Chương 339: Hy vọng: Chiêu thức mạnh nhất để kết thúc cục diện khó khăn này
Chương 316: Hy vọng: Chiêu thức mạnh nhất để kết thúc cục diện khó khăn này
"Ta còn chưa kịp nói cảm ơn với ngươi đâu."
Giọng nói của Sasha tràn đầy kiềm chế.
Lâm Dược không muốn giải thích bất cứ điều gì liền trực tiếp rời khỏi đây rồi biến mất vào giữa biển người ở Night City, đã dần dần thở phào nhẹ nhõm.
Cảm giác của Sasha dành cho mình rất kỳ lạ.
Vừa là bạn vừa là người thân, còn có một vài cảm xúc mãnh liệt dựa vào sự tôn trọng và yêu mến.
Nàng giống như một kẻ báo thù chênh vênh không nơi nương tựa, không có đủ năng lực nên chỉ có thể chết trong hết bi kịch này đến bi kịch khác ở Night City.
Cuộc đời vốn dĩ của nàng chính là như vậy.
Người luôn giỏi khắc ghi mong muốn mãnh liệt nhất vào một vài câu nói đùa, ví dụ như nàng ở một giờ trước vừa mới còn trêu chọc Rebecca không giấu được chuyện gì, lại là kẻ không giấu được suy nghĩ của mình trước tiên.
"Trẻ con không nên xem..."
Falco "thức thời" che mắt Rebecca lại, điều này khiến Rebecca vốn đang chua xót trong lòng lại càng tức điên lên.
Thế là nàng liền dùng Gorilla Arm tấn công Falco ——
L ính đánh thuê kỳ cựu và tay đua có phản ứng cao như Falco đương nhiên có thể dễ dàng né tránh những cú đấm này, cả hai đánh nhau om sòm, trên thực tế Falco chỉ muốn thu hút cô gái đang chua xót để nàng đừng chú ý đến tên kia nữa…
Ưu điểm của người lớn tuổi là ở chỗ này, hiểu được càng nhiều chuyện hơn.
Sasha có lẽ đã nhận ra bản thân có chút quá khích, chỉ có thể ủ rũ buông tay, cảm thấy người bận rộn như Lin chắc chắn sẽ cảm thấy mình phiền phức chết đi được —— Rõ ràng đã hứa sẽ không quấy rầy kế hoạch của hắn, nhưng vẫn bị hành động theo bản năng chiếm thế thượng phong vào giờ phút này.
Ở một số thời điểm, Sasha sâu sắc cảm thấy mình thậm chí còn không nhìn thấu đáo mọi việc bằng Rebecca.
Tâm tư của thiếu nữ vốn dĩ là điều bí ẩn, bản thân mình còn không thể giải đáp được thì cũng đừng trông cậy vào người khác.
Lâm Dược liếc nhìn thời gian….
Trong vòng mười phút sau khi công ty nhận được tin tiểu đội bị mất liên lạc, sẽ có lực lượng vũ trang ở gần đó đến xem xét, vì thế chỉ có thể nói ngắn gọn…
"Cơ thể vẫn ổn chứ?"
Lâm Dược hơi cúi người xuống, vén những sợi tóc dính đầy khói súng và vết bẩn đen của Sasha lên trên vầng trán, rồi chỉnh lại giúp nàng bộ chiến thuật sắp bung ra ở eo.
Sasha không biết tại sao mình lại tủi thân đến vậy.
Sau khi rời khỏi Arasaka Tower, số ngày nàng tỉnh lại chỉ đếm được trên đầu ngón tay, ở trong lúc mơ mơ màng màng, nàng còn nhìn thấy rất nhiều lần Lâm Dược xoa trán bước đi trong phòng bệnh, bên cạnh là giáo sư Yajima hơi thiếu tự tin đang kiên nhẫn giải thích tình hình hiện tại tồi tệ đến mức nào ——
"Không được, phải nâng cao xác suất hơn nữa."
Đây là câu hắn nói nhiều nhất.
Sasha biết rằng công nghệ đắt giá nhất của Arasaka đã được sử dụng cho mình, rõ ràng người mà Lin cần cứu chỉ có chính hắn, nhưng vì sự xuất hiện tùy hứng của mình mà Lin buộc phải tìm thêm càng nhiều cách để bù đắp cho tình huống cả hai người đều cần được cứu chữa vào thời điểm đó…
Lời tuyên bố từ bỏ bản thân trong Cynosure ở Dogtown, càng giống như một sự giải thoát.
Sasha đã mơ thấy nhiều lần về việc mình đánh cắp dữ liệu trên tòa nhà của Biotechnica, nhưng vì địch nhân đến quá nhanh nên không còn cách nào khác là phải canh thời gian đếm ngược rồi chuyển dữ liệu đi, còn mình thì vì không muốn rơi vào tay công ty nên đã chọn lao ra cửa kính, tiếp đó rơi xuống một cách nhanh chóng giữa vô vàn mảnh thủy tinh sáng lấp lánh….
Khi dạo bước trên đường phố của Night City với Rebecca, nàng đã có một cảm giác.
Liền giống như mẹ đã gọi mình đến và nói rất nhiều lời nhắn nhủ trước khi nàng qua đời, có một loại cảm giác như định sẵn rằng sẽ không bao giờ còn được nhìn thấy thế giới tươi đẹp này nữa.
"Xin lỗi, ta..."
Sasha lại bắt đầu tự dằn vặt bản thân.
Trước khi xuất phát, Emma đã nói với Sasha rằng, hành động của tiểu đội ba người đều do nàng phụ trách.
"Chúng ta không rút lui kịp thời….suýt chút nữa đã để kế hoạch hủy diệt Biotechnica thất bại."
Ánh mắt kinh ngạc của Lâm Dược dần trở nên dịu dàng.
"Có chuyện đó sao ?"
"Chúng ta liều mạng đến giọt máu cuối cùng ở Dogtown, lảo đảo vất vả đến tận bây giờ, cứu sống ngươi….không phải để nghe ngươi đến nói xin lỗi."
Sasha có chút hồ đồ.
Nàng nhớ rõ ràng ở buổi tối mưa tầm tã như trút nước kia, nam nhân suy nghĩ rất lâu trong xe chỉ lạnh lùng buông một câu "đến Arasaka tìm ta"... Chẳng lẽ Black Wall thực sự sẽ ảnh hưởng đến rất nhiều ký ức sao ? Hay là trong quá trình điều trị mình đã bị chạm vào hồi hải mã liên quan đến ký ức ?
Lâm Dược thấy cô nương mắt ngấn lệ có chút hồ đồ, chỉ có thể nói một cách bất đắc dĩ ——
"Ai cũng có lúc bị bệnh, những lời ta nói và việc đã làm vào thời điểm đó chỉ là do không bình thường thôi."
Trong lúc nói chuyện, Lâm Dược nhìn thấy vết đen nhạt xung quanh hốc mắt Sasha, hắn vốn tưởng là trang điểm mắt nhưng vào lúc này đã hiểu ra Sasha tựa hồ đã động tới Overclock, không chỉ vậy mà còn thi triển cả Quick Hack loại Black Wall phiên bản suy yếu....
Hắn rút dây kết nối, vén mái tóc sát cổ Sasha lên rồi cắm dây vào rãnh trên BCI.
Dữ liệu chạy chưa đến một phút, mọi thứ đều ổn, Lâm Dược lúc này mới thở phào nhẹ nhõm, từ từ đứng dậy.
Sasha biết mình không được làm loạn.
Ở giờ phút quan trọng như bây giờ, nếu công ty cầm đến bằng chứng thực chất rằng Lin của Dreamer vẫn còn sống, vậy những công ty đã liên minh lại này sẽ triệt để trục xuất Dreamer…
Lâm Dược cười híp mắt nhìn nàng, "Kỹ thuật của Arasaka thực sự không tệ, ta cũng giật mình khi Emma nói chuyện này, không nghĩ tới chưa đến một tuần thì ngươi đã có thể tiếp nhận phẫu thuật cấy ghép Cyberware —— Chỉ là lần sau đừng mạo hiểm như vậy, việc như hủy diệt Biotechnica, căn bản không phải là mục tiêu cuối cùng."
Sasha phủ nhận, "Đây là chuyện quan trọng nhất trước mắt, cũng là hoạt động có thể để ta giúp một tay."
Lâm Dược lắc đầu.
"Vì muốn bảo vệ được người muốn bảo vệ nên mới cần thay đổi hết thảy, chứ không phải thay đổi vì thay đổi."
"Có thời gian thì….đi thăm chị gái ngươi một chút đi, quyền tự do nằm ở ngươi."
"Nàng làm việc rất tốt ở Night City, đầu óc cũng lanh lợi, rất nhiều vụ án liên quan đến cảnh sát cấu kết với bang phái đã được nàng xử lý….phải nhớ rằng, mạng sống của các ngươi quan trọng hơn bất kỳ ai, ta sẽ luôn ở sau lưng các ngươi."
Giọng nói ồn ào của Rebecca truyền đến.
"Không có ngươi thì chúng ta cũng sẽ phối hợp thật tốt để đánh gục hai cục sắt kia !"
"Uy! Ngươi thấy được a ? Nó bị ta đấm lật nhào bằng một quyền —— giống như giải đấu boxing chiếu trên máy tính của Vicky, KO !"
Thu hút sự chú ý thường là việc mà trẻ con mới làm, nhưng việc gì cũng có ngoại lệ, cô nương đang mơ mộng bong bóng màu hồng cũng sẽ làm chuyện ngốc nghếch.
"Thà không đến còn hơn..."
Rebecca lẩm bẩm, đơn giản hận đến ngứa răng.
"Cao thủ lừa gạt mấy cô gái ngây thơ, trách không được lại làm Rockerboy."
Đã sớm nghe nói Rockerboy hay trăng hoa, thay bạn gái như chong chóng, quả thực rất phù hợp với hình tượng của hắn.
Sasha che miệng chỉ cười, không muốn người trước mặt nhìn thấy vẻ xấu xí vừa cười vừa khóc của mình.
Lâm Dược tùy tiện xoa đầu Sasha, "Rất tốt, trước tiên làm quen với Cyberware a, đừng lắp đặt một cách mù quáng, ta nghĩ Yajima cũng sẽ không đồng ý."
"Vậy ngươi..."
Sasha không biết mình có nên hỏi không.
Nàng muốn biết tung tích của Lâm Dược.
Rebecca cũng không lẩm bẩm nữa, chỉ cẩn thận nghiêng lỗ tai lắng nghe, Falco đang ngậm xì gà dựa vào chiếc xe bỏ hoang cũng đã nhìn thấu mọi chuyện.
"Night City chỉ có Rockerboy mới đến, còn có người thích làm vài chuyện như ta, đợi đến khi Biotechnica và Militech cắn xé lẫn nhau thì sẽ có bận rộn hơn."
Đôi mắt Sasha lập tức híp cả lại vì cười.
Ít nhất nàng biết Lâm Dược có bộ dạng ra sao, đang ở nơi nào…
"Hoàn thành thật tốt module huấn luyện Honshu mà Yajima làm ra, mài giũa kỹ năng của bản thân cho tinh thông…”
Vẻ mặt Lâm Dược trở nên nghiêm túc.
"Công ty chỉ có thể dùng kẻ mạnh nhất tới kết thúc, giống như năm 2023 vậy."
Cyberpunk kỳ cựu ở Night City đều biết Lâm Dược đang nói đến chuyện gì…
Vì sao đột nhiên trở mặt.
Đó là bởi vì hắn tuyệt đối không thể nói đùa về chủ đề liên quan tới công ty.
Đây không phải là cãi nhau ầm ĩ, mà là một hồi đấu tranh liên quan đến ngươi chết ta sống.
Đồng thời, vẻ mặt của Rebecca bên cạnh cũng trở nên nghiêm túc, Falco lặng lẽ nhìn tên kia —— Phải nói rằng một số người có thể hỗn ra được danh tiếng là đáng, ý niệm đi theo hắn để làm một sự nghiệp lẫy lừng thậm chí còn kích thích hơn cả đua xe tử vong.
"Hát không tệ."
Falco vẫy vẫy tay.
Lâm Dược gật đầu bày tỏ lòng biết ơn, cho Sasha một ánh mắt khích lệ, yết hầu của nữ hài di chuyển, khẽ nuốt một ngụm nước bọt.
Đông người như vậy, hay là thôi đi.
Sasha cũng không muốn hỏi nụ hôn tạm biệt khi rơi vào biên giới sinh tử hôm đó có ý nghĩa gì.
Thích là đủ rồi, sở hữu vĩnh viễn không phải là điều kiện cần thiết đầu tiên của yêu thích.
Tên kia vẫy vẫy tay rồi biến mất trong màn mưa.
Nhưng lại vô tình khiến trái tim thiếu nữ ngày càng kiên định.
Nàng nghe rõ hy vọng của Lin —— đó là dùng chiêu thức mạnh nhất để kết thúc cục diện khó khăn này.
……….
—-----------------
“Mẹ ? Mẹ ?!”
David ngồi trước máy tính nhắn tin với con buôn Braindance ở Night City, sau đó ngửi thấy một mùi khét lẹt xộc vào mũi….
Hắn nhíu mày, tháo thiết bị Braindance đang đeo trên cổ rồi vội vàng đi về phía nhà bếp.
Nhưng lại phát hiện mẹ mình đang cầm điện thoại, tay còn lại cầm thìa khuấy trong nồi một cách vô thức…
Lửa hơi lớn, bơ vốn dĩ thơm ngọt ngào giờ đã chuyển sang màu nâu, hạt rau tươi bên trong đều bị cháy hết.
Mãi đến khi con trai giật lấy cái thìa khỏi tay, Gloria mới phản ứng lại, theo bản năng dùng cả hai tay che điện thoại trước ngực !
Động tác có chút quá khích.
Một loạt động tác này lập tức khiến David nghi ngờ.
Hắn nhíu mày.
“Làm gì vậy mẹ ?”
Gloria nhận ra mình hơi mất bình tĩnh liền vội vàng nhét thìa vào túi trên tạp dề ——
“Xin lỗi David….Ách, phải rồi, mẹ phải xem bánh mì nướng.”
“Phải, bánh mì…”
David lộ vẻ mặt khó hiểu, quay lưng về phía mẫu thân nhanh chóng khuấy đồ trong nồi, mẫu thân phía sau mở lò nướng ra rồi thở phào nhẹ nhõm như trút được gánh nặng.
"Cũng may."
Thấy con trai mình vẫn đang khuấy những thứ rõ ràng không thể ăn được nữa trong nồi, nàng vội vàng nói: "Xin lỗi David, ăn tạm với mứt hoa quả a —— Mẹ phải đến công ty một chuyến, cho nên mau ngồi xuống ăn cơm đi."
Vội vàng….
Đầu David có chút choáng váng.
Mấy ngày nay trạng thái của mẹ là vội vội vàng vàng, thân là con trai thì hắn đại khái cũng đoán được một chút…
Chỉ là không chắc có nên nói ra hay không.
Bưng đĩa ngồi đối diện mẫu thân, nhìn nàng cắm nĩa vào bánh mì nướng, ánh mắt ngơ ngác nhai một cách vô thức, David càng ngày càng cảm thấy bất an.
“Mẹ?”
David dùng tay huơ huơ trước mặt mẹ, cuối cùng đổi lại được lần hoàn hồn thứ hai của Gloria.
"Đáng chết...ta ——"
Điện thoại bên cạnh mẫu thân vang lên một tiếng, nàng cầm lên xem phát hiện là tin tức của Night City, vừa ngẩng đầu thì lại thấy David lộ vẻ nhìn thấu, Gloria bỗng trở nên căng thẳng.
David luôn cho rằng mẹ mình không giấu giếm được chuyện gì.
Nhưng với tần suất xem tin tức này của nàng thì ——
David chắc chắn.
Dao nĩa va chạm leng keng trên đĩa, hai người lặng lẽ ăn những món ngon trước đây thường rất vui vẻ khi thưởng thức, đều là thứ được làm ra từ lúa mì và bơ thật, chỉ là bây giờ lại nhạt nhẽo như nhai sáp.
Nam hài cuối cùng cũng không nhịn được nữa.
"Mẹ, dạo này ngươi….đang hẹn hò yêu đương gì đó a ?"
"Hả ? Đương nhiên không..."
Gloria căn bản không ngờ David lại nói như vậy.
Sau khi phủ nhận thì lập tức nhíu mày, "Tiểu tử thối, ngươi nói cái gì đó ?!"
David vội vàng giơ hai tay lên trước mặt để ngăn cản tuyệt chiêu "vặn má" chết người của mẹ…
Hô, rất dọa người.
Nhưng David chưa ăn thịt heo cũng thấy heo chạy, tốc độ và tần suất xem tin nhắn của mẹ không phải là chuyện đó thì là gì ?
Hơn nữa phản ứng như vậy dường như hơi quá khích một chút.
"Thật ra ta cũng không phải là không chấp nhận, tiền đề là ngươi cảm thấy cần thiết."
Nghe thấy con mình nói ra câu này, Gloria vốn có chút bực bội và xấu hổ trong lòng dần trở nên dịu dàng, đẩy sữa bò trước mặt sang phía David, khẽ nói: "Sao có thể chứ, chỉ là công việc… một vị cấp trên xảy ra chút vấn đề, ngươi cũng biết, muốn lăn lộn trong công ty thì phải biết nhìn sắc mặt."
"Thật sự là cấp trên?"
Mẫu thân căn bản không am hiểu nói dối.
David cũng không vạch trần, thản nhiên cầm lấy sữa bò, "Ta biết rồi… cho nên ngươi khi ra ngoài phải cẩn thận một chút, tốt nhất là đừng đi con đường dẫn đến quận Glen, dạo này Biotechnica và Militech sắp cắn xé lẫn nhau rồi, cổ phiếu liên tục dao động."
Gloria liếc David.
"Lo mà học hành cho tốt, đừng có lo chuyện không đâu, cái thằng này…"
Trang phục thông thường của Biotechnica trông đẹp hơn nhiều so với công ty trước kia của mẹ.
Là bộ vest giản dị rất lịch sự, Gloria cũng đón nhận một số cải tạo Cyberware từ Trauma Team, đường vân Cyberware màu hồng trước đây trên khuôn mặt đều đã được thay thế bằng sợi chỉ bạc, module kim loại mềm thỉnh thoảng lóe sáng trong lòng bàn tay là Smart Link mới nhất tương thích với Smart Weapon của Kang Tao và Arasaka.
Đôi mắt thì khỏi phải nói….hàng cao cấp của Kiroshi, đôi mắt của mẫu thân đẹp và sáng hơn trước nhiều.
Trong lúc nói chuyện, Gloria đã tới hiên nhà để đi giày, ngoảnh đầu lại trịnh trọng cảnh cáo David: "Ta phải đến công ty một chuyến, buổi tối không có việc gì thì đừng có đi lung tung——"
"À phải rồi, mang một ít điểm tâm sang cho hàng xóm mới tới bên cạnh, bảo với nàng là Gloria nữ sĩ gửi….đừng để ta biết ngươi ra ngoài chơi, luôn để mặt mày bầm dập, cũng không biết bóng rổ có gì hay mà cứ đi chơi suốt."
David lộ vẻ mặt nghi hoặc.
"Hả?"
"Nhà bên cạnh chúng ta có người ở sao ? Nhưng ta chưa bao giờ thấy có ai thu tờ rơi và hóa đơn đòi nợ trước cửa a ?"
Gloria một mặt bất đắc dĩ.
"Giữ gìn mối quan hệ với hàng xóm là việc tốt, nói chung cứ đi đi….nàng cũng khá quen với ta."
David còn định xem hãng Braindance đã cho món hàng gì tốt đâu, nhưng buổi tối không có tiết học, mang một ít điểm tâm qua cũng không có gì to tát.
Sau khi mẫu thân rời đi, căn phòng lại trở nên yên tĩnh hơn một chút.
David ngoan ngoãn ăn xong, uống hết sữa bò mẫu thân đưa, rồi ném bát đĩa vào bồn rửa.
Vết thương trên mặt vẫn đau âm ỉ, đừng nhắc đến, nếu không phải Katsuo Tanaka ngấm ngầm gây sự ….Vì không để mẹ lo lắng, và duy trì lòng tự trọng của bản thân, hắn chỉ có thể bịa ra một lý do.
Nhưng điều này cũng không chứng minh rằng David là đứa trẻ hư không thương mẹ, đứa trẻ sẵn lòng rửa bát giúp mẹ mình thì có thể hư hỏng đến đâu a.
David cầm thức ăn mà mẫu thân đã chuẩn bị sẵn rồi cho vào hộp đựng, tuỳ tiện đi đến cánh cửa bên cạnh.
"Tít tít tít——"
Chuông cửa của Megabuilding series H thực sự rất khó nghe.
David có chút chán ghét đá cái lon NiCola ở trước cửa, bất đắc dĩ tiếp tục bấm chuông vì sau cửa không có tiếng vang gì.
Nhưng chuông cửa đột ngột ngừng lại.
Thiết bị truyền âm vọng ra một giọng nữ hơi mơ hồ nhưng lại còn trẻ.
"Ngươi muốn làm gì?"
David ngẩn người, là một cô nương sao?
Nghe giọng…
Hình như hơi trẻ quá, còn rất quen thuộc nữa.
"Ách…ta, ta là con trai của Gloria nữ sĩ hàng xóm, nàng bảo ta mang một ít đồ ăn cho ngươi."
Thiết bị truyền âm trở nên im lặng.
David kiên nhẫn chờ đợi, bên trong im lặng đến tận hai phút.
Cho dù bên trong là một cô nương xinh đẹp đến cỡ nào thì David cũng không muốn đợi nữa, Braindance vẫn đang chờ hắn đâu, hơn nữa mình cứ đứng đây thế này thì lại có vẻ như bản thân tới ăn vạ.
Nghĩ xong David đã lắc lắc hộp thức ăn trong tay.
"Ta để ở trước cửa cho ngươi nhé."
Ngay khi hắn cúi xuống, cánh cửa trước mặt tràn ra một làn khói thuốc lá nồng nặc và một chút hương thơm thoang thoảng."
David vừa mới ngẩng đầu lên thì cổ áo bị túm lấy như túm gà bởi một lực tay mạnh mẽ không thua gì đàn ông.
"Má!"
"Cửa tự động đóng lại theo David bị túm vào ….
"Đau!"
David bị ép mạnh vào tường, ngoài ngơ ngác ra thì hắn càng thêm bực bội, rõ ràng mình đến để thể hiện thiện ý, tại sao lại bị một nữ lực sĩ có sức mạnh như Animal đối xử như vậy ?!
Chẳng lẽ đi nhầm ?
Nhất thời không thích ứng được với mùi khói nồng nặc trong phòng, David từ từ mở mắt, mùi thơm kia trước mũi càng lúc càng đậm hơn, cho đến khi hắn nhìn thấy một sợi dây cam đang để ngang trước cổ mình…
Monowire ?!
David dựng tóc gáy vì hắn cũng rất am hiểu về Cyberware!
"Ta còn chưa kịp nói cảm ơn với ngươi đâu."
Giọng nói của Sasha tràn đầy kiềm chế.
Lâm Dược không muốn giải thích bất cứ điều gì liền trực tiếp rời khỏi đây rồi biến mất vào giữa biển người ở Night City, đã dần dần thở phào nhẹ nhõm.
Cảm giác của Sasha dành cho mình rất kỳ lạ.
Vừa là bạn vừa là người thân, còn có một vài cảm xúc mãnh liệt dựa vào sự tôn trọng và yêu mến.
Nàng giống như một kẻ báo thù chênh vênh không nơi nương tựa, không có đủ năng lực nên chỉ có thể chết trong hết bi kịch này đến bi kịch khác ở Night City.
Cuộc đời vốn dĩ của nàng chính là như vậy.
Người luôn giỏi khắc ghi mong muốn mãnh liệt nhất vào một vài câu nói đùa, ví dụ như nàng ở một giờ trước vừa mới còn trêu chọc Rebecca không giấu được chuyện gì, lại là kẻ không giấu được suy nghĩ của mình trước tiên.
"Trẻ con không nên xem..."
Falco "thức thời" che mắt Rebecca lại, điều này khiến Rebecca vốn đang chua xót trong lòng lại càng tức điên lên.
Thế là nàng liền dùng Gorilla Arm tấn công Falco ——
L ính đánh thuê kỳ cựu và tay đua có phản ứng cao như Falco đương nhiên có thể dễ dàng né tránh những cú đấm này, cả hai đánh nhau om sòm, trên thực tế Falco chỉ muốn thu hút cô gái đang chua xót để nàng đừng chú ý đến tên kia nữa…
Ưu điểm của người lớn tuổi là ở chỗ này, hiểu được càng nhiều chuyện hơn.
Sasha có lẽ đã nhận ra bản thân có chút quá khích, chỉ có thể ủ rũ buông tay, cảm thấy người bận rộn như Lin chắc chắn sẽ cảm thấy mình phiền phức chết đi được —— Rõ ràng đã hứa sẽ không quấy rầy kế hoạch của hắn, nhưng vẫn bị hành động theo bản năng chiếm thế thượng phong vào giờ phút này.
Ở một số thời điểm, Sasha sâu sắc cảm thấy mình thậm chí còn không nhìn thấu đáo mọi việc bằng Rebecca.
Tâm tư của thiếu nữ vốn dĩ là điều bí ẩn, bản thân mình còn không thể giải đáp được thì cũng đừng trông cậy vào người khác.
Lâm Dược liếc nhìn thời gian….
Trong vòng mười phút sau khi công ty nhận được tin tiểu đội bị mất liên lạc, sẽ có lực lượng vũ trang ở gần đó đến xem xét, vì thế chỉ có thể nói ngắn gọn…
"Cơ thể vẫn ổn chứ?"
Lâm Dược hơi cúi người xuống, vén những sợi tóc dính đầy khói súng và vết bẩn đen của Sasha lên trên vầng trán, rồi chỉnh lại giúp nàng bộ chiến thuật sắp bung ra ở eo.
Sasha không biết tại sao mình lại tủi thân đến vậy.
Sau khi rời khỏi Arasaka Tower, số ngày nàng tỉnh lại chỉ đếm được trên đầu ngón tay, ở trong lúc mơ mơ màng màng, nàng còn nhìn thấy rất nhiều lần Lâm Dược xoa trán bước đi trong phòng bệnh, bên cạnh là giáo sư Yajima hơi thiếu tự tin đang kiên nhẫn giải thích tình hình hiện tại tồi tệ đến mức nào ——
"Không được, phải nâng cao xác suất hơn nữa."
Đây là câu hắn nói nhiều nhất.
Sasha biết rằng công nghệ đắt giá nhất của Arasaka đã được sử dụng cho mình, rõ ràng người mà Lin cần cứu chỉ có chính hắn, nhưng vì sự xuất hiện tùy hứng của mình mà Lin buộc phải tìm thêm càng nhiều cách để bù đắp cho tình huống cả hai người đều cần được cứu chữa vào thời điểm đó…
Lời tuyên bố từ bỏ bản thân trong Cynosure ở Dogtown, càng giống như một sự giải thoát.
Sasha đã mơ thấy nhiều lần về việc mình đánh cắp dữ liệu trên tòa nhà của Biotechnica, nhưng vì địch nhân đến quá nhanh nên không còn cách nào khác là phải canh thời gian đếm ngược rồi chuyển dữ liệu đi, còn mình thì vì không muốn rơi vào tay công ty nên đã chọn lao ra cửa kính, tiếp đó rơi xuống một cách nhanh chóng giữa vô vàn mảnh thủy tinh sáng lấp lánh….
Khi dạo bước trên đường phố của Night City với Rebecca, nàng đã có một cảm giác.
Liền giống như mẹ đã gọi mình đến và nói rất nhiều lời nhắn nhủ trước khi nàng qua đời, có một loại cảm giác như định sẵn rằng sẽ không bao giờ còn được nhìn thấy thế giới tươi đẹp này nữa.
"Xin lỗi, ta..."
Sasha lại bắt đầu tự dằn vặt bản thân.
Trước khi xuất phát, Emma đã nói với Sasha rằng, hành động của tiểu đội ba người đều do nàng phụ trách.
"Chúng ta không rút lui kịp thời….suýt chút nữa đã để kế hoạch hủy diệt Biotechnica thất bại."
Ánh mắt kinh ngạc của Lâm Dược dần trở nên dịu dàng.
"Có chuyện đó sao ?"
"Chúng ta liều mạng đến giọt máu cuối cùng ở Dogtown, lảo đảo vất vả đến tận bây giờ, cứu sống ngươi….không phải để nghe ngươi đến nói xin lỗi."
Sasha có chút hồ đồ.
Nàng nhớ rõ ràng ở buổi tối mưa tầm tã như trút nước kia, nam nhân suy nghĩ rất lâu trong xe chỉ lạnh lùng buông một câu "đến Arasaka tìm ta"... Chẳng lẽ Black Wall thực sự sẽ ảnh hưởng đến rất nhiều ký ức sao ? Hay là trong quá trình điều trị mình đã bị chạm vào hồi hải mã liên quan đến ký ức ?
Lâm Dược thấy cô nương mắt ngấn lệ có chút hồ đồ, chỉ có thể nói một cách bất đắc dĩ ——
"Ai cũng có lúc bị bệnh, những lời ta nói và việc đã làm vào thời điểm đó chỉ là do không bình thường thôi."
Trong lúc nói chuyện, Lâm Dược nhìn thấy vết đen nhạt xung quanh hốc mắt Sasha, hắn vốn tưởng là trang điểm mắt nhưng vào lúc này đã hiểu ra Sasha tựa hồ đã động tới Overclock, không chỉ vậy mà còn thi triển cả Quick Hack loại Black Wall phiên bản suy yếu....
Hắn rút dây kết nối, vén mái tóc sát cổ Sasha lên rồi cắm dây vào rãnh trên BCI.
Dữ liệu chạy chưa đến một phút, mọi thứ đều ổn, Lâm Dược lúc này mới thở phào nhẹ nhõm, từ từ đứng dậy.
Sasha biết mình không được làm loạn.
Ở giờ phút quan trọng như bây giờ, nếu công ty cầm đến bằng chứng thực chất rằng Lin của Dreamer vẫn còn sống, vậy những công ty đã liên minh lại này sẽ triệt để trục xuất Dreamer…
Lâm Dược cười híp mắt nhìn nàng, "Kỹ thuật của Arasaka thực sự không tệ, ta cũng giật mình khi Emma nói chuyện này, không nghĩ tới chưa đến một tuần thì ngươi đã có thể tiếp nhận phẫu thuật cấy ghép Cyberware —— Chỉ là lần sau đừng mạo hiểm như vậy, việc như hủy diệt Biotechnica, căn bản không phải là mục tiêu cuối cùng."
Sasha phủ nhận, "Đây là chuyện quan trọng nhất trước mắt, cũng là hoạt động có thể để ta giúp một tay."
Lâm Dược lắc đầu.
"Vì muốn bảo vệ được người muốn bảo vệ nên mới cần thay đổi hết thảy, chứ không phải thay đổi vì thay đổi."
"Có thời gian thì….đi thăm chị gái ngươi một chút đi, quyền tự do nằm ở ngươi."
"Nàng làm việc rất tốt ở Night City, đầu óc cũng lanh lợi, rất nhiều vụ án liên quan đến cảnh sát cấu kết với bang phái đã được nàng xử lý….phải nhớ rằng, mạng sống của các ngươi quan trọng hơn bất kỳ ai, ta sẽ luôn ở sau lưng các ngươi."
Giọng nói ồn ào của Rebecca truyền đến.
"Không có ngươi thì chúng ta cũng sẽ phối hợp thật tốt để đánh gục hai cục sắt kia !"
"Uy! Ngươi thấy được a ? Nó bị ta đấm lật nhào bằng một quyền —— giống như giải đấu boxing chiếu trên máy tính của Vicky, KO !"
Thu hút sự chú ý thường là việc mà trẻ con mới làm, nhưng việc gì cũng có ngoại lệ, cô nương đang mơ mộng bong bóng màu hồng cũng sẽ làm chuyện ngốc nghếch.
"Thà không đến còn hơn..."
Rebecca lẩm bẩm, đơn giản hận đến ngứa răng.
"Cao thủ lừa gạt mấy cô gái ngây thơ, trách không được lại làm Rockerboy."
Đã sớm nghe nói Rockerboy hay trăng hoa, thay bạn gái như chong chóng, quả thực rất phù hợp với hình tượng của hắn.
Sasha che miệng chỉ cười, không muốn người trước mặt nhìn thấy vẻ xấu xí vừa cười vừa khóc của mình.
Lâm Dược tùy tiện xoa đầu Sasha, "Rất tốt, trước tiên làm quen với Cyberware a, đừng lắp đặt một cách mù quáng, ta nghĩ Yajima cũng sẽ không đồng ý."
"Vậy ngươi..."
Sasha không biết mình có nên hỏi không.
Nàng muốn biết tung tích của Lâm Dược.
Rebecca cũng không lẩm bẩm nữa, chỉ cẩn thận nghiêng lỗ tai lắng nghe, Falco đang ngậm xì gà dựa vào chiếc xe bỏ hoang cũng đã nhìn thấu mọi chuyện.
"Night City chỉ có Rockerboy mới đến, còn có người thích làm vài chuyện như ta, đợi đến khi Biotechnica và Militech cắn xé lẫn nhau thì sẽ có bận rộn hơn."
Đôi mắt Sasha lập tức híp cả lại vì cười.
Ít nhất nàng biết Lâm Dược có bộ dạng ra sao, đang ở nơi nào…
"Hoàn thành thật tốt module huấn luyện Honshu mà Yajima làm ra, mài giũa kỹ năng của bản thân cho tinh thông…”
Vẻ mặt Lâm Dược trở nên nghiêm túc.
"Công ty chỉ có thể dùng kẻ mạnh nhất tới kết thúc, giống như năm 2023 vậy."
Cyberpunk kỳ cựu ở Night City đều biết Lâm Dược đang nói đến chuyện gì…
Vì sao đột nhiên trở mặt.
Đó là bởi vì hắn tuyệt đối không thể nói đùa về chủ đề liên quan tới công ty.
Đây không phải là cãi nhau ầm ĩ, mà là một hồi đấu tranh liên quan đến ngươi chết ta sống.
Đồng thời, vẻ mặt của Rebecca bên cạnh cũng trở nên nghiêm túc, Falco lặng lẽ nhìn tên kia —— Phải nói rằng một số người có thể hỗn ra được danh tiếng là đáng, ý niệm đi theo hắn để làm một sự nghiệp lẫy lừng thậm chí còn kích thích hơn cả đua xe tử vong.
"Hát không tệ."
Falco vẫy vẫy tay.
Lâm Dược gật đầu bày tỏ lòng biết ơn, cho Sasha một ánh mắt khích lệ, yết hầu của nữ hài di chuyển, khẽ nuốt một ngụm nước bọt.
Đông người như vậy, hay là thôi đi.
Sasha cũng không muốn hỏi nụ hôn tạm biệt khi rơi vào biên giới sinh tử hôm đó có ý nghĩa gì.
Thích là đủ rồi, sở hữu vĩnh viễn không phải là điều kiện cần thiết đầu tiên của yêu thích.
Tên kia vẫy vẫy tay rồi biến mất trong màn mưa.
Nhưng lại vô tình khiến trái tim thiếu nữ ngày càng kiên định.
Nàng nghe rõ hy vọng của Lin —— đó là dùng chiêu thức mạnh nhất để kết thúc cục diện khó khăn này.
……….
—-----------------
“Mẹ ? Mẹ ?!”
David ngồi trước máy tính nhắn tin với con buôn Braindance ở Night City, sau đó ngửi thấy một mùi khét lẹt xộc vào mũi….
Hắn nhíu mày, tháo thiết bị Braindance đang đeo trên cổ rồi vội vàng đi về phía nhà bếp.
Nhưng lại phát hiện mẹ mình đang cầm điện thoại, tay còn lại cầm thìa khuấy trong nồi một cách vô thức…
Lửa hơi lớn, bơ vốn dĩ thơm ngọt ngào giờ đã chuyển sang màu nâu, hạt rau tươi bên trong đều bị cháy hết.
Mãi đến khi con trai giật lấy cái thìa khỏi tay, Gloria mới phản ứng lại, theo bản năng dùng cả hai tay che điện thoại trước ngực !
Động tác có chút quá khích.
Một loạt động tác này lập tức khiến David nghi ngờ.
Hắn nhíu mày.
“Làm gì vậy mẹ ?”
Gloria nhận ra mình hơi mất bình tĩnh liền vội vàng nhét thìa vào túi trên tạp dề ——
“Xin lỗi David….Ách, phải rồi, mẹ phải xem bánh mì nướng.”
“Phải, bánh mì…”
David lộ vẻ mặt khó hiểu, quay lưng về phía mẫu thân nhanh chóng khuấy đồ trong nồi, mẫu thân phía sau mở lò nướng ra rồi thở phào nhẹ nhõm như trút được gánh nặng.
"Cũng may."
Thấy con trai mình vẫn đang khuấy những thứ rõ ràng không thể ăn được nữa trong nồi, nàng vội vàng nói: "Xin lỗi David, ăn tạm với mứt hoa quả a —— Mẹ phải đến công ty một chuyến, cho nên mau ngồi xuống ăn cơm đi."
Vội vàng….
Đầu David có chút choáng váng.
Mấy ngày nay trạng thái của mẹ là vội vội vàng vàng, thân là con trai thì hắn đại khái cũng đoán được một chút…
Chỉ là không chắc có nên nói ra hay không.
Bưng đĩa ngồi đối diện mẫu thân, nhìn nàng cắm nĩa vào bánh mì nướng, ánh mắt ngơ ngác nhai một cách vô thức, David càng ngày càng cảm thấy bất an.
“Mẹ?”
David dùng tay huơ huơ trước mặt mẹ, cuối cùng đổi lại được lần hoàn hồn thứ hai của Gloria.
"Đáng chết...ta ——"
Điện thoại bên cạnh mẫu thân vang lên một tiếng, nàng cầm lên xem phát hiện là tin tức của Night City, vừa ngẩng đầu thì lại thấy David lộ vẻ nhìn thấu, Gloria bỗng trở nên căng thẳng.
David luôn cho rằng mẹ mình không giấu giếm được chuyện gì.
Nhưng với tần suất xem tin tức này của nàng thì ——
David chắc chắn.
Dao nĩa va chạm leng keng trên đĩa, hai người lặng lẽ ăn những món ngon trước đây thường rất vui vẻ khi thưởng thức, đều là thứ được làm ra từ lúa mì và bơ thật, chỉ là bây giờ lại nhạt nhẽo như nhai sáp.
Nam hài cuối cùng cũng không nhịn được nữa.
"Mẹ, dạo này ngươi….đang hẹn hò yêu đương gì đó a ?"
"Hả ? Đương nhiên không..."
Gloria căn bản không ngờ David lại nói như vậy.
Sau khi phủ nhận thì lập tức nhíu mày, "Tiểu tử thối, ngươi nói cái gì đó ?!"
David vội vàng giơ hai tay lên trước mặt để ngăn cản tuyệt chiêu "vặn má" chết người của mẹ…
Hô, rất dọa người.
Nhưng David chưa ăn thịt heo cũng thấy heo chạy, tốc độ và tần suất xem tin nhắn của mẹ không phải là chuyện đó thì là gì ?
Hơn nữa phản ứng như vậy dường như hơi quá khích một chút.
"Thật ra ta cũng không phải là không chấp nhận, tiền đề là ngươi cảm thấy cần thiết."
Nghe thấy con mình nói ra câu này, Gloria vốn có chút bực bội và xấu hổ trong lòng dần trở nên dịu dàng, đẩy sữa bò trước mặt sang phía David, khẽ nói: "Sao có thể chứ, chỉ là công việc… một vị cấp trên xảy ra chút vấn đề, ngươi cũng biết, muốn lăn lộn trong công ty thì phải biết nhìn sắc mặt."
"Thật sự là cấp trên?"
Mẫu thân căn bản không am hiểu nói dối.
David cũng không vạch trần, thản nhiên cầm lấy sữa bò, "Ta biết rồi… cho nên ngươi khi ra ngoài phải cẩn thận một chút, tốt nhất là đừng đi con đường dẫn đến quận Glen, dạo này Biotechnica và Militech sắp cắn xé lẫn nhau rồi, cổ phiếu liên tục dao động."
Gloria liếc David.
"Lo mà học hành cho tốt, đừng có lo chuyện không đâu, cái thằng này…"
Trang phục thông thường của Biotechnica trông đẹp hơn nhiều so với công ty trước kia của mẹ.
Là bộ vest giản dị rất lịch sự, Gloria cũng đón nhận một số cải tạo Cyberware từ Trauma Team, đường vân Cyberware màu hồng trước đây trên khuôn mặt đều đã được thay thế bằng sợi chỉ bạc, module kim loại mềm thỉnh thoảng lóe sáng trong lòng bàn tay là Smart Link mới nhất tương thích với Smart Weapon của Kang Tao và Arasaka.
Đôi mắt thì khỏi phải nói….hàng cao cấp của Kiroshi, đôi mắt của mẫu thân đẹp và sáng hơn trước nhiều.
Trong lúc nói chuyện, Gloria đã tới hiên nhà để đi giày, ngoảnh đầu lại trịnh trọng cảnh cáo David: "Ta phải đến công ty một chuyến, buổi tối không có việc gì thì đừng có đi lung tung——"
"À phải rồi, mang một ít điểm tâm sang cho hàng xóm mới tới bên cạnh, bảo với nàng là Gloria nữ sĩ gửi….đừng để ta biết ngươi ra ngoài chơi, luôn để mặt mày bầm dập, cũng không biết bóng rổ có gì hay mà cứ đi chơi suốt."
David lộ vẻ mặt nghi hoặc.
"Hả?"
"Nhà bên cạnh chúng ta có người ở sao ? Nhưng ta chưa bao giờ thấy có ai thu tờ rơi và hóa đơn đòi nợ trước cửa a ?"
Gloria một mặt bất đắc dĩ.
"Giữ gìn mối quan hệ với hàng xóm là việc tốt, nói chung cứ đi đi….nàng cũng khá quen với ta."
David còn định xem hãng Braindance đã cho món hàng gì tốt đâu, nhưng buổi tối không có tiết học, mang một ít điểm tâm qua cũng không có gì to tát.
Sau khi mẫu thân rời đi, căn phòng lại trở nên yên tĩnh hơn một chút.
David ngoan ngoãn ăn xong, uống hết sữa bò mẫu thân đưa, rồi ném bát đĩa vào bồn rửa.
Vết thương trên mặt vẫn đau âm ỉ, đừng nhắc đến, nếu không phải Katsuo Tanaka ngấm ngầm gây sự ….Vì không để mẹ lo lắng, và duy trì lòng tự trọng của bản thân, hắn chỉ có thể bịa ra một lý do.
Nhưng điều này cũng không chứng minh rằng David là đứa trẻ hư không thương mẹ, đứa trẻ sẵn lòng rửa bát giúp mẹ mình thì có thể hư hỏng đến đâu a.
David cầm thức ăn mà mẫu thân đã chuẩn bị sẵn rồi cho vào hộp đựng, tuỳ tiện đi đến cánh cửa bên cạnh.
"Tít tít tít——"
Chuông cửa của Megabuilding series H thực sự rất khó nghe.
David có chút chán ghét đá cái lon NiCola ở trước cửa, bất đắc dĩ tiếp tục bấm chuông vì sau cửa không có tiếng vang gì.
Nhưng chuông cửa đột ngột ngừng lại.
Thiết bị truyền âm vọng ra một giọng nữ hơi mơ hồ nhưng lại còn trẻ.
"Ngươi muốn làm gì?"
David ngẩn người, là một cô nương sao?
Nghe giọng…
Hình như hơi trẻ quá, còn rất quen thuộc nữa.
"Ách…ta, ta là con trai của Gloria nữ sĩ hàng xóm, nàng bảo ta mang một ít đồ ăn cho ngươi."
Thiết bị truyền âm trở nên im lặng.
David kiên nhẫn chờ đợi, bên trong im lặng đến tận hai phút.
Cho dù bên trong là một cô nương xinh đẹp đến cỡ nào thì David cũng không muốn đợi nữa, Braindance vẫn đang chờ hắn đâu, hơn nữa mình cứ đứng đây thế này thì lại có vẻ như bản thân tới ăn vạ.
Nghĩ xong David đã lắc lắc hộp thức ăn trong tay.
"Ta để ở trước cửa cho ngươi nhé."
Ngay khi hắn cúi xuống, cánh cửa trước mặt tràn ra một làn khói thuốc lá nồng nặc và một chút hương thơm thoang thoảng."
David vừa mới ngẩng đầu lên thì cổ áo bị túm lấy như túm gà bởi một lực tay mạnh mẽ không thua gì đàn ông.
"Má!"
"Cửa tự động đóng lại theo David bị túm vào ….
"Đau!"
David bị ép mạnh vào tường, ngoài ngơ ngác ra thì hắn càng thêm bực bội, rõ ràng mình đến để thể hiện thiện ý, tại sao lại bị một nữ lực sĩ có sức mạnh như Animal đối xử như vậy ?!
Chẳng lẽ đi nhầm ?
Nhất thời không thích ứng được với mùi khói nồng nặc trong phòng, David từ từ mở mắt, mùi thơm kia trước mũi càng lúc càng đậm hơn, cho đến khi hắn nhìn thấy một sợi dây cam đang để ngang trước cổ mình…
Monowire ?!
David dựng tóc gáy vì hắn cũng rất am hiểu về Cyberware!