làm ra một ít động tĩnh, đây là thủ đoạn tự cứu sau cùng.

Rebecca không biết ý định của gia hỏa này, chỉ có thể tiến hành xử lý như địch nhân.

Nhưng mà ——

Thân thể nam nhân xẹt qua một tàn ảnh nhẹ nhàng, trong nháy mắt liền quay người lại một cước đá bay súng trong tay Rebecca.

【 Sandevistan· MK1 】!

Optic của Rebecca đọc đến Cyberware của gia hỏa này.

Lizzie trượt đến mấy mét trên mặt đất.

Hắn một tay nắm Gorilla Arm cũng không tính hoàn hảo của Rebecca, “Cha ngươi muốn ta lưu ngươi một mạng, đừng quá mức.”

Nói xong hắn lạnh rên một tiếng, một chưởng chém vào trên cổ Rebecca.

Biểu lộ của hắn có chút khó coi, vấn bị nữ hài này làm ra một ít động tĩnh.

Cơ thể của Rebecca mềm nhũn ngã ra đất, nam nhân thở dài một hơi bế lên Rebecca.

Trong hầm đậu xe chỉ có ánh sáng màu trắng yếu ớt, và tiếng vang yên tĩnh khi nam nhân giẫm giày da ở trên đất.

Đơn giản, nhẹ nhõm, vui vẻ.

Mặc dù lần hành động này để cho tiểu tổ gián điệp của hắn bị tiêu diệt, nhưng chỉ cần mình đổi lấy quyền miễn trừ thì hết thảy cũng không tính là thua thiệt.

Nam nhân ngâm nga bài hát.

Ngay tại khi hắn chuẩn bị mở cửa xe, hắn phát hiện lối đi phía trước mơ mơ hồ hồ đứng một người.

Ân?

Hắn vô ý thức mò tay tới bên hông.

Tiếng bước chân không nhanh không chậm truyền đến, kẻ đến đây ngăn chặn mình từ trong bóng tối có vết sẹo nơi khóe mắt đặc trưng.

“Suzuki?”

Gián điệp Militech trợn tròn mắt.

Trong bóng tối, càng nhiều đặc công Arasaka đi ra từ hai bên thông đạo.

Tầng tầng vây quanh.

Tay giả nắm lấy chốt cửa của hắn dần dần buông ra...

Chỗ nào có vấn đề?

“Muốn đi đâu ? Nhân viên 3390 của Phòng an ninh ?”

Suzuki đặt hai tay ở trước người, tựa hồ căn bản không cảm thấy kẻ phản bội này sẽ có thủ đoạn uy hiếp gì.

Gián điệp Militech cười cười, “Xem ra… Các ngươi đã moi ra tin tức từ người của chúng ta ? Tạp chủng Counter-Intelligent đều là rắn độc cắn người, nói thật ta cũng không thấy ngoài ý muốn chút nào.”

Suzuki lại cười lạnh nói: “Không, ngươi phải tin tưởng đây là do Lin lão bản đã sớm biết ý đồ của các ngươi. A, đương nhiên, vị tiểu thư này nổ súng, bằng không chúng ta còn phải tìm vị trí của ngươi ——”

“Kém chút để ngươi dùng phần mềm che đậy từ Militech lừa gạt qua.”

Gián điệp có thần sắc âm tình bất định.

“Cho nên? Vận khí kém thôi...”

Suzuki không thể phủ nhận mà nhún nhún vai, “Vận khí chính xác đứng ở chỗ của ta.”

“Người của ngươi hiện tại đã chết hết, không lưu một ai —— Bây giờ, phiền phức mời ngươi ngoan ngoãn nằm rạp xuống đất, nếu như ngươi có thể hợp tác một chút... Nói không chừng Arasaka sẽ cho ngươi quyền miễn trừ.”

Một mảnh trầm mặc.

Tiếng cười đè nén truyền đến, nam nhân ngửa đầu cười ha ha.

“Suzuki... nếu là ngươi thì có tin loại nói nhảm này không.”

Răng rắc, ánh mắt nam nhân ngoan độc lập tức móc ra súng nhắm ngay đầu Rebecca.

“Có vẻ như lão bản của ngươi muốn nàng sống sót, đúng không?”

“Ngươi tin ta bắn nổ đầu con đĩ nhỏ này không ? Ân?”

Suzuki mặt không biểu tình, tựa hồ căn bản không sợ.

Lão bản đều sắp đặt đến mức này, cũng sẽ không cho gia hỏa này có cơ hội nổ súng.

Có lúc Suzuki cũng rất e ngại cấp trên như thế, giống như hắn có thể tính tới tất cả.

Vốn hắn còn định nói lời khách sáo, hoặc để cho gia hỏa này sống sót rồi nhả thêm một vài thứ, dù sao làm thế thì sẽ có thể cung cấp một chút tình báo cho bộ trưởng Lin, nhưng dưới mắt đã không có bất cứ ý nghĩa gì để lãng phí thời gian.

Rebecca bị thương, hắn cũng không gánh nổi.

Phải biết mệnh lệnh thứ nhất mà Lin ra là Rebecca không thể thiếu dù chỉ một cọng lông.

Sách...

Ánh mắt Suzuki phong tỏa gia hỏa kia giống như một con sói đói.

Đặc công Militech thầm nghĩ không tốt, ngón tay leo lên tại trên cò súng rất nhanh sẽ bóp xuống !

Một dòng điện bắt đầu dâng trào từ trên người đặc công này, Netrunner của phòng Counter-Intelligence trong nháy mắt tan rã Cyberware trên người hắn.

Làm sao có thể?

Đặc công tự nhận mình không có bất kỳ tai hoạ ngầm gì trong BCI mới đúng...

Suzuki di chuyển cước bộ, tiếng tách tách giống như là cước bộ của tử thần.

Thanh âm hắn lạnh lùng.

“Đầu tiên, đây là Arasaka Tower, ngươi đang đối đầu với Phòng Counter-Intelligence và Phòng an ninh.”

Trong tầm mắt mơ hồ của gián điệp, Suzuki chậm rãi ngồi xổm người xuống, gắt gao nắm lấy tóc của hắn, gằn từng chữ một:

“Thứ yếu... Chơi với lão bản của ta ——”

“Ngươi xứng sao?”