Chương 128: Lạc Tích, táng tiên
Chương 128: Lạc Tích, táng tiên

Đoàn Quân nhíu mày cố gắng khuyên giải:

"Đông Hải Thần Vương, mọi chuyện đến đây nên dừng lại thôi. Cho dù ngài là Chân Thần, nhưng không ở trong thần vực của ngài, không có khả năng ngăn lại 2 người chúng ta. Huống hồ thần thể của ngài...”

Nam nhân tóc lam cười nhạt:

"Vậy sao.”

Dứt lời, xung quanh nam nhân tóc lam vô số giọt nước bắt đầu ngưng tụ, kỳ quái là các giọt nước này dần đọng lại, cô đặc với tốc độ nhanh chóng, sau đó dần chuyển sang một màu đen tuyền như tinh thiết. Tán phát ra sát lục cuồng bạo.

Đoàn Quân nhìn thấy liền nheo mày, vội nhắc nhở Bộ Kinh Hồng:

“Cẩn thận, đây là sát kỹ của Thần Vương, mỗi giọt nước nặng vạn cân, để nó v·a c·hạm vào cơ thể, thần thể của chúng ta cũng không gánh nổi.”

Bộ Kinh Hồng khẽ gật đầu, ánh mắt trở nên chăm chú.

Nam nhân tóc lam khuôn mặt lạnh lùng khẽ hô:

“Trì Thủy” dứt lời, vô số giọt nước màu đen ngòm thế như thủy triều xông đến. Muốn nuốt chửng lấy 2 người Đoàn Quân.

Cả 2 người Đoàn Quân lúc này vô cùng ngưng thần. Đoàn Quân khẽ hô: “Liên thủ.”

Ngay tức thì, Bộ Kinh Hồng ngay lập tức múa kiếm. Kiếm quang với quỷ đạo quỷ dị ngay lập tức nở rộ như trăm hoa đua nở. Kiếm quang v·a c·hạm nhanh chóng v·a c·hạm vào hắc thủy, tạo ra vô vàn hỏa quang.

Hắc thủy không bị phá hủy nhưng quỹ đạo di chuyển bị thay đổi đánh ra phía bên ngoài, uy lực cũng giảm đi.

Nam nhân tóc lam nheo mày khẽ thì thầm:

“Là Kiếm chuyển tinh di pháp, thanh kiếm cong kia lại có diệu dụng như vậy.” Sử dụng kiếm pháp để chuyển hướng đòn t·ấn c·ông. Hồ kỹ không hề tầm thường.

Nhưng sau đó nam nhân tóc lam lại tiếp tục vận niệm, hắc thủy đang xông ra ngoài lại lần nữa quay ngược t·ấn c·ông về phía 2 người Đoàn Quân.

Bộ Kinh Hồng cười lạnh: “Vô ích.”

Nói rồi lại tiếp tục huy kiếm để đánh trượt hắc thủy ra bên ngoài.

Nhưng nam nhân tóc lam lúc này vô cùng bình tĩnh như đã lường trước, các giọt hắc thủy ngay lập tức biến đổi thành các lưỡi kiếm sắc lẹm đối cứng với kiếm quang.

Biến đổi tạo ra hiệu quả rõ rệt, vô số hắc thủy kiếm nhanh chóng xông phá qua kiếm quang công vào bên trong. Bộ Kinh Hồng ngay lập tức trở nên kinh hãi.

Nhưng bên cạnh hắn lúc này, Đoàn Quân lại đang nhắm mắt lại, toàn thân tinh thần như đang xúc thế, như hòa làm một với thanh Đại đao trên tay. Ngay lúc hắc thủy kiếm muốn đâm vào 2 người. Đoàn Quân ngay lập tức huy đao, khác với Bộ Kinh Hồng liên tục múa kiếm, Đoàn Quân hắn chỉ chém ra duy nhất một đao.

Nhưng một đao này lăng lệ đến cực điểm, mạnh mẽ mười phần, đao mang vừa ra, vô số hắc thủy kiếm liền b·ị đ·ánh thành bọt biển, tiêu thất ngay tại chỗ.

Nam nhân tóc lam có chút giật mình, hắn nhận ra đao thức này:

“Không nghĩ đến, Bá Đao Thức, tiểu tử này lại có thể luyện đến viên mãn.”

Đoàn Quân ánh mắt như đao ngay lập tức ra hiệu với Bộ Kinh Hồng:

“Lên.” vừa dứt lời hắn liền xông về phía nam nhân tóc lam. Rất rõ ràng đây là muốn cận chiến. Bộ Kinh Hồng mặc dù có chút e ngại nhưng vẫn xông lên ở phía sau Đoàn Quân.

Nam nhân tóc lam nhìn 2 người xông đến khẽ gật đầu tán thưởng, thầm nghĩ tiểu tử Đoàn Quân này tư duy chiến đấu vô cùng nhanh nhạy.

Đoàn Quân tính toán không sai. Nam nhân tóc lam thiện đánh từ xa, tiếp tục giữ khoảng cách chính là muốn tìm c·hết. Cận chiến mới làm cho cả 2 có thể chiếm được một tia ưu thế trước 1 tôn Chân Thần.

Nam nhân tóc lam lúc này không còn thái độ thong dong như trước, thần thái đã chuyển biến sang một chút nghiêm túc mà đối đãi.

Chiến trường ngay lập tức trở nên sôi trào. 3 cái thân ảnh liên tục va đập vào nhau. Không gian rung chấn kịch liệt. Nam nhân tóc lam chính là dùng thân thể đối chọi gay gắt với Đao kiếm của 2 người Đoàn Quân. Hắn mặc dù thân pháp tốt hơn một chút, nhưng 2 người Đoàn Quân phối hợp vô cùng nhuần nhuyễn, đôi bên không cách nào phân ra thắng bại.

Một lúc sau, thân ảnh 3 người mới tách ra. Khóe miệng Bộ Kinh Hồng lúc này khẽ cong lên. Vì trước mặt hắn lúc này, nam nhân tóc lam đã có chiều hướng rơi vào hạ phong. Đạo bào đã xuất hiện vô số vết rách. Thần lực của đối phương rõ ràng đã tiêu thất đi rất nhiều. Hắn đang muốn thừa thắng xông lên. Thì liền bị Đoàn Quân ngăn lại nói:

“ Thần Vương, đánh đến đây liền đủ, tiếp tục chiến đấu kết cục đôi bên chỉ có thể lưỡng bại cầu thương.”

Nam nhân tóc lam nghe thấy liền cười nhạt, ngón tay chỉ đến Bộ Kinh Hồng:

“Ta đã nói ngày hôm hắn phải c·hết, ai cũng không thể ngăn được.”

Bộ Kinh Hồng như nghe thấy chuyện cười lớn. Đang muốn mở miệng mỉa mai. Lúc này lại nhìn thấy khuôn mặt Đoàn Quân bỗng trở nên âm trầm.

Nam nhân tóc lam khuôn mặt trở nên lạnh tanh, nhẹ giọng nói:

“Lạc Tích, dậy.”

Nghe thấy lời này Đoàn Quân như rơi vào trong hầm băng, khuôn mặt hắn trở nên vô cùng kinh hoảng nói với Bộ Kinh Hồng:

“Mau trốn.”

Bộ Kinh Hồng mắt trợn, chưa hiểu đầu cua tai ngeo chuyện gì, tại sao phải trốn. Ở phía đối diện hắn lúc này, phía trên đầu của nam nhân tóc lam chợt xuất hiện 1 thanh tàn kiếm màu vàng kim khí tức có phần hôi bại.

Khi nó vừa xuất thế, bầu trời liền chuyển sang một màu u ám, thiên địa cũng muốn tránh lui. Gọi nó là tàn kiếm vì lưỡi kiếm đã bị gãy làm đôi. Phía trên thân kiếm giống như 1 vật sống vẫn đang bị hũ thực, vô cùng kỳ quái.

Cùng lúc nó xuất thế, ở phương Bắc xa xôi, có một số thân ảnh ở những nơi khác nhau liền có động tĩnh. Những người này cơ thể tán phát ra linh khí không hề tầm thường, vô cùng hùng mạnh, tất cả đều là đại năng, nhưng cả bọn lúc này đồng loạt đều tỏ ra đau đớn. Có kẻ trong đám ôm lấy yết hầu, nhìn về hướng nam, ánh mắt vô cùng cừu hận, cắn chặt răng nói:

“Hừ, là nó.”

Trong đám người, có 1 người khí tức đặc biệt hùng mạnh, hắn dung mạo bị che lấp. Bàn tay đang run run giữ chặt lấy một cái hồ lô màu đỏ tươi, kỳ quái là phần đầu hồ lô đã bị chặt đứt mà không rõ nguyên nhân. Hắn đang đả tọa lúc này đứng dậy nhìn về hướng nam giống như muốn làm gì đó.

Bộ Kinh Hồng không nhận ra vật này nhưng nhìn qua Đoàn Quân lúc này, khuôn mặt đã trắng bệch không còn v·ết m·áu. Hắn liền biết thanh kiếm kia dường như có vấn đề.

Đoàn Quân khuôn mặt khổ sáp nói:

"Thần Vương, tại sao phải động can qua đến sử dụng Lạc Tích. Ngài cũng biết sử dụng nó, nó lại tiếp tục bị tổn hại. Điều này không có lợi cho ngài.

Bộ Kinh Hồng lúc này dường như mới nhớ ra chuyện gì đó vô cùng kinh thiên động địa. Hắn nhìn Đoàn Quân dường như có chút không thể tin nói:

“Đoàn Quân, ngươi nói cái thanh kiếm kia gọi là Lạc Tích sao. Nó chẳng lẻ chính là thanh kiếm trong truyền thuyết kia sao, Táng Tiên kiếm.”

Đoàn Quân nhanh như điện nắm lấy bả vai Bộ Kinh Hồng, đao pháp chém mạnh vào không gian để tạo ra 1 khe hở, không cần hỏi ý kiến Bộ Kinh Hồng nhảy xộc vào bên trong vết nứt.

Bộ Kinh Hồng trợn mắt nói:

“Đoàn Quân, ngươi điên rồi sao, di chuyển không gian trong khu vực chiến đấu, không gian loạn lưu đánh đến, chúng ta không c·hết cũng b·ị t·hương.”

Đoàn Quân đay nghiến quay lại nhìn Bộ Kinh Hồng:

“Không di chuyển không gian, ở lại, chúng ta chỉ có 1 con đường c·hết.”

Nhưng lúc này cả 2 lại nghe thấy tiếng nam nhân tóc lam nói văng vẳng bên tai:

“Sai rồi, cho dù có chạy trốn bằng di chuyển không gian, các ngươi cũng không thoát được.”