Chương 1447: Cách Tiếp Cận Khác
Chương 1447: Cách Tiếp Cận Khác
“Vậy, giờ chúng ta làm gì đây?”
Tổ đội đang ẩn nấp giữa những vách đá ở phía bắc của hòn đảo. Effie đang đánh cướp Hòm Hám Của trong lúc Jet và Nephis ngồi mệt mỏi trên đất. Họ đã chiếm vai trò chủ đạo trong trận chiến chống lại Khủng Bố Hang Động, nhưng kì lạ là, Sunny và Cassie có vẻ càng mệt mỏi hơn họ.
Cô gái mù chán chường lắc đầu.
“Mình...không chắc.”
Họ đã tìm thấy không ít. Cách tiến vào Tháp Aletheia, xác của một Bạo Chúa Vĩ Đại, người nữ nằm ngủ trên tầng cao nhất...và cách mà họ đã không thể đánh thức cô ta.
Sunny đang có tâm trạng u ám. Họ đã lãng phí quá nhiều thời gian và công sức, nhưng lại không có gì để đưa ra cả. Thoát khỏi hòn đảo vẫn có vẻ bất khả thi như trước kia.
‘Nguyền rủa.’
Cậu im lặng vài giây, rồi liếc nhìn Nephis.
Có gì đó đang khiến cậu không yên.
“Cassie đã nói cô đã gặp một trong số Chín Người?”
Câu hỏi đó không thật sự quan trọng đối với tình huống hiện tại của họ, nhưng mà cậu thấy tò mò. Có lẽ biết nhiều hơn về chủ nhân cũ của hòn đảo này sẽ giúp họ nghĩ ra biện pháp mới.
Neph nhìn cậu với chút bất ngờ.
“Đúng vậy.”
Sunny không phản ứng nhiều với lời xác nhận đó.
“Là trong Ác Mộng Thứ Hai?”
Cậu gần như là chắc chắn, nhưng mà, ngạc nhiên là, Nephis lắc đầu.
“Không...tôi gặp hắn ở Sa Mạc Ác Mộng.”
Mọi người đều mơ hồ bởi câu trả lời của cô – Effie và Jet là vì họ không biết Chín Người là ai cả, Sunny và Cassie là vì họ có biết.
Làm sao một người từ quá khứ cổ đại của thế giới Mộng Ảo lại có thể còn sống trong thời gian hiện tại?
Phát hiện sự bối rối đó, Nephis giải thích:
“Khi tôi mới tiến vào Sa Mạc Ác Mộng, tôi tìm thấy hai bộ xương bị đóng vào một cái cây huyền bí. Một người tự gọi bản thân là Azarax Hùng Mạnh, người còn lại gọi bản thân là Eurys của Chín Người. Tôi đoán rằng họ bị để lại trên cái cây đó là một hình phạt.”
Cô ngừng lại một giây, rồi khẽ nói thêm:
“Eurys đó, hắn đã nói hắn là một tên nô lệ khiêm tốn mà đã chọc giận những vị thần bằng cách cứa cổ một trong số họ. Nhưng tôi không chắc là có thể tin tưởng lời hắn nói...với tôi, có vẻ như hắn đã là một người lính cấp cao trong Quân Đội Ác Ma. Dù sao đi nữa, tôi giúp hắn thoát khỏi cái cây, và hắn dẫn tôi đến Địa Ngục. Chúng tôi tách ra không lâu trước khi tôi tiến vào Ác Mộng.”
Sunny kinh ngạc nhìn cô chăm chú.
‘Ừ thì, đó...là một câu chuyện hoang đường. Hai bộ xương bị đóng đinh lên cây? Chắc rồi, Sa Mạc Ác Mộng là đầy những bộ xương cũ kĩ mà không chịu chết. Nhưng mà, không có thứ nào trong số đó đã nói chuyện với mình cả.’
Trong một giây, cậu nhớ lại lúc vào trong giấc mơ của Neph ngay sau khi cô trở lại từ Ác Mộng Thứ Hai. Ở đó không phải đã có một cái cây tồi tệ, với hai hình dạng bị tàn nhẫn đóng đinh lên thân cây?
‘Và còn vụ cứa cổ một vị thần? Chắc chắn là phải chơi chữ hay gì đó...’
Đúng chứ?
‘Thú vị.’
Auro đã là một người lính của đế chế của Thần Chiến Tranh. Nhưng mà, Eurys này có vẻ là đã tham gia Chiến Tranh Tận Thế ở phe daemon. Aletheia, thì đã đến Mộ Ariel – có lẽ là nơi duy nhất trận chiến tranh chưa từng chạm đến.
Cậu nên suy ra thứ gì từ những việc này chứ?
Nếu như có một kết luận không may mà Sunny phải đưa ra...thì đó là biết về Eurys của Chín Người đã không giúp cậu chút gì cả.
Đảo Aletheia vẫn có vẻ không thể thoát được. Tòa tháp, thứ mà đã là hi vọng của họ trong cỡ chục vòng gần nhất, có vẻ là một ngõ cụt.
Cassie thở dài nặng nề.
“Chúng ta có lẽ nên cố đánh thức cô ta lần nữa. Nếu không có gì có hiệu quả...mặc dù mình không thích, chúng ta có lẽ nên thử tấn công cô ta.”
Sunny nhướng mày.
“Cô muốn giết cô ta?”
Cô gái mù nhíu mày, giữ im lặng vài giây, rồi khẽ nói:
“Nếu cần thiết phải làm vậy.”
Cậu hơi bất ngờ. Cassie...đã thay đổi nhiều hơn cậu nghĩ. Cô gái rụt rè mà cậu biết trên Vùng Đất Lãng Quên sẽ không bao giờ nghĩ đến việc giết một nào đó mà không có khiêu khích, kể cả nếu việc đó có thể giúp cô.
Hay nên nói, cô sẽ không nghĩ đến nó nếu được cho lựa chọn khác.
‘Ừ thì, tại sao mình ngạc nhiên chứ?’
Những năm qua đã thay đổi tất cả bọn họ. Sunny không phải người mà đã ở trên Vùng Đất Lãng Quên...cậu đã hi vọng đó là vì hướng tốt nhất. Cassie cũng sẽ không cứ mãi như cũ.
Cậu thở dài.
“Thật ra thì, chúng ta không cần đánh thức cô ấy.”
Mọi người nghi vấn nhìn cậu. Sau vài giây im lặng, Nephis hơi cựa quậy:
“Ý cậu là...”
Sunny gật đầu. Cậu đã từng ghé thăm giấc mơ của Neph...nên cậu cũng có thể tiến vào giấc mơ của người nữ kia. Cách đó, họ sẽ không cần đánh thức cô ta.
Đều là nhờ có Ác Mộng và một trong những Kĩ Năng của nó, [Mộng Du]. Nó cho phép con ngựa đáng sợ di chuyển qua những giấc mơ...và mang theo chủ nhân của nó đi cùng.
“Ừ. Tôi có thể để Ác Mộng mang tôi vào giấc mơ của cô ta. Có lẽ cô ta có thể cho tôi biết gì đó mà có thể giúp chúng ta thoát khỏi hòn đảo này.”
Những người khác nghiêm trọng nhìn cậu. Sau một lúc, Jet hỏi:
“Cậu chắc là muốn tiến vào tâm trí của một vị Thánh và đang dần bị Hắc Hóa chứ hả Sunny? Đó...có lẽ sẽ nguy hiểm.”
Effie gật đầu.
“Nghe này Sunny...tôi chắc là cậu đã xuất hiện trong giấc mơ của nhiều cô gái trẻ, thậm chí không cần sự giúp đỡ từ con ngựa đáng sợ kia của cậu, nhưng đây là khác. Ô Uế này, mọi người nghĩ rằng nó có thể lan truyền đơn giản bằng cách biết được bí mật gì đó, đúng không? Lỡ như cậu biết bí mật đó trong giấc mơ của cô ta.
Sunny nhún vai.
“Tôi cũng không muốn làm vậy, nhưng mà phải làm. Đừng lo...quá. Tôi sẽ cẩn thận.”
Cậu vẫn có Gương Sự Thật. Nếu thật sự cần đến, cậu sẽ dùng nó để sao chép [Khao Khát] của Neph và để Ác Mộng mang cậu chạy khỏi giấc mơ của vị Thánh bí ẩn kia nhanh nhất có thể.
Đó...thật ra nghe giống kế hoạch đó chứ.
Cậu gật đầu.
“Vậy thì quyết định rồi. Cassie và tôi sẽ đi đến Tháp Aletheia lần nữa trong vòng kế tiếp.”
‘Và hi vọng rằng, lần này, chúng ta sẽ không trắng tay rời khỏi.’
“Vậy, giờ chúng ta làm gì đây?”
Tổ đội đang ẩn nấp giữa những vách đá ở phía bắc của hòn đảo. Effie đang đánh cướp Hòm Hám Của trong lúc Jet và Nephis ngồi mệt mỏi trên đất. Họ đã chiếm vai trò chủ đạo trong trận chiến chống lại Khủng Bố Hang Động, nhưng kì lạ là, Sunny và Cassie có vẻ càng mệt mỏi hơn họ.
Cô gái mù chán chường lắc đầu.
“Mình...không chắc.”
Họ đã tìm thấy không ít. Cách tiến vào Tháp Aletheia, xác của một Bạo Chúa Vĩ Đại, người nữ nằm ngủ trên tầng cao nhất...và cách mà họ đã không thể đánh thức cô ta.
Sunny đang có tâm trạng u ám. Họ đã lãng phí quá nhiều thời gian và công sức, nhưng lại không có gì để đưa ra cả. Thoát khỏi hòn đảo vẫn có vẻ bất khả thi như trước kia.
‘Nguyền rủa.’
Cậu im lặng vài giây, rồi liếc nhìn Nephis.
Có gì đó đang khiến cậu không yên.
“Cassie đã nói cô đã gặp một trong số Chín Người?”
Câu hỏi đó không thật sự quan trọng đối với tình huống hiện tại của họ, nhưng mà cậu thấy tò mò. Có lẽ biết nhiều hơn về chủ nhân cũ của hòn đảo này sẽ giúp họ nghĩ ra biện pháp mới.
Neph nhìn cậu với chút bất ngờ.
“Đúng vậy.”
Sunny không phản ứng nhiều với lời xác nhận đó.
“Là trong Ác Mộng Thứ Hai?”
Cậu gần như là chắc chắn, nhưng mà, ngạc nhiên là, Nephis lắc đầu.
“Không...tôi gặp hắn ở Sa Mạc Ác Mộng.”
Mọi người đều mơ hồ bởi câu trả lời của cô – Effie và Jet là vì họ không biết Chín Người là ai cả, Sunny và Cassie là vì họ có biết.
Làm sao một người từ quá khứ cổ đại của thế giới Mộng Ảo lại có thể còn sống trong thời gian hiện tại?
Phát hiện sự bối rối đó, Nephis giải thích:
“Khi tôi mới tiến vào Sa Mạc Ác Mộng, tôi tìm thấy hai bộ xương bị đóng vào một cái cây huyền bí. Một người tự gọi bản thân là Azarax Hùng Mạnh, người còn lại gọi bản thân là Eurys của Chín Người. Tôi đoán rằng họ bị để lại trên cái cây đó là một hình phạt.”
Cô ngừng lại một giây, rồi khẽ nói thêm:
“Eurys đó, hắn đã nói hắn là một tên nô lệ khiêm tốn mà đã chọc giận những vị thần bằng cách cứa cổ một trong số họ. Nhưng tôi không chắc là có thể tin tưởng lời hắn nói...với tôi, có vẻ như hắn đã là một người lính cấp cao trong Quân Đội Ác Ma. Dù sao đi nữa, tôi giúp hắn thoát khỏi cái cây, và hắn dẫn tôi đến Địa Ngục. Chúng tôi tách ra không lâu trước khi tôi tiến vào Ác Mộng.”
Sunny kinh ngạc nhìn cô chăm chú.
‘Ừ thì, đó...là một câu chuyện hoang đường. Hai bộ xương bị đóng đinh lên cây? Chắc rồi, Sa Mạc Ác Mộng là đầy những bộ xương cũ kĩ mà không chịu chết. Nhưng mà, không có thứ nào trong số đó đã nói chuyện với mình cả.’
Trong một giây, cậu nhớ lại lúc vào trong giấc mơ của Neph ngay sau khi cô trở lại từ Ác Mộng Thứ Hai. Ở đó không phải đã có một cái cây tồi tệ, với hai hình dạng bị tàn nhẫn đóng đinh lên thân cây?
‘Và còn vụ cứa cổ một vị thần? Chắc chắn là phải chơi chữ hay gì đó...’
Đúng chứ?
‘Thú vị.’
Auro đã là một người lính của đế chế của Thần Chiến Tranh. Nhưng mà, Eurys này có vẻ là đã tham gia Chiến Tranh Tận Thế ở phe daemon. Aletheia, thì đã đến Mộ Ariel – có lẽ là nơi duy nhất trận chiến tranh chưa từng chạm đến.
Cậu nên suy ra thứ gì từ những việc này chứ?
Nếu như có một kết luận không may mà Sunny phải đưa ra...thì đó là biết về Eurys của Chín Người đã không giúp cậu chút gì cả.
Đảo Aletheia vẫn có vẻ không thể thoát được. Tòa tháp, thứ mà đã là hi vọng của họ trong cỡ chục vòng gần nhất, có vẻ là một ngõ cụt.
Cassie thở dài nặng nề.
“Chúng ta có lẽ nên cố đánh thức cô ta lần nữa. Nếu không có gì có hiệu quả...mặc dù mình không thích, chúng ta có lẽ nên thử tấn công cô ta.”
Sunny nhướng mày.
“Cô muốn giết cô ta?”
Cô gái mù nhíu mày, giữ im lặng vài giây, rồi khẽ nói:
“Nếu cần thiết phải làm vậy.”
Cậu hơi bất ngờ. Cassie...đã thay đổi nhiều hơn cậu nghĩ. Cô gái rụt rè mà cậu biết trên Vùng Đất Lãng Quên sẽ không bao giờ nghĩ đến việc giết một nào đó mà không có khiêu khích, kể cả nếu việc đó có thể giúp cô.
Hay nên nói, cô sẽ không nghĩ đến nó nếu được cho lựa chọn khác.
‘Ừ thì, tại sao mình ngạc nhiên chứ?’
Những năm qua đã thay đổi tất cả bọn họ. Sunny không phải người mà đã ở trên Vùng Đất Lãng Quên...cậu đã hi vọng đó là vì hướng tốt nhất. Cassie cũng sẽ không cứ mãi như cũ.
Cậu thở dài.
“Thật ra thì, chúng ta không cần đánh thức cô ấy.”
Mọi người nghi vấn nhìn cậu. Sau vài giây im lặng, Nephis hơi cựa quậy:
“Ý cậu là...”
Sunny gật đầu. Cậu đã từng ghé thăm giấc mơ của Neph...nên cậu cũng có thể tiến vào giấc mơ của người nữ kia. Cách đó, họ sẽ không cần đánh thức cô ta.
Đều là nhờ có Ác Mộng và một trong những Kĩ Năng của nó, [Mộng Du]. Nó cho phép con ngựa đáng sợ di chuyển qua những giấc mơ...và mang theo chủ nhân của nó đi cùng.
“Ừ. Tôi có thể để Ác Mộng mang tôi vào giấc mơ của cô ta. Có lẽ cô ta có thể cho tôi biết gì đó mà có thể giúp chúng ta thoát khỏi hòn đảo này.”
Những người khác nghiêm trọng nhìn cậu. Sau một lúc, Jet hỏi:
“Cậu chắc là muốn tiến vào tâm trí của một vị Thánh và đang dần bị Hắc Hóa chứ hả Sunny? Đó...có lẽ sẽ nguy hiểm.”
Effie gật đầu.
“Nghe này Sunny...tôi chắc là cậu đã xuất hiện trong giấc mơ của nhiều cô gái trẻ, thậm chí không cần sự giúp đỡ từ con ngựa đáng sợ kia của cậu, nhưng đây là khác. Ô Uế này, mọi người nghĩ rằng nó có thể lan truyền đơn giản bằng cách biết được bí mật gì đó, đúng không? Lỡ như cậu biết bí mật đó trong giấc mơ của cô ta.
Sunny nhún vai.
“Tôi cũng không muốn làm vậy, nhưng mà phải làm. Đừng lo...quá. Tôi sẽ cẩn thận.”
Cậu vẫn có Gương Sự Thật. Nếu thật sự cần đến, cậu sẽ dùng nó để sao chép [Khao Khát] của Neph và để Ác Mộng mang cậu chạy khỏi giấc mơ của vị Thánh bí ẩn kia nhanh nhất có thể.
Đó...thật ra nghe giống kế hoạch đó chứ.
Cậu gật đầu.
“Vậy thì quyết định rồi. Cassie và tôi sẽ đi đến Tháp Aletheia lần nữa trong vòng kế tiếp.”
‘Và hi vọng rằng, lần này, chúng ta sẽ không trắng tay rời khỏi.’