Chương 326: Chuyện cũ ở Santo Domingo ( hạ )

"Ha ha ha ha!"

"Nghe kẻ ngu này nói gì chưa ?!"

"Mẹ kiếp, tại sao ta không nghĩ ra được câu nào trâu bò như vậy?"

Tất cả mọi người của 6th Street bao gồm cả kẻ say xỉn kia đều cười phá lên ——

Dùng miêu tả như ôm bụng cười lăn lộn cũng không hề quá mức.

Những người dân xung quanh nghe thấy tiếng cười của côn đồ từ 6th Street thì biểu lộ càng thêm hoảng sợ.

Santo Domingo bị 6th Street chiếm giữ đã lâu... Nếu bình thường chỉ bị vơ vét chút dầu mỡ thì cũng coi như xong, nhưng khi số lượng người trong bang phái ngày càng đông, có rất nhiều người của 6th Street đã dùng cách gây sự vô cớ để kiếm chuyện, đương nhiên mục đích không gì khác ngoài tiền bạc, ở trong mắt mọi người thì hành động ngông cuồng của Rockerboy đã để tất cả rơi vào hoàn cảnh không thể cứu vãn.

Lâm Dược cúi xuống nhìn con ma men 6th Street đang lau lau bàn tay trên áo da của mình, hắn còn ấn họng súng vào ngực Lâm Dược ——

Hiển nhiên tràng cười ha ha vừa rồi để đầu óc hắn có chút thiếu oxy.

"Ta nói..."

Tửu quỷ vỗ vỗ ngực Lâm Dược, "Không biết đây là Santo Domingo đúng không ? Khỉ da vàng ?"

Mà việc Lâm Dược lại nghĩ là, nên "nướng tên này đến mấy phần" thì thích hợp nhất.

Lâm Dược hiểu rất rõ chế độ quản lý của bang phái, thứ mà phần lớn cao tầng của 6th Street nhắm vào tuyệt đối không phải là chút dầu mỡ nhỏ nhặt như vơ vét phí bảo kê ở phiên chợ, 6th Street sở dĩ là một trong những bang phái lớn của Night City, việc sở trường nhất vẫn là tổ chức tội phạm quy mô lớn và buôn bán vũ khí hay Cyberware.

Đương nhiên cũng có không ít người của 6th Street tham gia vào quá trình sản xuất kinh doanh "bình thường", còn về mấy kẻ trước mặt, đây đại khái là loại lưu manh côn đồ chân thật nhất.

Trong mắt 6th Street, phiên chợ thật ra không có gì đáng để vơ vét, vậy nên đám người này tự nhiên sẽ chĩa mũi nhọn vào dân chúng nghèo khổ, bọn chúng không quan tâm cuộc sống của cư dân khó khăn đến mức nào, cũng hoàn toàn không hiểu đạo lý hăng quá hoá dở.

Thật ra, Lâm Dược cũng không đến mức cảm thấy phẫn nộ trước loại khiêu khích động tay động chân này ——

Ngược lại, hắn quét ánh mắt qua tất cả chúng sinh nơi đây.

Côn đồ dưới đáy xã hội làm xằng làm bậy, lại để cư dân xung quanh có biểu lộ như cha mẹ chết, ở trong mắt bọn họ thì kẻ nghé con mới đẻ không sợ cọp như Lâm Dược sẽ để đám người này tìm được lý do tốt hơn tới trả thù.

Thậm chí lão bản vừa bắt đầu muốn chém giá hắn lại định tiến lên ngăn cản, nhưng đã bị cư dân khác lặng lẽ ngăn lại, bất quá hắn vẫn gạt tay tên kia ra rồi đi đến bên cạnh mấy kẻ từ 6th Street ——

"Anh em, có quen biết Miles không?"

6th Street cảm giác bên cạnh đột nhiên có một người chui ra, bợm rượu kia liếc mắt nhìn qua, hắn còn nhớ rõ tên này vừa bắt đầu đã cãi lại mình, vì thế liền nghĩ có thể từ từ bào chế Rockerboy này sau, nhưng phải để lão bản cứng miệng này nếm thử cái gì gọi là thủ đoạn của 6th Street trước.

"Mày nói là Myers trên TV, hay là Miles ( hai từ đồng âm ở bên Trung ) mà tao chơi ở nhà nghỉ ?!"

"Má ha ha ha——"

Phần cổ đầy thịt của lão bản đột nhiên bị một bàn tay máy lạnh lẽo ấn xuống, tiểu đầu mục của 6th Street dùng sức ấn hắn, cho đến khi đầu gối và eo của hắn đều có chút cong xuống.

"Massimo, phải trả giá nếu muốn làm anh hùng."

Yết hầu của lão bản chuyển động một chút, cười làm lành mà kéo cánh tay của Lâm Dược, muốn kéo hắn ra khỏi trung tâm "tranh chấp".

"Mẹ nó đừng động, cho ngươi mặt mũi còn không biết đủ, đúng không ?!"

Người của 6th Street dùng báng súng nện vào cánh tay của lão bản, cơn đau thấu tim khiến hạ bàn vốn đã đứng không vững của hắn mềm nhũn ra, lập tức phịch một tiếng quỳ xuống đất…

"【 Darius · Miles 】có chút giao tình với ta, anh em, tuyệt đối đừng làm quá mức."

Lão bản chỉ có thể lảo đảo bò dậy, cố gắng giả trang ra vẻ mặt âm lệ.

Nhưng Lâm Dược nhìn thấy sự chế nhạo và khinh bỉ trong mắt đám côn đồ từ 6th Street, cách quản lý của bang phái thường là theo chiều dọc, tương tự như chế độ khoán theo khu vực, có vài người phụ trách, sau đó đến một thủ lĩnh trên tổng thể —— trong bang phái có rất nhiều sự kiện đoạt quyền, nguyên nhân chủ yếu chính là lão đại của một chi nhánh đã tích lũy đủ sức mạnh, tùy thời có thể lật bàn.

Darius có lẽ căn bản không phải là người của khu vực này, vậy nên bọn hắn đương nhiên sẽ không quan tâm lắm dù cho bản thân chỉ là côn đồ dưới đáy.

Trời thấy mà thương, đây có khả năng là người trâu bò nhất mà lão bản quen biết.

Quả nhiên, lời kế tiếp của đám côn đồ lập tức để lòng của cư dân xung quanh nguội lạnh một nửa.

"Darius cuồng hóa học làm β-acid ở nhà nghỉ, dưới tay toàn là bọn buôn bột mì —— hắn có quan hệ chó má gì với ta ?!"

"Ta nhớ được đã cho ngươi mặt mũi, Massimo."

"Bây giờ gọi con đĩ đó lăn qua đây liếm giày cho ta, còn ngươi thì mau mang cái mông béo của mình cút ngay đi, đừng để mấy anh em ta phải tìm đến tận cửa nhà rồi nói lý lẽ, có được không?"

Sắc mặt Massimo thay đổi khi nghe thấy điều này.

Đám côn đồ 6th Street ôm súng xem kịch vui xung quanh cũng là thấp giọng chế giễu, binh sĩ 6th Street giơ súng lục lên ghé sát vào tai hắn, "Thằng béo Mexico, ta chính là đang kỳ thị lũ tạp chủng như các ngươi đó, ngươi làm gì được a ? Tưởng bản thân mình là công thần khai quốc của 6th Street ?"

"Đừng đùa với tao."

Thân súng vỗ vỗ má Massimo.

"Phế vật bị Valentino tháo một cái chân, coi chừng vợ con ngươi đi, dù sao đi nữa —— Ách ?!"

Một bàn tay lớn đột nhiên ấn lên cổ họng hắn, đám người 6th Street xung quanh lập tức loạn lên !

"Mẹ kiếp !"

Đầu lĩnh của đám côn đồ 6th Street cảm thấy một cảm giác ngạt thở mãnh liệt truyền đến từ đỉnh đầu, giống như nhét đầu vào máy công cụ, bàn tay như kìm sắt siết chặt lấy cổ họng hắn, chỉ cần dùng thêm chút sức nữa là có thể để cổ họng máy hỏng hoàn toàn!

"Đừng!"

Biểu cảm hoảng loạn của Massimo không phải là giả.

Có lẽ là vì hoảng loạn, hắn đều nhìn rõ động tác của Rockerboy, kỳ thực động tác nhìn như rất bình thường kia trên thực tế là việc đã có dự mưu từ trước.

Hắn cho rằng kẻ hát nhạc Rock này không kìm được cảm xúc.

"Mẹ nó ngươi chết chắc rồi !"

"Thật sao ? Vậy đoán xem lão đại của các ngươi chết trước, hay là ta ?"

Rockerboy nghiêng mặt nở một nụ cười vô hại, 6th Street xung quanh la hét rất hung, nhưng không ai dám đến gần, bởi vì người mà bọn hắn dựa vào để kiếm cơm vẫn còn ở trong tay tiểu tử này.

Massimo ngây cả người ——

Khi còn trẻ, hắn cũng từng gặp một kẻ tương tự trong cuộc hỗn chiến giữa bang phái, đó là lão đại tương lai của Valentino, trên người kẻ như bọn hắn có một loại khí chất khiến người ta e sợ, có vẻ như ai dính máu trên tay đều như vậy.

Là ảo giác sao ?

"Tất cả đừng động !"

Phản ứng đầu tiên của binh sĩ 6th Street là chĩa súng vào cư dân !

Hóa ra bọn hắn cũng sợ…

Lâm Dược càng thêm chắc chắn lựa chọn của mình không sai.

Tất nhiên đã động thủ, Lâm Dược liền không có khả năng dừng lại, đây là thói quen từ trước đến nay.

Vài tên côn đồ 6th Street biến mất trong phiên chợ hỗn tạp…

Đây cũng là việc quá bình thường a.

Massimo truyền đến giọng nói bị đè nén, "Đừng anh em… ngàn vạn lần đừng."

Nhưng mà đây lại giống như là tín hiệu động thủ, đầu lĩnh đám côn đồ đang bị bàn tay của Lâm Dược nắm chặt lập tức mềm nhũn như mất xương, khẩu súng trong tay rơi xuống đất, hắn phát ra một tiếng gào thảm thiết.

"A!"

Cách thức để khuếch đại đau đớn, là bài học bắt buộc đầu tiên của phòng Counter-Intelligence.

Thủ đoạn được sử dụng khi thẩm vấn sẽ dựa trên cấu trúc Cyberware, và khu vực thần kinh dày đặc trên cơ thể người để ra tay.

Binh sĩ 6th Street đâu còn cần lệnh từ lão đại, vừa thấy tiểu tử này động thủ liền muốn xông lên như ong vỡ tổ để đánh chết hắn.

Không cần Cyberware, cũng không cần kỹ xảo giết người khi đối phó với quân đội trên Badlands.

Chỉ cần vài đòn bắt giữ đơn giản là có thể để đám người này chịu khổ.

Phải biết rằng kẻ đứng trước mặt bọn hắn là quái vật có điểm nhục thể, điểm phản ứng đã vượt xa thể xác phàm tục.

Trong lúc né tránh, bàn tay như rắn độc của Lâm Dược chui lên người binh sĩ 6th Street đang giơ báng súng định nhảy tới đập vào mình, hắn ôm cổ kẻ đần độn này, giống như bắt lấy một bao bột mì từ trên không trung rồi dùng sức ném mạnh xuống đất !

Bốp !

Cư dân xung quanh chưa từng nghe thấy tiếng người đập xuống đất lại có thể phát ra âm thanh lớn như vậy trong cả cuộc đời này !

Người dân bỏ chạy tứ tán vừa hay nhường không gian cho Lâm Dược thi triển, cũng cho 6th Street cơ hội kéo giãn khoảng cách để nổ súng.

Bọn chúng đương nhiên có thể nổ súng dù không cần Cyberware, chỉ là người của 6th Street cũng đang xông lên, đám côn đồ còn lại kiêng dè ném chuột sợ vỡ bình nên chỉ đành nổ súng cảnh cáo ——

"Giết chết thằng khốn kiếp này !"

Hét to không có nghĩa là thủ đoạn hung ác.

Lâm Dược giật tên kia tới như nắm gà con, không ai nhìn thấy hắn dùng biện pháp gì để di chuyển nhanh chóng như vậy bằng hai bước, Air Dash đơn giản liền giống dịch chuyển tức thời ở trong mắt đám người này !

"Đừng anh em…"

Tốc độ mềm nhũn vượt quá sức tưởng tượng của Lâm Dược.

Thế là hắn lộ ra một nụ cười với tên này, nhìn như hiền hòa, trên thực tế lòng của tên côn đồ đều lạnh ngắt.

Xong đời rồi.

Quả nhiên, Lâm Dược đã dạy một bài học sâu sắc cho cột sống của kẻ này.

Có vài tên 6th Street thông minh lập tức phản ứng lại, mau chóng ôm súng lùi lại để tìm vật che chắn rồi bắt đầu xạ kích.

"Cũng không tệ lắm…"

Lâm Dược đột nhiên cong lưng xuống.

Tay nhặt lấy khẩu súng trường không biết tên bên cạnh, mở ra khóa an toàn, tiếp đó là một bước trượt dài để bắt đầu xạ kích khi di động.

"Điên rồi!"

Đám người trong chợ căn bản chưa từng thấy cảnh tượng này, chỉ cảm thấy tên kia đã chọc thủng trời, cũng nghĩ đến việc chui ra phía sau container bỏ hoang để tránh né.

Massimo bị nữ nhân vừa rồi kéo lại, trong mắt tràn đầy lo lắng, kẻ làm buôn bán như hắn cũng không quan tâm bản thân có bị người khác sỉ nhục hay không ——

Tiểu tử đến từ nơi khác kia…

Cmn ?!

Chỉ bằng thời gian đủ để quay đầu lại, tiểu tử kia trượt dài lên đạn đến nước chảy mây trôi, xung quanh đã nhiều ra vài tên khốn 6th Street lăn lộn đầy đất…

Cũng không phải là tác dụng của Cyberware, chỉ là tiểu tử này rõ ràng từng lăn lộn trên đường phố, bởi vì ý thức khi đối đầu và thuật cận chiến của hắn hoàn toàn là kỹ xảo mộc mạc nhất.

Hiệu suất của đạn là thấp nhất trong hỗn chiến trên đường phố, vậy nên độ chính xác của Lâm Dược hoàn toàn là để đám người này chảy máu, Lâm Dược vừa bắn một phát bằng súng trường thì đã biết được độ lệch đại khái của đường đạn…

Hắn cũng không nhắm vào chỗ trí mạng, mà là bắn viên đạn thứ hai vào đùi một tên côn đồ, binh sĩ 6th Street ở phía sau vật che chắn bên kia sau khi đứng dậy thì đã sững sờ đến mức còn chưa kịp đánh trả, tiếp đó liền bị nện ngất xỉu bằng một báng súng.

Ba phút, chỉ cần ba phút.

Côn đồ giơ súng lục vẫn còn tức giận chửi bới loạn xạ ở phía sau lần đầu tiên cảm thấy chân mềm nhũn, muốn chạy, nhưng cổ áo chống đạn đã bị túm lấy…

Lâm Dược đá một cước vào phía sau đầu gối của tên này, phịch một tiếng hắn liền quỳ xuống đất.

Lâm Dược giơ súng lục quan sát xung quanh, bên chân là binh sĩ ở tư thế chịu tội tiêu chuẩn, tất cả dũng khí của 6th Street còn lại đều tan vỡ.

"Còn chơi không?"

Tràng diện lập tức im lặng…

Những người ở xa thò đầu nhìn về phía bên này đều trố mắt nhìn nhau.

"Không có chút bản lĩnh nào, ta đương nhiên sẽ không đến Night City, ngươi nói đúng không, anh em vừa chửi ta là dân đến từ nơi khác ?"

Binh sĩ 6th Street quỳ bên chân run rẩy, gào khóc——

"Fuck ! Đừng đừng đừng!"

Cảm giác lạnh như băng, dường như đầu sẽ bị bổ ra ở giây tiếp theo.

Khuôn mặt của Lâm Dược từ từ rời khỏi phía sau hắn, cũng không nhìn cụ thể về người nào, mà là nói bằng một giọng mạnh mẽ:

"Hôm nay nếu thả đám người này rời đi, một số người trong số các ngươi vẫn sẽ phải chịu ức hiếp từ bọn chúng, thậm chí là trả thù vô tận."

"Phải làm sao, là do các ngươi."

Ngón tay cái của Lâm Dược móc vào khẩu súng lục, lặng lẽ chờ đợi trả lời từ xung quanh.

Massimo vạn vạn lần không nghĩ tới một kẻ chơi Rock n' Roll lại trâu bò như vậy, lại nghĩ tới vừa rồi mình lừa gạt 30 eddie từ tiểu tử này, mồ hôi lạnh liền toát ra không ngừng…

Không ai nói chuyện, cũng không ai có bất kỳ động tác nào.

Lâm Dược cười khẽ một tiếng, không tiếp tục mở miệng nữa.

Tự cứu mới là biện pháp tốt nhất trên thế giới này…

Dựa vào người khác là không được.

Quả nhiên, có người muốn hành động.

Bên cạnh Massimo.

Nữ nhân vừa bị bang phái uy hiếp hơi mở ra bờ môi khô khốc, hiển nhiên là do bị kinh hãi quá lớn, tiếp đó da mặt run rẩy và sự hoảng sợ trong mắt nàng dần dần bắt đầu trở nên tràn đầy lửa giận ——

Nàng chỉ muốn để mình và con sống sót, yêu cầu đơn giản như vậy cũng không được đáp ứng, tự nhiên không cách nào nhẫn nhịn.

San sẻ mâu thuẫn cho mọi người, Lâm Dược chỉ có thể làm như vậy.

Hoặc có thể nói, hắn là cửa xả lũ mâu thuẫn cho vùng đất nghèo khó này, bây giờ phải trả súng lại cho bọn họ rồi…

Lâm Dược cảm giác có người đến phía sau mình, cũng không nhìn, khẩu súng trong tay lập tức bị người ta cướp đi.

Ngay sau đó là một tràng gầm nhẹ của nữ nhân và tiếng súng, cơ bản không có độ chính xác, mà là một tràng bóp cò loạn xạ không có kinh nghiệm ngắm bắn nào.

Nhưng khoảng cách gần như thế, sau lưng côn đồ 6th Street vẫn thêm ra vài lỗ đạn đòi mạng…

Nữ nhân nhìn vũ khí vẫn còn bốc khói xanh trong tay và màu đỏ tươi trên mặt đất, hoàn toàn suy sụp.

Nàng vứt khẩu súng đi như vứt bỏ khoai lang phỏng tay.

Lạch cạch.

Khẩu súng rơi xuống đất, văng ra một đoạn rất dài.

Đây giống như một tín hiệu bắt đầu, Lâm Dược lùi lại vài bước, xung quanh đều là cư dân xông lên để xử lý.

Cần phải đáp trả ác nhân bằng thủ đoạn càng tồi tệ hơn…

Phải mất một thời gian dài thì Lâm Dược mới ngộ ra đạo lý này sau lần đầu tiên bước chân vào Dogtown của Night City.

Khi thể chế mục nát, khi phạm tội trở thành thủ đoạn chính đáng, giữ gìn lương thiện thường là một loại tội lỗi.

Lâm Dược thầm than thở về cách chết của những người này, cơ bản không phải là bị súng bắn chết, mà là bị từng đấm từng đá đánh chết tươi…

Sức mạnh của tập thể đủ để xé nát tất cả.

……

Đã lâu rồi phiên chợ mới náo nhiệt như vậy.

6th Street ?

Bitch please, không có ai ở đây từng thấy người nào từ 6th Street !

Nếu thật sự gấp gáp…

Vậy có thể đi xem thùng rác a ? Biết đâu đã bị người của bang phái khác xử lý rồi thì sao ?

Mỗi ngày trong Night City đều có người biến mất không thấy gì nữa, việc này không có chút quan hệ nào với phiên chợ.

Nữ nhân vẫn lấy được thuốc, dù Massimo có hơi đau lòng, nhưng dù sao cũng phải chữa bệnh…

Lâm Dược sẽ không móc ra vài trăm eddie, căn bản không cần phải làm vài hành vi như kẻ tốt bụng đến ngu xuẩn, chủ yếu là hắn thật sự phải rất nghèo thì mới đúng thiết lập.

"Ngươi trước đây…"

Đãi ngộ của Lâm Dược đương nhiên không giống.

Có người bán hàng rong cầm ra lon bia lạnh, vết nước và bụi bẩn dơ dáy bên trên đều được lau sạch sẽ, Lâm Dược coi như uống chai rượu hiếm có của Santo Domingo, tuy là bia công nghiệp.

"Atlanta, bang phái ở đó đánh nhau dữ dội, lúc không có việc gì làm thì ta sẽ viết bài hát, nhưng… có kẻ thù, không lăn lộn được nữa nên mới đến đây."

Là kẻ thù mà ngay cả tiểu tử này cũng không giải quyết được, e rằng…

Massimo móc móc răng, đây hoàn toàn là kẻ thấm nhuần trong bang phái, hắn sẽ không trả tiền lại cho Lâm Dược.

Theo như kẻ này nói, loại trâu bò như vậy đi đâu cũng sẽ trâu bò thôi.

Lâm Dược cũng không so đo những việc này, một tới hai đi xong thì quan hệ với cư dân phiên chợ rõ ràng đã thân thiết hơn rất nhiều.

"Cảm ơn."

Nữ nhân bị sợ hãi và áp lực mạnh mẽ đè bẹp tinh thần, nằm bò trên bàn khóc rống một cách bất lực.

Những người dân xung quanh đều im lặng.

"Hay là… vẫn nên nghĩ cách, ngân hàng có lẽ sẽ trả lại tiền của chồng ngươi đâu ?"

"Dù sao đó cũng là bồi thường từ bảo hiểm a…"

"Thôi đi, lấy bản chất chó má của công ty, số tiền đó nói không chừng đều đã biến mất."

Mọi người xôn xao, nữ nhân chỉ càng thêm đau khổ.

Vị đắng và lạnh lẽo trên đầu lưỡi của Lâm Dược giống như đang từ từ nuốt trôi lời oán trách của những người xung quanh.

Không ai mặc đồ sạch sẽ tươm tất, thậm chí có chút dơ dáy, vết bẩn lấp lánh trên quần áo đều lộ ra chân thật như vậy.

Nhưng lại sạch sẽ hơn nhiều so với sàn nhà không một hạt bụi ở Arasaka Tower.

Bọn họ có lẽ không phải là người tốt, nhưng tuyệt đối không phải là người xấu.

Giấc mơ khoa trương và định hướng đầy bạo lực, để cho người bình thường không thể di chuyển trong thành phố này trở thành vật hy sinh chôn cùng.

"Chuyện gì xảy ra ?"

Lâm Dược cảm thấy vẫn nên hỏi một câu, biết đâu cũng có ích đối với việc viết nhạc, hắn đứng trên lập trường ở thân phận hiện tại của mình, chỉ có thể tuyên cáo những chuyện này cho mọi người bằng từ ngữ, Rockerboy chỉ có thể làm được nhiều như vậy.

"Như thế nào ? Ngươi muốn đi trả thù công ty ?"

Người bán hàng rong không hợp với Massimo lắc đầu như trống bỏi.

Lâm Dược cười nói: "Cũng tính là thế a ? Dù sao ca hát chửi bọn chúng cũng là công việc của ta mà ?"

Có một bác gái hốc mắt đen kịt, xem ra là do bộ phận ở BCI có module lạc hậu, nên chất lượng giấc ngủ vẫn luôn rất kém ——

"Tiểu tử, có thân thủ này thì dứt khoát đi gia nhập bang phái, biết đâu…"

Ánh mắt dường như cảm nhận được sự giận dữ từ đám láng giềng, bác gái vỗ vỗ miệng, vội vàng dừng lại nửa câu sau.

"Bang phái chính là treo đầu trên thắt lưng mà sống, được ngày nào hay ngày đó, nhưng bây giờ không giống, ta có ban nhạc của mình, không muốn làm việc này nữa."

Mọi người dường như rất sợ bang phái lại có loại người như Lâm Dược, dù bọn họ biết Lâm Dược là người sẽ không ức hiếp tầng lớp dưới, nhưng tóm lại cũng có chút cay đắng, dù sao không ai muốn người đứng về phía bọn hắn lại gia nhập vào tổ chức mang đến đau khổ cho bọn họ.

"Ban nhạc… ta thích nghe đài Pacific Dreams nhất, bài hát trong đó nghe rất đã, đủ giải sầu."

"Rock n' Roll, là loại nhạc kêu chi chít loạn xạ sao?"

"Không hiểu gì cả, mẹ nó cái đó gọi là Black Metal !"

Đám láng giềng cãi vã và trêu chọc lẫn nhau, Lâm Dược cảm thấy đây mới là tình người ấm lạnh của xã hội bình thường.

Nếu không phải dấu vết tách rời từ Cyberware và phong cách ăn mặc rất Punk của người xung quanh, Lâm Dược có cảm giác như đang ngồi ở sân khu dân cư để nói chuyện phiếm với mấy bác trai bác trai vừa đi mua thức ăn về.

"Vậy lý do ngươi muốn biết chuyện kia, chính là để viết nó vào bài hát tới dạy dỗ công ty đúng không?"

"Việc này có được không?"

Massimo im lặng rất lâu giơ tay ra vỗ vỗ vai nữ nhân để an ủi, lời nói đầy lo lắng.

"Chuyện gì ?"

Thấy biểu cảm của Massimo, mọi người lập tức phản ứng lại, đều rũ đầu xuống không nói gì.

Dường như sợ Lâm Dược vừa giải cứu bọn họ thất vọng, Massimo vội vàng bổ sung: "Không phải là chúng ta không muốn nói…"

"Trước đây có một hãng truyền thông từng đến chỗ chúng ta, 5 năm trước ? Ta quên ?"

"Gia đình của York không nhận được tiền bồi thường từ công ty, liền thọc chuyện này cho một tờ báo chuyên viết về thành tích, kết quả thì sao ? Tên phóng viên đó liền bị treo cổ ở trước cửa nhà York vào ngay buổi tối, ngày hôm sau bọn họ liền tìm Fixer của Night City để chuẩn bị rời khỏi qua đường biên giới, nhưng nghe nói chưa kịp ra khỏi thành liền đã bị một chiếc xe tải lớn cán nát bét."

Lâm Dược tay nắm bình, phát ra một tiếng răng rắc.

Tuy không biết chi tiết cụ thể của chuyện này, nhưng chỉ nghe quá trình kế tiếp, liền biết đây là biện pháp can thiệp và bịt miệng tiêu chuẩn của công ty.

"Có tác dụng hay không, viết rồi mới biết."

Lâm Dược châm một điếu thuốc, "Nói thật với các ngươi a, ta đã bị công ty chơi một vố —— Rận nhiều không sợ ngứa, Biotechnica cũng thất bại khi muốn giải quyết ta."

Lúc này cuối cùng có người phản ứng lại ——

"Đợi đã, ngươi chẳng lẽ là ban nhạc vừa biểu diễn mấy hôm trước ở đường Stone phía nam ? K…K—A?"

"KIA."

Lâm Dược cười bổ sung.

Người kia lập tức nhảy dựng lên, "Mẹ nó ! Nghe nói công ty đều phong tỏa chỗ đó, động tĩnh lớn lắm."

Lâm Dược kéo ra áo da, ngực quấn băng gạc.

"Đạn liền bắn vào chỗ này."

Biểu cảm bình thường giống như đang nói hôm nay ăn gì.

Mọi người đều hiếu kỳ xúm lại, ngay cả nữ nhân đang khóc cũng ngẩng đầu lau nước mũi nước mắt, nhìn sang với đôi mắt đẫm lệ.

"Fuck ! Mẹ nó thật trâu bò!"

"Tiểu tử không sợ chết sao?"

Có kính nể, có khó hiểu, càng có sùng bái.

Lâm Dược kéo áo da lên ——

"Không ai không sợ chết, ta cũng sợ."

Mọi người nhìn nhau, dường như không quá hiểu loại lời nói mâu thuẫn này.

"Nhưng ta càng sợ công ty bịt kín miệng của chúng ta, không ai dám nói chuyện, mặc cho đám người này làm mưa làm gió trên đầu chúng ta."

Massimo lần thứ nhất cúi đầu xuống.

Xấu hổ, hổ thẹn, thậm chí… một kẻ trẻ tuổi và có tương lai hơn mình đều không màng tất cả, mà hắn lại vẫn đang giả câm giả điếc.

Cư dân còn lại đều có biểu cảm này.

Việc bọn họ lo lắng chỉ là người nhà và bạn bè bị liên lụy.

"Rót ta cốc nước a."

Massimo thở ra một hơi dài, "Để ta tới nói."

Sau khi có người mở đầu, xung quanh cũng xuất hiện không ít người xung phong.

"Để ta đi, một người ăn no cả nhà không đói bụng, có bản lĩnh thì công ty cạo chết ta !"

"Ta tới ! Vợ ta ngày nào cũng đánh ta, chịu không nổi nữa ——muốn chết thì để công ty phế ta trước ! Ngày mai ly hôn."

"Vẫn là ta đi, ai không biết ngày nào ngươi cũng náo ra động tĩnh lớn với vợ mình ?!"

Massimo có chút kinh ngạc, sau đó trong mắt có thêm một tia ấm áp.

Đây có lẽ là một phong cảnh khác mà mình không nhìn thấy khi hồi trẻ chỉ mải đua xe tán gái …

"Ta tới nói đi, mỗi nhà mỗi người đều điều tra vì chuyện này, nhìn vị này… Ách ?"

Lâm Dược bổ sung lần nữa, "K."

"K, ngươi cần biết gì thì đám láng giềng đều có thể bổ sung."

Lúc này có người cầm bình đựng thức ăn đã rửa sạch để chứa nước cho Massimo ——

"Mấy giờ rồi ?"

Đột nhiên có người hỏi thời gian.

"Ách, 4h chiều——"

Lâm Dược không hiểu ra sao, thời gian có quan hệ gì với chuyện này?

Chỉ thấy sau khi Massimo nghe được thời gian liền dùng tay di chuyển bình đựng nước sang một bên, chuẩn bị nói một chút.

Lâm Dược cũng chỉ có thể tạm thời đè nén nghi hoặc trong lòng, kiên nhẫn lắng nghe.

"Ta cảm thấy được K, ngươi chắc chắn đã điều tra chuyện này rồi nên mới đến đây tìm chúng ta."

Massimo lộ ra vẻ mặt nhìn thấu.

Lâm Dược gật đầu, cũng không giấu giếm.

"Đúng vậy, một công ty năng lượng cỡ nhỏ xảy ra vấn đề, nghe nói bây giờ vẫn đang xây nhà máy ở phía tây để vận hành lại, cho nên muốn xem rốt cuộc là tình huống gì."

Massimo cười như tự giễu: "Không không anh em, đó không phải là công ty năng lượng nhỏ gì cả."

"Có thể bịt miệng nhiều người như vậy, ngoài Petrochem ra thì không có ai khác."

Mọi người nghe thấy cái tên này, đều không nhịn được rùng mình một cái.

Petrochem ?!

Biểu cảm kinh ngạc của Lâm Dược lập tức bị thay thế bằng hiểu rõ, vậy thì hợp lý, ngoài công ty lớn ra thì không ai dám chơi như vậy ——

"Vậy… chuyện này rốt cuộc là sao ? Ta chỉ điều tra được có người chết, công ty không bồi thường, cụ thể thì…"

Massimo cắt ngang.

"Không phải là có người chết, là có rất nhiều người chết !"

"Rất nhiều… nhiều thi thể cháy đen đến nỗi một sân bóng đá cũng không thể chứa hết được."

Sắc mặt Lâm Dược lập tức âm trầm xuống.

Massimo nghiến răng nghiến lợi nói: "Đám chó này, diện tích đất để xây nhà máy mà Night City cho bọn chúng chỉ đủ lớn để chứa chưa đến một trăm nhân viên —— Ngươi đoán thử xem bọn chúng làm gì ? Đào ngầm xuống phía dưới, nói rất hay rằng có một số vật liệu đặc biệt cần điểm sôi cao hơn thì mới tốt, vậy nên đã xây nhà máy tinh luyện kín ở dưới đất."

"Tổng cộng hơn 800 người !"

"Phương thức sơ tán được nâng cấp là thang máy điện cũ kỹ, căn bản không có cầu thang đi lên, bởi vì làm vậy sẽ ảnh hưởng đến hệ thống nước ngầm của thành phố, sợ rằng bị công ty khác phát hiện…"

Lâm Dược cuối cùng cũng biết tại sao công ty lại sốt ruột đi bịt miệng chuyện này.

Hơn 800 người trong không gian kín dưới lòng đất, còn làm việc dễ cháy nổ nhất như tinh luyện hóa chất, đừng nói những thứ khác, nếu xảy ra chuyện thì 800 người này cũng chỉ có thể làm thịt sống trong lò nướng.

Thậm chí không cần Massimo nói chuyện sau đó, Lâm Dược đều biết đã xảy ra cái gì.

Xem ra số lượng 100 người mà hắn nắm giữ còn thấp hơn nhiều so với số người chết thực tế, điều này khiến ngay cả kẻ từng trải qua đánh sống đánh chết như Lâm Dược cũng có chút ớn lạnh.

Nhưng nếu đó là tai nạn thông thường thì cũng thôi ——

"Em gái ta, khi còn trẻ ta lăn lộn trong bang phái nên cả nhà đã từ mặt, vì thế nó muốn tìm một công việc đàng hoàng để gia đình tự hào, bất đắc dĩ phần mặt đất của nhà máy chỉ có một số việc không quan trọng, căn bản không tranh được."

"Công việc ở phần dưới lòng đất không được hưởng đãi ngộ của Petrochem, tiền lương cũng thanh toán bằng tiền mặt, không mua gói dịch vụ y tế bổ sung, một tháng 3000 eddie."

Lâm Dược trong thoáng chốc nhìn thấy Massimo côn đồ còn trẻ tuổi đang che mặt khóc rống.

Đó là một đứa con bị gia đình truyền thống bỏ rơi, lại gào thét bất lực sau khi biết chị em sinh đôi của mình chết thảm.

Nhưng việc tàn khốc nhất thường chỉ có hiện thực.

Massimo mặt không biểu cảm, tựa hồ đã sớm quen với loại cảm giác đau đớn đến chết lặng này.

"Khi em gái ta kiếm được khoản tiền đầu tiên, cha mẹ ta… bọn họ cũng đã rời đi."

Ầm!

Lâm Dược chỉ nghe thôi cũng cảm thấy một hồi trời đất quay cuồng.

Cư dân xung quanh bắt đầu có người khóc thút thít, 18 năm đã trôi qua, những điều đó chỉ để đau khổ càng thêm sâu sắc.

"Sau khi sự kiện kia xảy ra thì mọi người cảm thấy mặt đất rất nóng, thời tiết tháng 8 tháng 9 lại giống như mùa hè vậy —— Trải qua một đoạn thời gian chúng ta mới biết người ở dưới bị thiêu, không có lửa, nhưng nhiệt độ duy trì ở hơn 100 độ trong 10 ngày… Có người gắng gượng ở trong đó ba ngày."

"K tiên sinh, ngài xem đi."

Có một bà lão đưa điện thoại di động ra, là một chiếc smartphone đã ngừng sản xuất, con mắt hắn sáng lên, thông tin liên lạc được lưu trữ trong BCI liền xuất hiện trên điện thoại.

"Mẹ, cứu con."

"Ở đây nóng quá, con tìm được vị trí bể nước, dựa vào chúng nó thì miễn cưỡng còn có thể đứng, bên ngoài toàn là người gõ cửa muốn vào, con không dám… bên ngoài không biết xảy ra chuyện gì, tín hiệu đều bị cắt đứt !"

"Cơ thể đột nhiên cảm thấy mát mẻ hơn không ít, lớp da trên Cyberware của con đều sắp tan ra."

"Tiền con để ở trong ngăn kéo dưới máy phát nhạc #¥……”

"Love you, Mom."

Lâm Dược dùng ánh mắt bình tĩnh để nhìn mấy dòng chữ này.

Tình yêu trang nghiêm nhất của con người, không gì hơn là lời nói vào thời khắc sinh tử.

"Sau đó thì sao ?"

Lâm Dược cảm thấy một hồi đau đớn, những thống khổ kia dường như muốn lập tức biến thành văn tự và từ ngữ sắc bén, rồi xé nát chiếc áo che thân của công ty từng chút một.

Massimo nói: "Người đã chết, công ty đẩy chuyện này cho công ty nhỏ, không thừa nhận đây là nhân viên của công ty, sau đó bị định nghĩa là sử dụng lao động bất hợp pháp, người không được bảo đảm, đây chính là đáp án chính thức của Night City."

"Có một nghị viên đã nỗ lực vì chuyện này, hắn tên là…"

Có một chàng trai gầy giơ tay nói: "Jefferson."

Massimo chợt hiểu ra: "Vợ hắn là một người phụ nữ rất dịu dàng, đã tranh thủ bồi thường cho chúng ta ——"

"Jefferson đã rất nỗ lực, nhưng cuối cùng vẫn chỉ là tranh thủ được tiền, mỗi gia đình nhận 7000 Euro."

Lâm Dược nhất thời có chút nghẹn lời.

Jefferson ?

Vậy mà lại là hắn.

Xem ra tỷ lệ ủng hộ của Jefferson quả thật có quan hệ rất lớn hành vi của hắn.

Chỉ là không biết trong phần tranh thủ này có dính đến hành vi dơ bẩn của công ty hay không, nghị viên cũng phải cân nhắc trọng lượng của công ty, Jefferson chỉ là kẻ "tuân thủ trật tự" trong thế giới này, là tốt hay xấu cũng khó nói.

"Tiền đâu ? Đều không nhận được sao ?"

Cầm 7000 eddie làm vốn khởi nghiệp ở Night City thì cũng đủ để cuộc sống trở nên dư dả hơn.

Nhưng nhìn cách ăn mặc của mọi người, tất cả đều vẫn rất tồi tệ.

"Mọi người vừa bắt đầu nhận được khoản tiền trả trước đầu tiên, mỗi nhà không giống nhau, chúng ta là 1000 eddie."

Có người giải thích.

Ông già thô lỗ kia hút thuốc nói tiếp: "Khi tiền của con gái ta được chuyển tới, người của công ty lập tức đến tận cửa, trong hợp đồng có quá nhiều điều khoản."

"Một trong số đó chính là từ bỏ quyền sở hữu di thể, nếu không thì sẽ không đưa tiền cho ngươi !"

Từ bỏ di thể.

E rằng đây không đơn giản chỉ là một sự cố… hành vi của công ty đều mang theo mục đích, nếu không phải có thể nhìn ra nguyên nhân gì từ di thể, bọn họ chắc chắn sẽ không ân cần đến mức chôn cất giúp người dân.

Nhưng trong thời đại này, từ bỏ di thể cũng không phải là yêu cầu quá đáng.

"Chuyện đến đây dường như kết thúc, đúng không K ?"

Massimo thở dài một hơi.

"Đây không phải là sự cố, mà là một nhân viên nào đó đã tiến hành thanh trừ bọn họ vì công ty, bởi vì Night City điều tra ra hành vi không hợp quy tắc của công ty, đã không kịp rút lui nhân viên và thiết bị, hơn nữa những công ty khác cũng đang gây áp lực, vì thế liền dứt khoát đốt sạch một mẻ cho xong ——"

Lâm Dược đã không thể biết quá trình điều tra cụ thể như thế nào.

Nhưng khi Massimo nói đến đây, sắc mặt mọi người đều là giận dữ và bất lực ——

Đây là số ít lần mà bọn họ cho người ngoài xem vết sẹo chung.

Chuyện còn chưa kết thúc ——

Hơn nữa càng quá đáng là, sau khi hợp đồng được ký kết, nếu có ai dám tiếp tục điều tra, vậy không chỉ ngừng phát tất cả tiền bồi thường vốn được nhận mà còn sẽ thu hồi lại tất cả !

Và công ty thật sự đã làm như vậy.

"Các người chắc chắn đây là Petrochem sao ?"

Lâm Dược muốn biết cư dân nơi đây đã đào ra kẻ chủ mưu phía sau này như thế nào.

"Đó là bởi vì sau khi nhà máy xảy ra vấn đề, trong đám người phụ trách giới nghiêm có một kẻ đi ra từ Santo Domingo, hắn làm việc cho Petrochem, nếu không phải xem ở việc lớn lên cùng nhau từ nhỏ nên chấp nhận mạo hiểm, chúng ta cũng không biết gì cả.”

"Bao nhiêu năm trôi qua rồi..."

"Chúng ta đều không còn hi vọng về việc có tiền hay không, cũng không dám báo thù, K."

Massimo thu lại cảm xúc.

"Đây là một chuyện rất nguy hiểm, bọn chúng không phải là lưu manh đầu đường chỉ biết đánh sống đánh chết, mà là một đám sói triệt để, đám sói tham lam."

"Chỉ cần ngươi muốn giành được quyền lợi chính đáng, bọn chúng sẽ xé nát ngươi, khiến ngươi không thể động đậy, rồi lấy mạng ngươi bất cứ lúc nào !"

"Đúng vậy... chàng trai."

Những người lớn tuổi hơn một chút đều lải nhải.

"Quên chuyện này đi thôi, ngươi cũng xả giận giúp mọi người, từ lâu đã không có ai nhớ đến nó nữa rồi, nói ra cũng không ai tin."

“Chủ yếu nhất là ngươi, mới đến Night City, lại bị mấy nhà công ty để mắt tới —— Không đáng, mọi người đều nhận phần tình cảm này.”

Càng như vậy, Lâm Dược càng cảm thấy phẫn nộ.

Massimo yên tĩnh mà nhìn Lâm Dược.

Mọi người mặt ngoài cay đắng, thậm chí lựa chọn hòa giải với quá khứ, nhưng kỳ thực không có ai cam lòng cả.

“Ta không làm được việc như kéo đám láng giềng xuống nước, nhưng ta nguyện ý để công ty phải trả giá đắt.”

Lâm Dược đứng dậy.

Thu hoạch lần này khi sưu tầm dân ca tương đối khá, cũng là lần đầu hắn tìm được một trong những ý nghĩa của cuộc sống khi dùng một thân phận khác.

Bây giờ Rockerboy, muốn kể chuyện này cho càng nhiều người hơn bằng nhịp trống và tiết tấu ——

Mà những công ty cần thể diện, sẽ bị lột sạch sành sanh.

Trên mặt mọi người mang theo tia sáng khao khát...

Không biết ai là người đầu tiên chủ động moi tiền, eddie rời rạc cũng là chứng minh muốn ra một phần lực để ủng hộ Lâm Dược.

Nhìn xem một đống tiền lẻ trên bàn, mỗi gia đình chỉ muốn một lời giải thích mà thôi.

Đương nhiên sẽ không thu tiền, hơn nữa Lâm Dược cảm giác mình không tiếp tục chờ ở đây được nữa...

Bằng không thì hắn cũng khó mà khống chế được phẫn nộ đang dâng lên căn cứ vào nhân tính.

Cuối cùng, mọi người chỉ nhớ kỹ lời của Rockerboy.

“Ta ngay tại Santo Domingo, cũng không cần các ngươi tới quán bar hoặc buổi trình diễn để ủng hộ, bởi vì thanh âm của ta sẽ xuất hiện trong Radio.”

“Ta sẽ đòi những món nợ này từ công ty giúp các ngươi.”

Việc cuối trước khi hắn rời đi chỉ là uống xong lon bia đã quá thời hạn sử dụng.

Ngoại trừ bóng lưng ra thì cũng không lưu lại gì cả.

Chỉ thế thôi.

......

......