Edit: Lune

Tiếng nước trong căn phòng sáng đèn duy nhất đã dừng, nhìn qua khe hở của cánh cửa gỗ có thể thấy người đàn ông bên trong đang dùng khăn lau người.

Hắn sắp ra rồi.

Còn Nha Thấu thì đang không mặc gì, đã vậy còn cái tình tiết cố tình quyến rũ do thiết lập nhân vật mang tới nữa khiến tình cảnh của cậu hiện giờ vô cùng nguy hiểm.

Bên ngoài sấm sét vang rền, nhìn ra ngoài cửa sổ phòng ngủ chỉ thấy một màu đen kịt.

"Kẹt kẹt —— "

Theo tiếng sấm đì đùng vang lên, Nha Thấu siết chặt cái chăn bông quấn kín người mình nhưng mà không che được chân, mặt đất lại lạnh, nhiệt độ cơ thể thoáng chốc hạ xuống.

Cũng cùng lúc đó, âm thanh hệ thống một mực im lặng cuối cùng cũng vang lên.

【Đang tải phó bản [Mai Táng]——】

【Bà Đỗ ở phía đông thôn qua đời, bạn bè thân thích khắp nơi về dự tang lễ. Nhưng thôn họ Đỗ lại không hề yên bình, trên đường về đã xảy ra rất nhiều vụ án mạng, nguyên nhân tử vong không rõ.】

【Trong thôn còn ẩn giấu một NPC sát nhân chuyên săn giết người chơi, bảo vệ bản thân cẩn thận, đừng để bại lộ thân phận.】

【Trân trọng sinh mạng, an toàn sống đến "đầu thất".】

【Nhiệm vụ chính: Sống sót bảy ngày chờ "Đêm đó" đến đồng thời hoàn thiện thiết lập nhân vật.】

【Loại hình phó bản: Phó bản sinh tồn.】

【Số người tham gia: 50 người (đã có 15 người tử vong)】

【Thời gian mở phó bản: 7 ngày】

【Livestream sắp bắt đầu】

Phòng livestream mở ra, bão bình luận ùa vào.

Những từ như "Vợ ơi", "yêu ơi" liên tục xuất hiện, nếu là trước đây thì kiểu gì Nha Thấu cũng sẽ đỏ mặt ngăn cản, còn giờ thì cậu chẳng buồn để ý tới nữa.

Nha Thấu nín thở nhìn cánh cửa gỗ kia phát ra tiếng cọt kẹt, dưới ánh đèn lờ mờ, một người đàn ông vạm vỡ rất cao bước ra.

Khuôn mặt sắc nét, tóc đen mắt nâu, cơ bắp rắn chắc ẩn sau lớp áo.

Thấy thiếu niên tóc đen quấn chăn đột nhiên xuất hiện trong phòng ngủ của mình, ánh mắt hắn từ gương mặt thiếu niên chuyển xuống chỗ duy nhất lộ ra ngoài là đôi chân.

Mỗi nơi đều tinh xảo không tưởng, ngón chân tròn trịa co lại, móng tay cắt tỉa gọn gàng sạch sẽ.

Ngay cả dưới ánh nến mờ ảo cũng trắng đến chói mắt, chân trần giẫm trên mặt đất, bên chân còn dính bụi.

Vừa thấy hắn mở cửa ra ngoài thì thình lình rụt về sau một bước, hiển nhiên là bị dọa không nhẹ.

Ánh mắt Đỗ Nguyên Tu lại dời lên, lần này thì dừng nguyên trên mặt thiếu niên không chuyển đi đâu nữa.

Ánh mắt lập lòe, rõ ràng là đã nhận ra thiếu niên xinh đẹp xuất hiện trong nhà mình là ai.

—— Hắn biết Nha Thấu.

Đỗ Nguyên Tu đi tới, mỗi bước đều giống như đang giẫm vào trong lòng Nha Thấu, trái tim đập điên cuồng vì căng thẳng.

Lúc đi tắm Đỗ Nguyên Tu không mang nhiều quần áo vào nên giờ hắn chỉ mặc mỗi cái áo thun bên trong, mà nửa người dưới thì chẳng mặc gì, vừa nãy đứng yên thì còn được vạt áo che khuất phần nào chứ giờ vì động tác đi lại mà thành lấp ló thấp thoáng rồi.

Nhớ tới cái quần lót màu đen mình tìm thấy ban nãy, Nha Thấu bối rối quay đi chỗ khác, khuôn mặt nõn nà như ngọc thoáng cái đỏ bừng, sau đó nghĩ tới tình cảnh hiện giờ của bản thân mà chuyển sang trắng bệch.

"Vợ của Đỗ Tương Ngô?"

Giọng người kia hơi trầm, Nha Thấu lúng túng ngẩng đầu lên, bắt gặp ánh mắt khá hào hứng của Đỗ Nguyên Tu.

"À không phải, anh ta chết rồi." Đỗ Nguyên Tu nói: "Phải là bé góa phụ mới đúng."

【??? Cái quỷ gì đây? Mới vào phòng livestream mà đã cho nghe thứ gì kích thích vậy? Sao vợ tui lại thành góa phụ rồi? À không đúng, em có chồng từ khi nào! Dù chết rồi nhưng anh vẫn ghen tị lắm!】

【Ái chà, bé con sau này có phúc đấy, nhưng mà không biết độ bền thế nào nhỉ, mong là đừng bạo lực quá, không thì lúc bé con bị xxx sẽ đau lắm.】

【Chờ chút? Hình như người này không phải chồng của vợ trong phó bản đúng không? Quái gì đây, chưa gì đã làm người ta hoang mang rồi. Thế là chồng cũ chết rồi? Giờ đang ở góa hả?】

【Chết tiệt chết tiệt, sao người bé con bị làm mờ hết vậy! Vợ trong chăn không mặc gì hả? Chủ động quyến rũ người ta, lúc nữa bị cắm chắc bụng nhỏ của bé con sẽ gồ lên nhỉ?】

【Sao cái thiết lập nhân vật của Nha Nha trong phó bản này lẳng lơ quá vậy, làm rạo rực hết cả người, tui quyết định cởi quần làm người lần nữa.】

Giọng điệu Đỗ Nguyên Tu quá cợt nhả, trực giác mách bảo Nha Thấu rằng hắn là một NPC rất lợi hại trong phó bản này, nếu không thì lúc chọn lựa đối tượng "mình" đã không nhắm vào hắn trước tiên.

Lông mi cậu run rẩy, bờ môi hồng hào bị cắn lõm xuống.

Nha Thấu lập tức mở giao diện của Hệ thống Tình Yêu ra.

【Họ tên: Đỗ Nguyên Tu】

【Điểm thiện cảm: 20】

Dưới cái nhìn chăm chú của hắn, điểm thiện cảm từ 20 nhảy lên 40.

Điểm thiện cảm không cao lắm, nhưng thế mới phiền.

Trong bóng tối không thấy rõ cảm xúc trong mắt thiếu niên, hắn chỉ thấy đôi mắt xinh đẹp cùng cực kia ươn ướt, hắn nhìn đăm đăm một lúc mà những ý nghĩ không nên có bắt đầu ngóc dậy.

Thiếu niên dưới chăn hẳn là không mặc gì, cổ tay lộ ra ngoài rõ mảnh khảnh, có khi ghìm chặt một lúc là sẽ hưng hức rất lâu. Vì động tác rụt về sau mà bắp chân thon thả như ẩn như hiện.

Cố ý tắt đèn trong nhà, trần truồng nằm trên giường hắn, cộng với thân phận của thiếu niên thì hành vi này quả thực rất bất thường.

Nhưng Đỗ Nguyên Tu biết cậu định làm gì, chẳng qua là sau khi mất đi chỗ dựa, không chịu nổi cuộc sống như cũ nên muốn tìm một "chỗ dựa" mới mà thôi.

Lúc nãy trong phòng tắm vốn chưa biết xử lý thế nào, giờ thì có ngay phương án trước mặt rồi.

Dù sao từ nhỏ hắn đã không phải người tốt gì rồi.

"Muốn anh xxx em à?"

Đỗ Nguyên Tu đoán ra ý định của "Nha Thấu" ban đầu, sắc mặt Nha Thấu trắng bệch, đầu ngón tay cũng run rẩy: "Không..."

【Thiết lập nhân vật.】001 vội vàng nhắc nhở, giọng rất gấp:【Đừng để đối phương phát hiện đã đổi người.】

Không thể để bị phát hiện là đã đổi người, phải diễn theo thiết lập nhân vật.

Thiết lập nhân vật là công cụ bảo mệnh quan trọng nhất trong phó bản này, đã thế còn chưa biết NPC sát nhân chuyên săn giết người chơi là ai, nếu chính là người đàn ông trước mặt này thì sao?

Ngay khi cậu đang nghĩ lung tung thì Đỗ Nguyên Tu đã bước đến chỗ cậu: "Vừa nãy đang nói gì? Sao không nói nữa?"

Hắn ép sát từng bước, Nha Thấu liên tục bị dồn lùi về sau.

Cho đến khi bị dồn vào trong góc, bắp chân cách một lớp chăn bông chạm vào ghế, không còn chỗ lùi nữa.

Đỗ Nguyên Tu nhíu mày, hơi mất kiên nhẫn: "Không phải em tự dâng lên à? Sao giờ lại giống như anh đang ép em vậy?"

Hắn tạm dừng, ánh mắt nhìn Nha Thấu mang theo vẻ dò xét: "Đừng bảo là đổi người rồi nhé?"

Bọn hắn biết sự tồn tại của người chơi, một khi bị nghi ngờ thì e là bảy ngày này sẽ rất khó sống.

Nha Thấu giả vờ trừng mắt lườm Đỗ Nguyên Tu.

Đỗ Nguyên Tu tới trước mặt Nha Thấu, cảm thấy mùi hương trên người cậu quyến rũ đến mức làm hắn quên luôn mình vừa hỏi cái gì, hắn cúi đầu xuống, xáp lại gần hít hít ngửi ngửi, ma xui quỷ khiến thế nào lại nói: "Sao người em thơm vậy?"

"Xịt nước hoa à?"

Sắc mặt Nha Thấu lúc trắng lúc đỏ, muốn né nhưng lại sợ Đỗ Nguyên Tu tiếp tục nghi ngờ thân phận người chơi của mình, môi sắp bị cắn nát, lúc mở miệng nghe còn hơi run run: "Không, không xịt."

"Không xịt nước hoa thì sao lại thơm thế?"

Đỗ Nguyên Tu hệt như đồ đầu gỗ, cứ bám riết lấy vấn đề thơm này không buông, càng lúc càng gần, đến mức gần như áp sát cổ cậu.

Nhưng chỗ cổ đã bị chăn bông quấn kín, Đỗ Nguyên Tu nắm lấy cổ tay thiếu niên, muốn kéo tay cậu ra.

Cổ tay Nha Thấu bị bóp chặt, chẳng biết có phải do thể thể chất của phó bản trước vẫn còn sót lại trên người không mà nãy thì thấy vải chăn bông thô ráp, giờ lại thấy cổ tay mình bị bóp đau ơi là đau.

Tay đột nhiên bị kéo ra, chăn bông quấn quanh người hở ra tí tẹo, nhưng trước khi nó rơi hẳn xuống Nha Thấu đã nhanh chóng dùng tay còn lại túm lên.

"Đau..."

Tiếng nức nở mềm nhũn như lông vũ nhẹ nhàng quét qua trái tim hắn, nhưng cái ngứa để lại cứ nán ở đó không chịu đi.

Mảng trắng loáng thoáng qua, ánh mắt Đỗ Nguyên Tu tối sầm xuống, đoạn bỏ tay thiếu niên ra.

Đỗ Nguyên Tu không nói nhảm với thiếu niên nữa, hắn thình lình cúi xuống bế cả người thiếu niên lên, đi đến bên giường rồi ôm cả người thiếu ngã xuống giường.

Hắn vùi mặt vào chăn bông, hít ngửi mùi hương trên người thiếu niên hệt như kẻ biến thái, miệng không ngừng lẩm bẩm: "Sao em thơm thế?"

"Lúc nữa xxx em, có phải sẽ càng thơm hơn không?"

Bị đè trên giường, cánh tay người đàn ông quàng sau lưng cậu còn đang trượt dần xuống chỗ mông bên dưới.

Vì cách một lớp chăn bông nên hắn bóp mạnh hơn, quả nhiên nghe thấy tiếng mèo con bên dưới rên rỉ.

Đỗ Nguyên Tu: "Mềm ghê."

Vừa thơm vừa mềm, hắn thì thào: "Đỗ Tương Ngô đúng là không có phúc."

Nha Thấu luống cuống duỗi tay ra đẩy hắn: "Đừng làm thế."

"Làm thế là làm gì?" Đỗ Nguyên Tu bóp một lúc vẫn thấy chưa đã, dù sao cách một lớp chăn bông nên cảm giác có thích mấy cũng không bằng sờ trực tiếp được. "Không phải em trần truồng nằm lên giường anh trước à? Hửm?"

Hơi thở của hắn gần quá, cả người Nha Thấu đều run lên.

Thiết lập nhân vật bất ổn cộng với khởi đầu hỗn loạn, đầu óc Nha Thấu hoạt động nhanh đến mức sắp hỏng đến nơi rồi mà chẳng nghĩ ra được biện pháp tối ưu nào cả.

Chưa nói tới việc đã gặp nguy hiểm hay chưa, dù bây giờ có bảo 001 nâng quyền hạn dịch chuyển mình ra ngoài thì chuyện biến mất đột ngột cũng sẽ khẳng định việc cậu là người chơi.

Hình thể người nọ quá cách biệt với cậu, hơn nữa còn vì thường xuyên lao động chân tay nên cả người toàn cơ bắp rắn chắc.

Cả người thiếu niên trắng nõn bị quấn trong chăn bông, chân thò ra ngoài giường, Đỗ Nguyên Tu ôm cậu một lúc, cảm giác như đang ôm một con mèo mềm nhũn không xương vậy.

"Lớn chưa?" Vừa hỏi dứt lời thì Đỗ Nguyên Tu như nhớ tới cái gì, lẩm bẩm tự đáp: "Chắc là lớn rồi, không thì sao Đỗ Tương Ngô lấy em được."

Nhắc Đỗ Tương Ngô nhiều lần như thế, Nha Thấu biết cái tên Đỗ Tương Ngô này chắc là tên người chồng đã mất của mình, cậu cắn môi nói: "Anh đừng nhắc đến anh ấy."

"Còn không cho nhắc?" Đỗ Nguyên Tu bất mãn: "Làm chuyện trái lương tâm, sợ anh ta biến thành quỷ tới tìm em à?"

"Làm cũng làm rồi, sợ cái gì? Để cho yên lòng chắc?"

Đỗ Nguyên Tu khó chịu cực kỳ, không biết khó chịu vì thiếu niên trông có vẻ vẫn còn tình cảm với Đỗ Tương Ngô, hay vì lúc đến quyến rũ mình vẫn nghĩ tới người chồng đã mất kia, hắn đột nhiên chống người dậy, duỗi tay định mở cái chăn bông quấn quanh người thiếu niên ra như mở hộp quà.

Nhưng mới chạm vào lớp ngoài cùng thì bàn tay trắng nõn mềm mại kia đã ngăn hắn lại.

Bị cản trở năm lần bảy lượt, Đỗ Nguyên Tu vừa định gắt giọng thì nghe thiếu niên run giọng nói: "Em, em chưa tắm, bẩn lắm."

Đỗ Nguyên Tu không thèm để ý: "Xong việc tắm cũng thế."

Khó chơi, Nha Thấu cứng đờ tại chỗ.

Đỗ Nguyên Tu vẫn không mặc thêm quần áo vào như thể không sợ lạnh, lúc này hắn đang ngồi dạng chân quay sang đây, thấy vẻ mặt Nha Thấu cứng ngắc nhìn qua thì bỗng vén áo lên: "Muốn nhìn à?"

【Móa! Con mẹ nó thằng biến thái!!! A a a a a bé con nhà tui!】

【Phắc, hắn định để vợ bú cho hắn đấy à!? Không được! Ông tuyệt đối không đồng ý!】

【Cuối cùng kiểu gì cũng là hắn liếm cho vợ trước thôi, mấy cái phó bản trước có tên nào thoát được khỏi lòng bàn tay vợ đâu.】

【Cũng không phải không được, nhưng mà miệng vợ hơi nhỏ, thúc mạnh khéo bị rách khóe miệng mất.】

【Hức hức hức, chẳng lẽ bé con của tui sẽ bị xxx ở đây sao?】

"Được rồi, đừng lãng phí thời gian nữa."

Đỗ Nguyên Tu như đã hết sạch kiên nhẫn, hắn xốc chăn lên rồi thò tay vào trong, men dần lên trên đùi.

Thiếu niên trông thì gầy nhưng ấn nhẹ một cái là thịt mềm lõm xuống.

Tay hắn toàn vết chai lưu lại do làm việc nặng, hoàn toàn trái ngược với làn da non mịn của thiếu niên, nhẵn nhụi muốn chết, Đỗ Nguyên Tu thở hổn hển, vội vã muốn đè xuống.

Nha Thấu uốn éo người muốn chạy nhưng lại bị hắn ghìm chặt eo.

Thon thật, mắt Đỗ Nguyên Tu đỏ lên, vừa mới định tốc hẳn chăn lên thì...

"Cốc cốc —— "

"Nguyên Tu, có nhà không? Có chuyện rồi!"

Đỗ Nguyên Tu dừng lại, nhìn ra ngoài, cao giọng đáp: "Sao thế?"

"Bà Đỗ qua đời rồi, nhà bà chỉ còn mình con trai út ở đây thôi, mau sang hỗ trợ đi!"

Cuối cùng cũng bắt đầu cốt truyện chính, mắt Nha Thấu đỏ hoe, tí thì rớt nước mắt.

Đỗ Nguyên Tu: "Ừ, tôi biết rồi."

Người bên ngoài cửa cũng lớn tiếng đáp lại: "Thế cậu nhanh lên!" Người kia tạm dừng rồi nói tiếp, giọng nghe hơi quái lạ: "Mà cậu biết người kia nhà Tương Ngô đi đâu rồi không? Nãy tôi qua gõ cửa mà không thấy có nhà."

Ở đâu?

Đỗ Nguyên Tu cúi đầu nhìn đôi mắt ửng đỏ của thiếu niên xinh đẹp, xoa nhẹ sau gáy: "Tôi cũng không biết."

"Vậy được rồi, tôi đi đây, cậu mau lên đấy."

Bị cắt ngang làm hứng thú ban đầu của Đỗ Nguyên Tu tụt hơn nửa, hắn mặc quần lót vào rồi mặc quần dài, đoạn nhìn chằm chằm vào thiếu niên đang ngồi dậy.

"Về rồi tính sổ với em sau."

...

Tay Nha Thấu siết chặt lại, nhìn Đỗ Nguyên Tu đi rồi vai mới sụp xuống, nhỏ giọng thở dốc.

Đỗ Nguyên Tu chắc chắn rằng cậu không mang theo quần áo, nửa đêm bên ngoài trời còn mưa nên cậu căn bản không rời khỏi đây được.

Chăn bông là của Đỗ Nguyên Tu, nếu cứ thế mà trùm chăn đi ra ngoài thì Đỗ Nguyên Tu lại càng không tha cho mình, hơn nữa giờ còn đang mưa, bông hút nước nên sẽ nặng lắm.

【Áo choàng.】001 nhắc nhở:【Ngài có thể mặc áo choàng ra ngoài.】

Nha Thấu nhanh chóng chui ra khỏi chăn bông rồi khoác áo choàng vào.

Bên trong không mặc gì, bên ngoài khoác mỗi cái áo choàng làm Nha Thấu không quen nổi, đã vậy áo choàng ngắn hơn chăn bông nhiều nên bắp chân lộ hẳn ra ngoài.

Đúng lúc này, tiếng thông báo của hệ thống vang lên lần nữa.【Đinh ——】

【Nhiệm vụ cá nhân 1: Trước khi "Đêm đó" đến, cố gắng tìm được người bảo vệ mình.】

Kèm theo đó là một danh sách ứng viên.

【Ứng viên dự bị: Đỗ Nguyên Tu, Đỗ Vọng Tân, Đỗ Bạc Xuyên (danh sách đợi bổ sung)】

Nói là danh sách ứng viên nhưng kết hợp với thiết lập nhân vật của mình lại giống danh sách quyến rũ hơn.

"Cái đợi bổ sung này..." Nha Thấu do dự lên tiếng.

001:【Tức là khả năng sau này sẽ có thêm người phù hợp với yêu cầu của hệ thống, ngài chỉ cần chọn một trong đó là được.】

"..."

Nha Thấu nuốt nước bọt, cảm thấy phó bản này hơi khó khăn.

...

Danh sách tuyển phi =)))))))

Phó bản này nhiều biến thái lắm, cảnh báo trước nha