Kết hôn và cùng chung chăn gối lâu như vậy, Tạ Quỳnh lần đầu tiên nghe thấy Triệu Duy Thành ngủ ngáy, nhìn dưới mắt anh có quầng thâm, mặt cũng sạm đen đi không ít, người thường rất quan tâm đến hình tượng mà giờ bận rộn đến nỗi râu đã dài ra mà không kịp cạo, chắc hẳn chuyến đi này đã mệt mỏi quá.

Tạ Quỳnh không nỡ đánh thức anh, nhẹ nhàng đóng cửa đi ra ngoài nấu bữa tối.

Hôm nay là thứ Năm, trong nhà không còn dư nhiều thức ăn, Tạ Quỳnh vốn định về nấu hoành thánh ăn, mở tủ lạnh ra nhìn, hoành thánh chỉ còn chưa đầy hai mươi cái, rõ ràng số lượng này không đủ cho hai người lớn ăn no, huống chi Triệu Duy Thành thì ăn uống lớn hơn cô nhiều, Tạ Quỳnh nghĩ đến đây, lại nấu thêm một gói mì ăn liền, đồng thời chiên ba quả trứng.

Làm xong, Tạ Quỳnh trở về phòng ngủ, bật đèn, gọi Triệu Duy Thành dậy, gọi vài lần: “Dậy đi, ăn chút gì rồi ngủ tiếp.”

Triệu Duy Thành lần này ngủ rất say, Tạ Quỳnh gọi vài lần anh mới mơ màng mở mắt, anh ngửa đầu, ý thức dần trở lại, tầm nhìn cũng dần rõ ràng, thấy Tạ Quỳnh đứng trước mặt, anh còn hơi ngơ ngác: “À, em tan ca rồi hả?”

“Bây giờ mấy giờ? Anh ngủ bao lâu rồi?”

Tạ Quỳnh đáp: “Gần bảy rưỡi rồi.”

Triệu Duy Thành ngáp một cái, gian nan ngồi dậy, thấy bên ngoài trời đã tối đen, lúc này mới nhận ra mình đã ngủ lâu quá, “Đã tối rồi à, anh vốn định ngủ đến bốn giờ thì dậy.”

Mỗi bước mỗi xa

Tạ Quỳnh xót xa vuốt mái tóc rối bời của anh, “Rửa mặt đi, dậy ăn cơm nào, em có nấu hoành thánh.”

Triệu Duy Thành nghe lời từ trên giường đứng dậy, trước tiên đi rửa mặt, rửa xong người cũng tỉnh táo hơn một chút, ngồi ngây ngốc trước bàn ăn, mắt không chớp nhìn chằm chằm vào cái bát, tóc tai bù xù, trông có vẻ ngốc ngếch.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn -

Sự cầu kỳ của Triệu Duy Thành không chỉ thể hiện ở vệ sinh cá nhân mà còn ở cách ăn mặc, quần áo một tuần không lặp lại, tất cả đều được là ủi phẳng phiu mới mặc.

Tạ Quỳnh chưa từng thấy anh trong bộ dạng bừa bộn như vậy, không nhịn được cười nói: “Tuần này anh đi đâu vậy? Sao thấy như mấy ngày không ngủ, người không có chút sức sống nào.”

“Gần như không được ngủ.”

Triệu Duy Thành chậm rãi kể cho cô nghe về những trải nghiệm mấy ngày qua, “Tuần này thực ra chỉ có bốn ngày đầu đi khảo sát ngoài trời, mấy ngày sau chủ yếu ở căn cứ Tế Xuyên họp thảo luận, Viện địa vật lý đã đưa ra giải thích mới về cấu trúc Hoài Lĩnh, ai ngờ ở giếng Tế Xuyên 121 xảy ra sự cố tràn, phải khẩn trương cứu hộ cả ngày mới xong, sáng nay lại bận điều tra nguyên nhân sự cố.”

Tạ Quỳnh há hốc miệng, “Hả? Nguyên nhân gì vậy?”

“Nguyên nhân thì nhiều lắm, như thao tác vi phạm khi khoan, không nắm rõ áp lực địa tầng, dung dịch khoan không đúng quy định, v.v., khi khoan áp lực trong giếng nhỏ hơn áp lực địa tầng thì sự cố xảy ra, lần này chủ yếu là do nắm sai cấu trúc địa chất, khi khoan còn chưa đạt độ sâu dự kiến đã có dầu ra.”

Triệu Duy Thành nói với giọng điệu may mắn, “May mà có chủ nhiệm Tiền ở viện bọn anh, ông ấy kinh nghiệm phong phú, nhìn ra vấn đề ngay, kịp thời điều chỉnh mật độ dung dịch khoan, nhanh chóng chỉ đạo xe bơm vữa vào để bịt giếng, nhờ vậy mà không xảy ra sự cố lớn hơn.”

Tạ Quỳnh nghe xong cũng sốt ruột, vội hỏi: “Nguy hiểm vậy, mọi người không sao chứ?”

Giờ nói về sự cố này, Triệu Duy Thành vẫn còn sợ hãi, “Đội khoan có đội trưởng Lý bị thương nhẹ, những người khác thì không sao, thật sự là may mắn, có gió nhưng gió không lớn, miệng giếng cũng không có khí độc, nếu không giàn khoan cao như vậy, khí độc theo gió thổi xuống thì toàn bộ khu vực Kim Phong Đãng sẽ nguy hiểm.”

Tạ Quỳnh thở phào nhẹ nhõm: “May quá, may quá.”