Chương 341: Night City mang đến Rockerboy trẻ tuổi
Chương 318: Night City mang đến Rockerboy trẻ tuổi
“Gần đây, nhiều công ty con hợp tác dưới tay Biotechnica và Militech đã bị tuyên bố kết thúc dự án; đại diện chi nhánh Militech ở châu Âu không thể gia hạn hợp đồng do vấn đề hết hạn sử dụng đất, hơn nữa phần đất này đã một lần nữa trở lại tay chủ sở hữu của chúng…một công ty đầu tư mạo hiểm —— Đồng thời tiếp tục chịu sự kiểm soát của cổ đông lớn nhất phía sau như Biotechnica.”
Arif · Iqbal của đài WNS đứng cạnh hình ảnh 3D được chia ra làm đôi, mỗi bên là hình ảnh của hai nhà công ty khổng lồ có không ít động thái gần đây.
“Chúng ta hãy chuyển góc nhìn sang Bắc Mỹ…”
“Nhiều Free State liên tiếp bày tỏ sự lên án mạnh mẽ đối với hành vi bá quyền của Militech đồng thời kêu gọi càng nhiều công ty thực hiện các biện pháp trừng phạt đối với sản phẩm của Militech.
Cũng có phương tiện truyền thông đưa tin: Lý do mối quan hệ giữa Militech và Biotechnica chạm đến điểm đóng băng là bởi vì những mâu thuẫn tích lũy trong quá trình hợp tác không bình đẳng nhiều năm qua, những xung đột không thể hòa giải giữa hai công ty lớn này đã làm trầm trọng thêm tình hình bất ổn trong khu vực.”
“Còn ở Night City, một quan chức phụ trách thu thập tình báo của Biotechnica đã gặp phải tập kích từ phần tử ngoài vòng pháp luật, vụ tấn công này khiến một người chết, ba người bị thương nặng, trong đó còn bao gồm ba vị dân thường bị thương nhẹ.
"NCPD đã khởi động chương trình điều tra theo quy trình và cho biết sẽ sớm làm rõ sự thật ——"
“Nhưng Biotechnica lại là bên đầu tiên công bố kết quả điều tra, yêu cầu Militech chịu trách nhiệm cho vụ việc lần này, hiện tại chi nhánh Militech ở Night City vẫn chưa có phản hồi gì về cáo buộc trên.”
"Jefferson · Peralez, ứng cử viên cho chức vị thị trưởng của Night City đã có bài phát biểu trên truyền hình sau quá trình dưỡng thương trong nhiều tháng, kêu gọi hai công ty lớn xử lý vấn đề một cách bình tĩnh đồng thời tuân theo các thỏa thuận liên quan kể từ khi Night City được xây dựng lại vào năm 2045, không nên làm trầm trọng thêm tình hình bất ổn trong khu vực, kịp thời ngăn chặn tổn thất và chịu trách nhiệm với người dân Night City.”
"Đây cũng là lần đầu tiên nghị viên Peralez xuất hiện trước công chúng kể từ khi phu nhân của hắn đảm nhiệm chức vụ phát ngôn viên trong nhiều tháng."
"Để biết thêm càng nhiều tin tức, hãy tiếp tục theo dõi đài WNS ——”
Radio bị chuyển sang 【 89.7 Growl · FM 】, kênh mà Rockerboy thích nghe nhất.
"Địt mẹ…K, chúng ta suýt chút nữa cho rằng ngươi đã mất mạng ở đó rồi."
"Ách, nói thật thì, ta..."
Có lẽ tay bass muốn bày tỏ xin lỗi vì hành vi nhóm nhạc rút lui nhanh chóng sau vụ ám sát mà không mang theo ca sĩ chính.
Nhưng sự việc đã xảy ra, bất kể tình hình lúc đó có nguy cấp hay không, việc bỏ đồng đội ở lại đã là một "vết sẹo" khó có thể bù đắp trong giới Rockerboy coi trọng tình nghĩa, tóm lại đây là điều hắn thấy.
"Đừng nói ngươi, ngay cả ta cũng tưởng bản thân đi ăn đất, mẹ nó —— Thứ đó có lực đạo mạnh như bị cơ giáp bên đường của NCPD đấm một phát, xương sườn suýt nữa đâm xuyên trái tim của ta, nếu không có mấy fan mang đến Watson rồi tìm một Ripperdoc không tệ… Chỉ sợ ta bây giờ cũng không gặp được các ngươi nữa."
Lâm Dược ngược lại rất thông cảm.
Bọn họ đã thống nhất từ trước mỗi buổi biểu diễn, nếu có nanh vuốt của công ty đến ám sát "nhân vật nguy hiểm" như bọn hắn, vậy thì nên kịp thời rút lui nếu tình huống chuyển biến quá xấu ——
Còn việc như tiếp tục hát.
Một câu đơn giản, nhưng lại bao hàm phần lớn cuộc đời của một Rockerboy có khí phách.
Thần tượng có vết nhơ ở trong mắt công ty thu âm là vấn đề cần PR khẩn cấp hơn nữa không thể dung thứ, nhưng Rockerboy…
Càng nhiều vết nhơ, mùi vị nhạc Rock mẹ nó càng chính thống !
Mọi người tò mò vây lại, nhìn xem băng vải quấn đầy trên cơ bắp rắn chắc của nam nhân, vết máu loang lổ đã bắt đầu chuyển vàng, mỗi lần cử động đều mang lại nhăn nhó.
"Vậy hôm nay cho gấp đôi ớt vào rượu a."
Tay trống từ phía sau nhấc lên ly Tequila ngâm trong đá, bên trên đều là ớt đã được nướng hết để các vị cay được giải phóng hết ra.
Night City đâu có quan tâm đến chuyện bệnh còn chưa khỏi phải tĩnh dưỡng, chỉ cần một ly rượu, thứ được thể hiện bằng một ly rượu còn thật lòng hơn nhiều so với những lời hỏi han.
"Xin lỗi, bro."
Lâm Dược khoát tay, nghiêm túc nhìn tay bass vẫn còn muốn xin lỗi.
“Danh sách bài hát được ta quyết định, lời bài hát cũng do ta viết… Các ngươi bằng lòng hát theo, ta liền nợ các ngươi, căn bản không cần xin lỗi về chuyện này —— Nếu ngươi bị một khẩu súng ngắm lớn bắn chết trước, rồi nó lại chĩa vào đầu ta, thì ta sẽ chạy còn nhanh hơn cả trộm xe, tin ta đi!”
Lời nói nửa đùa nửa thật của Lâm Dược rõ ràng đã xua tan đi phần nào nỗi u sầu giữa hàng lông mày của tay bass.
"Kính chúc may mắn, kính...một cuộc đời chó má !"
Tay bass giơ ly lên.
Tay keyboard là một nữ nhân giấu nửa khuôn mặt dưới mặt nạ làm nhiễu, "Còn có K —— nói thật, ta cứ tưởng rằng ngoài mấy kẻ bên châu Âu còn tính là Rockerboy có gan ra, vậy chỉ còn mỗi Silverhand ngu xuẩn không biết thối rữa ở xó nào từ lâu."
"Nhưng bây giờ xem ra, ngươi cũng là một nhân vật ghê gớm, dám hát dám viết, ta sẽ tiếp tục đi theo ngươi."
Nâng ly uống một hơi cạn sạch, không hề dây dưa.
Lâm Dược nuốt trọn rượu mạnh đến cay xè cổ họng và thần kinh kia bằng một ngụm.
Ban nhạc vẫn sẽ hát, vẫn sẽ tiếp tục làm, đây là một điều tốt.
Loại người như Rockerboy vốn dĩ trời sinh đã nổi loạn, giả tạo quá khứ, ẩn mình trong biển người lại có thể không mưu mà hợp với mục tiêu tấn công công ty.
Hiện tại mà nói: Việc Lâm Dược trốn tránh sự truy lùng của công ty, chuyển hướng sự chú ý của các công ty lớn khỏi Dreamer v.v… Đã coi như kết thúc triệt để.
Bây giờ hắn, sẽ dùng micro để lực kiểm soát của công ty trong thời gian dài ở Night City suy giảm, để càng nhiều người tiếp tục chiến đấu dù không biết nên chiến đấu vì cái gì —— Đây chính là lý do tồn tại của Rockerboy.
Phải nói rằng sự sắp xếp của V và Rogue cực kỳ thỏa đáng, kèm với thao tác của Emma ở cấp độ công ty, đã tạo ra "ảo giác" Dreamer mất đi người cầm quyền nên phải sống sót tạm bợ ở Pacifica.
Thời gian vẫn còn nhiều.
Công ty, chúng ta từ từ chơi.
So với những người xuyên không trong nhận thức, Lâm Dược cảm thấy bản thân có lẽ là người cần lo lắng ít nhất về chuyện tiền bạc —— lương của Barghest có thể đảm bảo cuộc sống, sau khi kết nối với Arasaka thì đời sống vật chất tối thiểu được đảm bảo, đến nỗi bây giờ… Lâm Dược mặt ngoài trốn trong quán bar nhạc Rock dưới lòng đất ở Santo Domingo, trên thực chất là một kẻ tự do về tài chính.
Nhưng đây không có nghĩa là một con đường lui.
Có một số việc nhất định phải làm và đối mặt, hắn vô cùng tán thành điểm này về Yorinobu.
Về những ban nhạc Rock giống như của Lâm Dược, việc ăn uống dưới phần lớn trường hợp cũng là một vấn đề lớn, còn phải vắt óc để viết những bản nhạc bùng nổ và khuấy động phù hợp cho mọi người cháy bùng lên…Nhưng bọn hắn không cần lo lắng về điều này, bởi vì đã có một "người tốt bụng" ở Night City tài trợ; Emma sẽ gửi tiền đúng giờ qua Drop Point dưới dạng tiền mặt để bảo đảm cho ban nhạc có thể sử dụng ngay.
Nếu hỏi nguồn vốn của ban nhạc do ai "tranh thủ" tới, vậy đương nhiên là tay bass.
Chỉ cần dành thời gian lên mạng nói chuyện, thì luôn có thể tìm được người có tư tưởng ăn khớp với mình, không chỉ người nghèo, một bộ phận người giàu có cũng ôm bất mãn với Night City và toàn thế giới, thậm chí một vài công ty không vừa mắt đối thủ cạnh tranh cũng sẽ tài trợ cho Rockerboy lên bục để tấn công.
“Cũng may, tháng này dù có chuyện xảy ra nhưng tiền vẫn đến đúng hạn.”
Tay bass lấy tiền ra chia đều cho mọi người.
500 eddie mỗi người.
Đến lượt Lâm Dược, tay bass do dự một chút, rồi rút ra một tờ nữa từ năm tờ tiền của mình, đẩy qua mặt bàn tới trước mặt K.
Những người còn lại cũng ngầm hiểu lẫn nhau, rút ra một tờ mệnh giá 100 eddie từ tiền của mình…
"Trả tiền thuê nhà rồi ăn uống xong, các ngươi còn làm được gì nếu chỉ giữ lại chút tiền này ?"
Lâm Dược dở khóc dở cười.
Mặc dù bọn họ ăn chung lại không ở chung, nhưng đều thuê nhà ở khu ổ chuột trong Santo Domingo, dù cho phòng ốc nơi đây cách âm kém, thỉnh thoảng lại mất điện nhưng giá thuê thấp nhất cũng cất bước từ 200 eddie…
Nếu không muốn ngày nào cũng ăn bánh cuốn thịt chay mà nói, vậy ít nhất cũng cần 150 eddie, tay bass còn là một người nghiện thuốc…
Nghĩ đến đây, Lâm Dược lại lắc đầu.
Ngay cả kẻ không mấy kén ăn như hắn cũng không thể chịu nổi thực đơn như này, thỉnh thoảng vẫn phải ngồi NCART một chuyến đến quận Watson để ăn một bát mì tổng hợp cho đỡ thèm, huống chi là những kẻ thô kệch Bắc Mỹ ưa thích ăn thịt đâu ?
Cơ thể có vấn đề, đi khám bệnh lại phải thiếu nợ.
Phí của Ripperdoc cũng không thấp…
Nhưng Lâm Dược lại đẩy hết những chuyện này cho fan, tóm lại ta rất khỏe, các ngươi chăm sóc bản thân cho tốt là được.
Sau vài lượt từ chối, mọi người đều đỏ mặt cất tiền đi, tay trống ngược lại là người hào phóng nhất, chỉ không ngừng hỏi fan là nam hay nữ ——
Rockerboy cũng thích nói câu đùa tục.
Nhưng với tư cách là đàn anh trong nhóm, tay bass nghĩ nghĩ rồi vẫn nói: "K, hay là sau này chúng ta đừng diễn ngoài đường nữa."
Khi nói câu này, biểu cảm của hắn rất nghiêm túc.
“Công ty đã để mắt tới ngươi, những kẻ không muốn sống như chúng ta ngược lại vẫn sẽ bồi tiếp ngươi chơi, nhưng fan hôm đó cũng thương vong không ít…”
Chuyện này như một tảng đá đè nặng trong lòng mọi người, hôm đó bọn hắn có "vận may" rất tốt khi rút lui, vừa vặn xông ra khỏi khu vực trước khi Biotechnica phong tỏa quận Glen… Đương nhiên tất cả đều đã được sắp xếp.
Nhưng bọn hắn cũng tận mắt chứng kiến binh lính Biotechnica xông tới, nếu như không có chuẩn bị từ trước, chỉ sợ kết cục của bọn họ sẽ vô cùng thê thảm khi bị bắt giữ.
Tay keyboard khoanh tay tựa vào bàn đã thở dài.
"Công ty ở khắp mọi nơi, thu nhập khi hát một đêm ở quán bar nhỏ khoảng 80 eddie, cũng không có cách nào đảm bảo an toàn —— Ách, Mẹ nó. ta nói thẳng đi, mấy kẻ tự tìm cái chết như chúng ta, có đi đâu thì cũng sẽ bị xử lý, chỉ là vấn đề sớm hay muộn thôi ——"
Lâm Dược cười nói: “Vậy ngươi còn đi theo ? Ta nghe nói... Cha mẹ của ngươi có một cửa hàng ở quận Watson ?”
Tay keyboard hứ một tiếng, “Nói dễ nghe một chút là mở tiệm, nói khó nghe chính là mở câu lạc bộ trải nghiệm Braindance cho chó Corpo... Bọn hắn đều sớm từ mặt đứa con gái như ta, không quan trọng rồi ~”
Cho nên tay bass đến lúc này mới nói rõ ràng.
“Phản ứng trên diễn đàn về bài hát mới của chúng ta cũng không tệ, ta muốn thử ký hợp đồng với một công ty thu âm, ít nhất địa điểm biểu diễn có thể ổn định hơn một chút...”
Tay trống lười biếng nói: “Ngươi đang nằm mơ sao Mendro ? Còn ngại mục tiêu chưa đủ lớn ? Công ty thu âm hợp pháp không tới gây khó dễ với chúng ta thì đã là may rồi —— Ngươi còn muốn mấy con kền kền kia tới ký hợp đồng ?! Ha ha ha ha, ngu xuẩn !”
Mặt già của Mendro đỏ lên.
“Đây không phải điều ta ảo tưởng, Lee... Ngươi xem thử bài hát mà K viết đều nổ thành hiệu quả gì trên diễn đàn ——”
“Ngươi nhìn thử, như cái gì Samurai thế hệ mới, lời bài hát thực cool ...”
Nữ nhân phe phẩy tay, lớp sơn móng tay rẻ tiền trên đó hơi bong tróc.
"Dừng dừng dừng, mẹ nó để da gà ta muốn nổi hết lên, làm ơn đi, chúng ta là bản gốc, đừng vì chúng ta từng hát bài của Samurai liền cầm ra so sánh với bọn hắn a ? Ban nhạc Samurai chết từ lâu rồi, chết ngay khoảnh khắc khi Arasaka trở về Night City !"
Nàng nói một cách nghiêm túc: "Chúng ta là chúng ta, K-I-A —— không cần chứng minh, lời ca viết hay thì coi như K trâu bò, liên quan nửa cọng lông gì đến ca sĩ chính ngu xuẩn như Silverhand.”
Người ngoài nhìn vào thì rất có thể sẽ cảm thấy đây chắc chắn là cãi nhau.
Nhưng Lâm Dược biết đây là chuyện thường ngày.
Tay trống Duke, mọi người đều gọi hắn là A, KIA cũng lấy cảm hứng từ tổ hợp chữ cái trong tên của mình và hắn.
Xem ra dân chơi Rock đều khá kiêu ngạo, mặc kệ ngươi có lâu năm hay không, chỉ có ta là trâu bò nhất thôi; dưới loại khí chất này hun đúc, trách không được lại có kẻ như Silverhand xuất hiện.
Lâm Dược đang nghĩ như vậy…
Lee cúi đầu liếc nhìn thời gian trên điện thoại, "Mẹ nó, sắp đến ca làm thêm của ta ở nhà hàng, xếp lịch biểu diễn xong thì nhớ gửi cho ta a !"
Ngay lúc này, điện thoại của Lâm Dược đặt bên cạnh ly rượu vang lên một tiếng, hắn liếc nhìn qua phát hiện có một tin nhắn ở dưới biệt danh mà hắn đặt cho Emma.
【 Có kinh hỉ 】.
Ngay khi Lâm Dược còn chưa rõ là chuyện gì thì đã có người gõ cửa.
Ông chủ quán bar vẻ mặt u sầu nói với người không nhìn thấy bên ngoài cửa: "Này, đều ở đây."
Ngay khi Lâm Dược vừa ngẩng đầu lên, liền phát hiện có một kẻ lực lưỡng bước vào.
Hai tay đặt trước ngực, tai hình “sủi cảo”, đôi vai lúc nào cũng rũ xuống…Hiển nhiên người luyện võ.
Vẻ mặt Lâm Dược tuy tò mò, nhưng trong lòng vẫn đề cao cảnh giác trước theo bản năng…
"Ngươi là…"
Mendero lộ vẻ mặt nghi hoặc.
Kinh hỉ ?
Lâm Dược bắt đầu nghĩ liệu đây có phải là cảnh báo mà Emma đưa cho hay không.
"Lão bản của chúng ta muốn bàn một vụ làm ăn với ban nhạc của các ngươi, không phải chỉ làm một lần… Nhưng có một yêu cầu, ai là người viết nhạc trong số các ngươi ?"
Nghe giọng điệu này thì khả năng cao là dân ngoài nghề.
Lâm Dược giơ tay lên, "Ta."
Động tác muốn ngăn cản của Lee chậm một nhịp…
Người kia cười một tiếng, "Mr.K ? Lão bản của chúng ta, người bên ngoài đều gọi hắn là El Capitán, xin lỗi không thể tiết lộ tên thật, hắn mới phất lên trong nửa năm nay, trước đây chúng ta đều hỗn bang phái.”
Đủ thẳng thắn…
Nhưng Lâm Dược lập tức biết hắn đang nói về ai, đó đương nhiên là 【 Fixer thích môi giới xe tốt - Muamar “đầu căt moi” Reyes 】 của Night City rồi !
Nhưng El Capitán không phải chỉ có hứng thú với xe cộ thôi sao ? Lúc nào lại thích nghe âm nhạc ?
Cũng không biết Emma đã đáp cầu dắt mối những gì…
Lâm Dược một mặt bất đắc dĩ.
"El Capitán muốn ta làm gì ? Mua bán cần cả hai bên bằng lòng a."
Kẻ lực lưỡng giơ ngón tay lên, "Ba chỗ tốt: Viết bài hát giúp lão bản chúng ta, tiền bạc thì dễ nói thôi; điểm thứ hai, muốn mời ngươi đến Santo Domingo sưu tầm dân ca —— Còn về điểm thứ ba, hợp đồng dài hạn, lão bản của chúng ta tài trợ địa điểm cho các ngươi, an ninh đều do những người làm công cho lão bản như chúng ta phụ trách."
Vẻ mặt của mọi người đều trở nên đặc sắc.
Đặc biệt là Lee, vẻ mặt Mendero ngươi là thần thánh phương nào a.
Lâm Dược nhìn tay bass và tay trống nhìn về mình với biểu cảm tràn đầy hy vọng, Rockerboy đói bụng lâu rồi cũng phải đối mặt với thực tế, chuyện này không khác gì đĩa bánh rơi xuống từ trên trời.
Ngược lại thì Lee có chút khó chịu.
"Viết bài hát cho lão bản của của các ngươi để thổi phồng băng đảng tốt đẹp đến cỡ nào sao ? Chẳng phải đều là một đám cặn bã…"
Câu nói này ngược lại dội một gáo nước lạnh vào đầu hai kẻ đang hưng phấn.
Sáng tác là việc không thể bị can thiệp phương hướng, Rockerboy thà chết đói cũng không muốn viết những thứ mình không muốn sáng tác.
Kẻ lực lưỡng nhún nhún vai.
“Đảm bảo 10 buổi biểu diễn hàng tháng ở những địa điểm nổi danh ở Santo Domingo, chia doanh thu theo số vé bán ra, các ngươi sáu chúng ta bốn, không can thiệp phương hướng sáng tác, nhưng ngươi phải lên tiếng vì những người dân ở Santo Domingo —— Chẳng lẽ các ngươi không phải đang làm thế sao ?"
"Hoặc là..."
Kẻ lực lưỡng đã coi như là người hiền lành trong số những vệ sĩ, hắn thấy Lee vẫn chuẩn bị cãi lại mình.
"Nói chuyện trực tiếp với lão bản của chúng ta a, hắn cảm thấy các ngươi rất có tiềm năng để đầu tư, công ty thu âm sẽ không ký hợp đồng với các ngươi…"
"Cớ sao mà không làm đâu ?"
Ngay khi Mendero đang suy nghĩ kỹ lưỡng xem liệu đây có phải là một cái bẫy hay không ——
"Tốt, ta đồng ý."
Lâm Dược xoay chiếc bật lửa trên tay, "Nhưng có một điều kiện, thời gian do chúng ta quyết định."
Không ngờ kẻ lực lưỡng gật đầu rất nhanh.
"Được, cụ thể thì lão bản sẽ liên lạc với ngươi, đã sớm nghe nói có một Rockerboy trâu bò tới Night City ….”
Kẻ lực lưỡng lặng lẽ nhìn chằm chằm Lâm Dược.
Những người khác đều có chút run rẩy, chỉ có Lâm Dược vẻ mặt bình thản.
“À còn nữa… Có thể cho ta xin chữ ký hay không ?”
"Ta là fan hâm mộ của ngươi."
Tất cả mọi người đều trợn tròn mắt.
......
......
“Gần đây, nhiều công ty con hợp tác dưới tay Biotechnica và Militech đã bị tuyên bố kết thúc dự án; đại diện chi nhánh Militech ở châu Âu không thể gia hạn hợp đồng do vấn đề hết hạn sử dụng đất, hơn nữa phần đất này đã một lần nữa trở lại tay chủ sở hữu của chúng…một công ty đầu tư mạo hiểm —— Đồng thời tiếp tục chịu sự kiểm soát của cổ đông lớn nhất phía sau như Biotechnica.”
Arif · Iqbal của đài WNS đứng cạnh hình ảnh 3D được chia ra làm đôi, mỗi bên là hình ảnh của hai nhà công ty khổng lồ có không ít động thái gần đây.
“Chúng ta hãy chuyển góc nhìn sang Bắc Mỹ…”
“Nhiều Free State liên tiếp bày tỏ sự lên án mạnh mẽ đối với hành vi bá quyền của Militech đồng thời kêu gọi càng nhiều công ty thực hiện các biện pháp trừng phạt đối với sản phẩm của Militech.
Cũng có phương tiện truyền thông đưa tin: Lý do mối quan hệ giữa Militech và Biotechnica chạm đến điểm đóng băng là bởi vì những mâu thuẫn tích lũy trong quá trình hợp tác không bình đẳng nhiều năm qua, những xung đột không thể hòa giải giữa hai công ty lớn này đã làm trầm trọng thêm tình hình bất ổn trong khu vực.”
“Còn ở Night City, một quan chức phụ trách thu thập tình báo của Biotechnica đã gặp phải tập kích từ phần tử ngoài vòng pháp luật, vụ tấn công này khiến một người chết, ba người bị thương nặng, trong đó còn bao gồm ba vị dân thường bị thương nhẹ.
"NCPD đã khởi động chương trình điều tra theo quy trình và cho biết sẽ sớm làm rõ sự thật ——"
“Nhưng Biotechnica lại là bên đầu tiên công bố kết quả điều tra, yêu cầu Militech chịu trách nhiệm cho vụ việc lần này, hiện tại chi nhánh Militech ở Night City vẫn chưa có phản hồi gì về cáo buộc trên.”
"Jefferson · Peralez, ứng cử viên cho chức vị thị trưởng của Night City đã có bài phát biểu trên truyền hình sau quá trình dưỡng thương trong nhiều tháng, kêu gọi hai công ty lớn xử lý vấn đề một cách bình tĩnh đồng thời tuân theo các thỏa thuận liên quan kể từ khi Night City được xây dựng lại vào năm 2045, không nên làm trầm trọng thêm tình hình bất ổn trong khu vực, kịp thời ngăn chặn tổn thất và chịu trách nhiệm với người dân Night City.”
"Đây cũng là lần đầu tiên nghị viên Peralez xuất hiện trước công chúng kể từ khi phu nhân của hắn đảm nhiệm chức vụ phát ngôn viên trong nhiều tháng."
"Để biết thêm càng nhiều tin tức, hãy tiếp tục theo dõi đài WNS ——”
Radio bị chuyển sang 【 89.7 Growl · FM 】, kênh mà Rockerboy thích nghe nhất.
"Địt mẹ…K, chúng ta suýt chút nữa cho rằng ngươi đã mất mạng ở đó rồi."
"Ách, nói thật thì, ta..."
Có lẽ tay bass muốn bày tỏ xin lỗi vì hành vi nhóm nhạc rút lui nhanh chóng sau vụ ám sát mà không mang theo ca sĩ chính.
Nhưng sự việc đã xảy ra, bất kể tình hình lúc đó có nguy cấp hay không, việc bỏ đồng đội ở lại đã là một "vết sẹo" khó có thể bù đắp trong giới Rockerboy coi trọng tình nghĩa, tóm lại đây là điều hắn thấy.
"Đừng nói ngươi, ngay cả ta cũng tưởng bản thân đi ăn đất, mẹ nó —— Thứ đó có lực đạo mạnh như bị cơ giáp bên đường của NCPD đấm một phát, xương sườn suýt nữa đâm xuyên trái tim của ta, nếu không có mấy fan mang đến Watson rồi tìm một Ripperdoc không tệ… Chỉ sợ ta bây giờ cũng không gặp được các ngươi nữa."
Lâm Dược ngược lại rất thông cảm.
Bọn họ đã thống nhất từ trước mỗi buổi biểu diễn, nếu có nanh vuốt của công ty đến ám sát "nhân vật nguy hiểm" như bọn hắn, vậy thì nên kịp thời rút lui nếu tình huống chuyển biến quá xấu ——
Còn việc như tiếp tục hát.
Một câu đơn giản, nhưng lại bao hàm phần lớn cuộc đời của một Rockerboy có khí phách.
Thần tượng có vết nhơ ở trong mắt công ty thu âm là vấn đề cần PR khẩn cấp hơn nữa không thể dung thứ, nhưng Rockerboy…
Càng nhiều vết nhơ, mùi vị nhạc Rock mẹ nó càng chính thống !
Mọi người tò mò vây lại, nhìn xem băng vải quấn đầy trên cơ bắp rắn chắc của nam nhân, vết máu loang lổ đã bắt đầu chuyển vàng, mỗi lần cử động đều mang lại nhăn nhó.
"Vậy hôm nay cho gấp đôi ớt vào rượu a."
Tay trống từ phía sau nhấc lên ly Tequila ngâm trong đá, bên trên đều là ớt đã được nướng hết để các vị cay được giải phóng hết ra.
Night City đâu có quan tâm đến chuyện bệnh còn chưa khỏi phải tĩnh dưỡng, chỉ cần một ly rượu, thứ được thể hiện bằng một ly rượu còn thật lòng hơn nhiều so với những lời hỏi han.
"Xin lỗi, bro."
Lâm Dược khoát tay, nghiêm túc nhìn tay bass vẫn còn muốn xin lỗi.
“Danh sách bài hát được ta quyết định, lời bài hát cũng do ta viết… Các ngươi bằng lòng hát theo, ta liền nợ các ngươi, căn bản không cần xin lỗi về chuyện này —— Nếu ngươi bị một khẩu súng ngắm lớn bắn chết trước, rồi nó lại chĩa vào đầu ta, thì ta sẽ chạy còn nhanh hơn cả trộm xe, tin ta đi!”
Lời nói nửa đùa nửa thật của Lâm Dược rõ ràng đã xua tan đi phần nào nỗi u sầu giữa hàng lông mày của tay bass.
"Kính chúc may mắn, kính...một cuộc đời chó má !"
Tay bass giơ ly lên.
Tay keyboard là một nữ nhân giấu nửa khuôn mặt dưới mặt nạ làm nhiễu, "Còn có K —— nói thật, ta cứ tưởng rằng ngoài mấy kẻ bên châu Âu còn tính là Rockerboy có gan ra, vậy chỉ còn mỗi Silverhand ngu xuẩn không biết thối rữa ở xó nào từ lâu."
"Nhưng bây giờ xem ra, ngươi cũng là một nhân vật ghê gớm, dám hát dám viết, ta sẽ tiếp tục đi theo ngươi."
Nâng ly uống một hơi cạn sạch, không hề dây dưa.
Lâm Dược nuốt trọn rượu mạnh đến cay xè cổ họng và thần kinh kia bằng một ngụm.
Ban nhạc vẫn sẽ hát, vẫn sẽ tiếp tục làm, đây là một điều tốt.
Loại người như Rockerboy vốn dĩ trời sinh đã nổi loạn, giả tạo quá khứ, ẩn mình trong biển người lại có thể không mưu mà hợp với mục tiêu tấn công công ty.
Hiện tại mà nói: Việc Lâm Dược trốn tránh sự truy lùng của công ty, chuyển hướng sự chú ý của các công ty lớn khỏi Dreamer v.v… Đã coi như kết thúc triệt để.
Bây giờ hắn, sẽ dùng micro để lực kiểm soát của công ty trong thời gian dài ở Night City suy giảm, để càng nhiều người tiếp tục chiến đấu dù không biết nên chiến đấu vì cái gì —— Đây chính là lý do tồn tại của Rockerboy.
Phải nói rằng sự sắp xếp của V và Rogue cực kỳ thỏa đáng, kèm với thao tác của Emma ở cấp độ công ty, đã tạo ra "ảo giác" Dreamer mất đi người cầm quyền nên phải sống sót tạm bợ ở Pacifica.
Thời gian vẫn còn nhiều.
Công ty, chúng ta từ từ chơi.
So với những người xuyên không trong nhận thức, Lâm Dược cảm thấy bản thân có lẽ là người cần lo lắng ít nhất về chuyện tiền bạc —— lương của Barghest có thể đảm bảo cuộc sống, sau khi kết nối với Arasaka thì đời sống vật chất tối thiểu được đảm bảo, đến nỗi bây giờ… Lâm Dược mặt ngoài trốn trong quán bar nhạc Rock dưới lòng đất ở Santo Domingo, trên thực chất là một kẻ tự do về tài chính.
Nhưng đây không có nghĩa là một con đường lui.
Có một số việc nhất định phải làm và đối mặt, hắn vô cùng tán thành điểm này về Yorinobu.
Về những ban nhạc Rock giống như của Lâm Dược, việc ăn uống dưới phần lớn trường hợp cũng là một vấn đề lớn, còn phải vắt óc để viết những bản nhạc bùng nổ và khuấy động phù hợp cho mọi người cháy bùng lên…Nhưng bọn hắn không cần lo lắng về điều này, bởi vì đã có một "người tốt bụng" ở Night City tài trợ; Emma sẽ gửi tiền đúng giờ qua Drop Point dưới dạng tiền mặt để bảo đảm cho ban nhạc có thể sử dụng ngay.
Nếu hỏi nguồn vốn của ban nhạc do ai "tranh thủ" tới, vậy đương nhiên là tay bass.
Chỉ cần dành thời gian lên mạng nói chuyện, thì luôn có thể tìm được người có tư tưởng ăn khớp với mình, không chỉ người nghèo, một bộ phận người giàu có cũng ôm bất mãn với Night City và toàn thế giới, thậm chí một vài công ty không vừa mắt đối thủ cạnh tranh cũng sẽ tài trợ cho Rockerboy lên bục để tấn công.
“Cũng may, tháng này dù có chuyện xảy ra nhưng tiền vẫn đến đúng hạn.”
Tay bass lấy tiền ra chia đều cho mọi người.
500 eddie mỗi người.
Đến lượt Lâm Dược, tay bass do dự một chút, rồi rút ra một tờ nữa từ năm tờ tiền của mình, đẩy qua mặt bàn tới trước mặt K.
Những người còn lại cũng ngầm hiểu lẫn nhau, rút ra một tờ mệnh giá 100 eddie từ tiền của mình…
"Trả tiền thuê nhà rồi ăn uống xong, các ngươi còn làm được gì nếu chỉ giữ lại chút tiền này ?"
Lâm Dược dở khóc dở cười.
Mặc dù bọn họ ăn chung lại không ở chung, nhưng đều thuê nhà ở khu ổ chuột trong Santo Domingo, dù cho phòng ốc nơi đây cách âm kém, thỉnh thoảng lại mất điện nhưng giá thuê thấp nhất cũng cất bước từ 200 eddie…
Nếu không muốn ngày nào cũng ăn bánh cuốn thịt chay mà nói, vậy ít nhất cũng cần 150 eddie, tay bass còn là một người nghiện thuốc…
Nghĩ đến đây, Lâm Dược lại lắc đầu.
Ngay cả kẻ không mấy kén ăn như hắn cũng không thể chịu nổi thực đơn như này, thỉnh thoảng vẫn phải ngồi NCART một chuyến đến quận Watson để ăn một bát mì tổng hợp cho đỡ thèm, huống chi là những kẻ thô kệch Bắc Mỹ ưa thích ăn thịt đâu ?
Cơ thể có vấn đề, đi khám bệnh lại phải thiếu nợ.
Phí của Ripperdoc cũng không thấp…
Nhưng Lâm Dược lại đẩy hết những chuyện này cho fan, tóm lại ta rất khỏe, các ngươi chăm sóc bản thân cho tốt là được.
Sau vài lượt từ chối, mọi người đều đỏ mặt cất tiền đi, tay trống ngược lại là người hào phóng nhất, chỉ không ngừng hỏi fan là nam hay nữ ——
Rockerboy cũng thích nói câu đùa tục.
Nhưng với tư cách là đàn anh trong nhóm, tay bass nghĩ nghĩ rồi vẫn nói: "K, hay là sau này chúng ta đừng diễn ngoài đường nữa."
Khi nói câu này, biểu cảm của hắn rất nghiêm túc.
“Công ty đã để mắt tới ngươi, những kẻ không muốn sống như chúng ta ngược lại vẫn sẽ bồi tiếp ngươi chơi, nhưng fan hôm đó cũng thương vong không ít…”
Chuyện này như một tảng đá đè nặng trong lòng mọi người, hôm đó bọn hắn có "vận may" rất tốt khi rút lui, vừa vặn xông ra khỏi khu vực trước khi Biotechnica phong tỏa quận Glen… Đương nhiên tất cả đều đã được sắp xếp.
Nhưng bọn hắn cũng tận mắt chứng kiến binh lính Biotechnica xông tới, nếu như không có chuẩn bị từ trước, chỉ sợ kết cục của bọn họ sẽ vô cùng thê thảm khi bị bắt giữ.
Tay keyboard khoanh tay tựa vào bàn đã thở dài.
"Công ty ở khắp mọi nơi, thu nhập khi hát một đêm ở quán bar nhỏ khoảng 80 eddie, cũng không có cách nào đảm bảo an toàn —— Ách, Mẹ nó. ta nói thẳng đi, mấy kẻ tự tìm cái chết như chúng ta, có đi đâu thì cũng sẽ bị xử lý, chỉ là vấn đề sớm hay muộn thôi ——"
Lâm Dược cười nói: “Vậy ngươi còn đi theo ? Ta nghe nói... Cha mẹ của ngươi có một cửa hàng ở quận Watson ?”
Tay keyboard hứ một tiếng, “Nói dễ nghe một chút là mở tiệm, nói khó nghe chính là mở câu lạc bộ trải nghiệm Braindance cho chó Corpo... Bọn hắn đều sớm từ mặt đứa con gái như ta, không quan trọng rồi ~”
Cho nên tay bass đến lúc này mới nói rõ ràng.
“Phản ứng trên diễn đàn về bài hát mới của chúng ta cũng không tệ, ta muốn thử ký hợp đồng với một công ty thu âm, ít nhất địa điểm biểu diễn có thể ổn định hơn một chút...”
Tay trống lười biếng nói: “Ngươi đang nằm mơ sao Mendro ? Còn ngại mục tiêu chưa đủ lớn ? Công ty thu âm hợp pháp không tới gây khó dễ với chúng ta thì đã là may rồi —— Ngươi còn muốn mấy con kền kền kia tới ký hợp đồng ?! Ha ha ha ha, ngu xuẩn !”
Mặt già của Mendro đỏ lên.
“Đây không phải điều ta ảo tưởng, Lee... Ngươi xem thử bài hát mà K viết đều nổ thành hiệu quả gì trên diễn đàn ——”
“Ngươi nhìn thử, như cái gì Samurai thế hệ mới, lời bài hát thực cool ...”
Nữ nhân phe phẩy tay, lớp sơn móng tay rẻ tiền trên đó hơi bong tróc.
"Dừng dừng dừng, mẹ nó để da gà ta muốn nổi hết lên, làm ơn đi, chúng ta là bản gốc, đừng vì chúng ta từng hát bài của Samurai liền cầm ra so sánh với bọn hắn a ? Ban nhạc Samurai chết từ lâu rồi, chết ngay khoảnh khắc khi Arasaka trở về Night City !"
Nàng nói một cách nghiêm túc: "Chúng ta là chúng ta, K-I-A —— không cần chứng minh, lời ca viết hay thì coi như K trâu bò, liên quan nửa cọng lông gì đến ca sĩ chính ngu xuẩn như Silverhand.”
Người ngoài nhìn vào thì rất có thể sẽ cảm thấy đây chắc chắn là cãi nhau.
Nhưng Lâm Dược biết đây là chuyện thường ngày.
Tay trống Duke, mọi người đều gọi hắn là A, KIA cũng lấy cảm hứng từ tổ hợp chữ cái trong tên của mình và hắn.
Xem ra dân chơi Rock đều khá kiêu ngạo, mặc kệ ngươi có lâu năm hay không, chỉ có ta là trâu bò nhất thôi; dưới loại khí chất này hun đúc, trách không được lại có kẻ như Silverhand xuất hiện.
Lâm Dược đang nghĩ như vậy…
Lee cúi đầu liếc nhìn thời gian trên điện thoại, "Mẹ nó, sắp đến ca làm thêm của ta ở nhà hàng, xếp lịch biểu diễn xong thì nhớ gửi cho ta a !"
Ngay lúc này, điện thoại của Lâm Dược đặt bên cạnh ly rượu vang lên một tiếng, hắn liếc nhìn qua phát hiện có một tin nhắn ở dưới biệt danh mà hắn đặt cho Emma.
【 Có kinh hỉ 】.
Ngay khi Lâm Dược còn chưa rõ là chuyện gì thì đã có người gõ cửa.
Ông chủ quán bar vẻ mặt u sầu nói với người không nhìn thấy bên ngoài cửa: "Này, đều ở đây."
Ngay khi Lâm Dược vừa ngẩng đầu lên, liền phát hiện có một kẻ lực lưỡng bước vào.
Hai tay đặt trước ngực, tai hình “sủi cảo”, đôi vai lúc nào cũng rũ xuống…Hiển nhiên người luyện võ.
Vẻ mặt Lâm Dược tuy tò mò, nhưng trong lòng vẫn đề cao cảnh giác trước theo bản năng…
"Ngươi là…"
Mendero lộ vẻ mặt nghi hoặc.
Kinh hỉ ?
Lâm Dược bắt đầu nghĩ liệu đây có phải là cảnh báo mà Emma đưa cho hay không.
"Lão bản của chúng ta muốn bàn một vụ làm ăn với ban nhạc của các ngươi, không phải chỉ làm một lần… Nhưng có một yêu cầu, ai là người viết nhạc trong số các ngươi ?"
Nghe giọng điệu này thì khả năng cao là dân ngoài nghề.
Lâm Dược giơ tay lên, "Ta."
Động tác muốn ngăn cản của Lee chậm một nhịp…
Người kia cười một tiếng, "Mr.K ? Lão bản của chúng ta, người bên ngoài đều gọi hắn là El Capitán, xin lỗi không thể tiết lộ tên thật, hắn mới phất lên trong nửa năm nay, trước đây chúng ta đều hỗn bang phái.”
Đủ thẳng thắn…
Nhưng Lâm Dược lập tức biết hắn đang nói về ai, đó đương nhiên là 【 Fixer thích môi giới xe tốt - Muamar “đầu căt moi” Reyes 】 của Night City rồi !
Nhưng El Capitán không phải chỉ có hứng thú với xe cộ thôi sao ? Lúc nào lại thích nghe âm nhạc ?
Cũng không biết Emma đã đáp cầu dắt mối những gì…
Lâm Dược một mặt bất đắc dĩ.
"El Capitán muốn ta làm gì ? Mua bán cần cả hai bên bằng lòng a."
Kẻ lực lưỡng giơ ngón tay lên, "Ba chỗ tốt: Viết bài hát giúp lão bản chúng ta, tiền bạc thì dễ nói thôi; điểm thứ hai, muốn mời ngươi đến Santo Domingo sưu tầm dân ca —— Còn về điểm thứ ba, hợp đồng dài hạn, lão bản của chúng ta tài trợ địa điểm cho các ngươi, an ninh đều do những người làm công cho lão bản như chúng ta phụ trách."
Vẻ mặt của mọi người đều trở nên đặc sắc.
Đặc biệt là Lee, vẻ mặt Mendero ngươi là thần thánh phương nào a.
Lâm Dược nhìn tay bass và tay trống nhìn về mình với biểu cảm tràn đầy hy vọng, Rockerboy đói bụng lâu rồi cũng phải đối mặt với thực tế, chuyện này không khác gì đĩa bánh rơi xuống từ trên trời.
Ngược lại thì Lee có chút khó chịu.
"Viết bài hát cho lão bản của của các ngươi để thổi phồng băng đảng tốt đẹp đến cỡ nào sao ? Chẳng phải đều là một đám cặn bã…"
Câu nói này ngược lại dội một gáo nước lạnh vào đầu hai kẻ đang hưng phấn.
Sáng tác là việc không thể bị can thiệp phương hướng, Rockerboy thà chết đói cũng không muốn viết những thứ mình không muốn sáng tác.
Kẻ lực lưỡng nhún nhún vai.
“Đảm bảo 10 buổi biểu diễn hàng tháng ở những địa điểm nổi danh ở Santo Domingo, chia doanh thu theo số vé bán ra, các ngươi sáu chúng ta bốn, không can thiệp phương hướng sáng tác, nhưng ngươi phải lên tiếng vì những người dân ở Santo Domingo —— Chẳng lẽ các ngươi không phải đang làm thế sao ?"
"Hoặc là..."
Kẻ lực lưỡng đã coi như là người hiền lành trong số những vệ sĩ, hắn thấy Lee vẫn chuẩn bị cãi lại mình.
"Nói chuyện trực tiếp với lão bản của chúng ta a, hắn cảm thấy các ngươi rất có tiềm năng để đầu tư, công ty thu âm sẽ không ký hợp đồng với các ngươi…"
"Cớ sao mà không làm đâu ?"
Ngay khi Mendero đang suy nghĩ kỹ lưỡng xem liệu đây có phải là một cái bẫy hay không ——
"Tốt, ta đồng ý."
Lâm Dược xoay chiếc bật lửa trên tay, "Nhưng có một điều kiện, thời gian do chúng ta quyết định."
Không ngờ kẻ lực lưỡng gật đầu rất nhanh.
"Được, cụ thể thì lão bản sẽ liên lạc với ngươi, đã sớm nghe nói có một Rockerboy trâu bò tới Night City ….”
Kẻ lực lưỡng lặng lẽ nhìn chằm chằm Lâm Dược.
Những người khác đều có chút run rẩy, chỉ có Lâm Dược vẻ mặt bình thản.
“À còn nữa… Có thể cho ta xin chữ ký hay không ?”
"Ta là fan hâm mộ của ngươi."
Tất cả mọi người đều trợn tròn mắt.
......
......