Chương 358: Con quái vật thật sự
Chiều cao: khoảng 190 cm.
Bằng cách nào đó, nhân vật hỗ trợ của Noark, Người giữ ngọn hải đăng, lại có vóc dáng phù hợp với một chiến binh hơn cả Hiệp sĩ máu.
Nhìn anh ấy, tôi chép môi.
“ Haiz… Sẽ dễ dàng hơn nhiều nếu tôi vẫn còn [Leap]. “
Khoảng cách giữa chúng tôi là khoảng 130 mét.
Tôi có thể thu hẹp khoảng cách này chỉ bằng hai lần sử dụng kỹ năng này.
Nhưng…
“Được rồi, tôi chẳng thể làm gì được với những gì đã mất.”
Tôi cố gắng quên đi những hối tiếc.
Có ích gì khi hối tiếc về một điều đã mất?
Không có kỹ năng cơ động, tôi không còn cách nào khác ngoài việc di chuyển bằng chính đôi chân của mình.
Điều này cũng phù hợp hơn với tinh thần của người Barbarian.
“Erwin, Emily, hai người ở lại đây và giữ nguyên vị trí.”
“…Còn anh thì sao, Mister?”
“Tôi sẽ quay lại sau.”
“Quay lại sau? Anh định đi đâu—?”
Tôi còn có thể đi đâu nữa?
「Nhân vật đã sử dụng [Wild Burst].」
Với tiếng kêu chiến thắng, tôi lao về phía trước.
“Uwoooooooo!”
Chắc chắn là cảm giác không thể nào so được với khi hét lên tên của tổ tiên, nhưng tôi không thể làm gì được.
Vẫn chưa chắc chắn liệu Raven có nhận ra tôi chưa.
Có khả năng là, giống như Kẻ. thu thập Xác chết, cô ấy có thể đã khuếch đại những hiểu lầm trước đây của mình.
Ngay khi tôi phá vỡ đội hình hiện tại, từ bỏ vị trí phòng thủ và bảo vệ đồng đội, đã có phản ứng bên phía kẻ địch ngay lập tức.
Bắt đầu với Blood Knight.
“……”
Hắn ta vẫn giữ khoảng cách để tránh đi vào phạm vi của phép dịch chuyển và lao về phía tôi.
Nhưng…
Keng!
Hắn thực sự nghĩ rằng thứ đó sẽ cí hiệu quả sao?
Thanh kiếm rực lửa của hắn ta, một vật thay thế cho Aura, có thể dễ dàng bị chặn lại bằng khiên.
Keng, Keng.
Bỏ qua Hiệp sĩ Máu, tôi lao về phía trước một lần nữa.
Tất nhiên, với chỉ số nhanh nhẹn của tôi, thật khó để thoát khỏi hắn ta, nên lưng tôi hoàn toàn bị lộ ra…
Xoẹt!
Well, tôi không nhất thiết phải chặn mọi thứ bằng khiên của mình.
Kể cả nếu tôi trúng đòn trực tiếp thì đó cũng chỉ là một vết cắt sâu hơn một chút; nó sẽ không gây ra những chấn thương nghiêm trọng như mất đi một chi.
Chỉ là, do sức chịu đau của tôi kém nên nó đau rất nhiều.
“Ugh, ngươi rắc muối lên thanh kiếm của mình hay sao thế?”
Cơn đau nhói khiến tôi nhăn mặt, nhưng nó không ngăn cản được bước chân tôi.
Nếu tôi là kiểu người ngừng làm những việc cần làm chỉ vì nó gây đau đớn, tôi đã không thể tiến xa được như thế này.
Đùng, đùng.
Giống như con cá hồi bơi ngược dòng, tôi một lần nữa đạp mạnh chân và xông thẳng qua vòng vây của đám xác chết.
Và ngay lúc đó.
Một tiếng kêu thốt lên từ miệng của Hiệp sĩ Máu.
“Cái quái gì thế này…!”
Anh ta có vẻ ấn tượng khi thấy tôi vẫn tiếp tục lao về phía trước, bất chấp việc anh ta đâm tôi từ phía sau.
“Dừng lại, ngươi…!”
So với tất cả những lời khen ngợi mà tôi đã nhận được cho đến giờ, thì nó có vẻ hơi kém hấp dẫn, nhưng sự thất vọng trong giọng nói của hắn vẫn làm tôi khá thỏa mãn.
Haha, ngươi chưa từng trải nghiệm thứ gì đó như thế này đúng không?
Với Aura, ngươi luôn nghĩ mình có thể chém xuyên tất cả mọi thứ, dù là tanker hay thứ gì khác.
Xoẹt!
Hắn ta lại đuổi theo tôi và đâm một cách tàn nhẫn.
Tất nhiên là không có gì thay đổi.
Bất kể vết thương nặng hay nhẹ, tôi vẫn tiếp tục lao về phía trước như một chiếc xe tải mất thắng.
Và…
“……!”
Trong quá trình đó, hắn không thể làm gì được.
Tap, tap.
Đã đến lúc anh ấy phải bắt đầu hiểu.
Nhờ có Aura, hắn đã sống thoải mái mà không nhận ra một điều.
Xoẹt!
Trước một tanker thực thụ, dealer sẽ chẳng là gì cả.
Vù vù!
Chỉ trong chốc lát, âm thanh của hỏa lực yểm trợ vang lên từ phía sau tôi.
Đó là mũi tên do Erwin bắn ra.
Và…
Bụp.
Mũi tên bắn trúng cánh tay hắn ta.
Hắn đã bị sao nhãng khi cố gắng ngăn cản tôi và bị bắn trúng. Hắn thực sự muốn ngăn cản tôi đến vậy sao?
Tôi không chắc chắn về các chi tiết.
Nhưng sai lầm lần này của hắn ta rất nghiêm trọng.
“……!”
Chỉ cần nhìn vào vẻ mặt méo mó của hắn ta là thấy.
Bị trúng một mũi tên có thể không phải là vấn đề lớn, nhưng những gì diễn ra sau đó sẽ không dễ chịu chút nào
「Erwin Fornacci di Tersia đã sử dụng [Rupture]」
Một kỹ năng đã từng xé nát bản sao của Amelia thành nhiều mảnh.
Rắc!
Khi kỹ năng được kích hoạt, cánh tay của Hiệp sĩ Máu tách thành hàng chục mảnh và vỡ vụn.
Được rồi, bây giờ con muỗi khó chịu đã biến mất.
Tap, tap.
Tôi tiếp tục chạy về phía trước, bỏ lại Hiệp sĩ Máu đang ngã ra ngoài vì lực phản chấn khi cánh tay bị thổi bay.
Tất nhiên, chẳng bao lâu sau, trở ngại tiếp theo lại xuất hiện.
“Ồ, tên này trông giống như một con Orge vậy!”
Từ độ cao hàng chục mét, pháp sư bóng tối Liranne Vivian nhàn nhã theo dõi bước tiến của tôi.
Cô ta cười khúc khích khi niệm chú.
「Liranne Vivian sử dụng ma thuật bóng tối cấp độ 4 [Corrupting Flames].」(Ngọn lửa tha hoá)
Đó là một kỹ năng triệu hồi một cone mưa lửa đen là trút xuống dưới và từ từ lan rộng. Nhưng giống như hầu hết các kỹ năng AOE, sát thương đối với mục tiêu đơn lẻ tương đối thấp.
Dùng khiên như chiếc ô để che đầu, tôi tiếp tục lao về phía trước.
Well, khiên của tôi có thể bị hư hại vì điều đó, nhưng có gì lạ đâu. Có bao giờ khiên của tôi vẫn còn nguyên vẹn sau một trận chiến khó khăn không?
Tôi có thể trang trải chi phí sửa chữa bằng tiền chiến lợi phẩm.
Tap, tap.
Với suy nghĩ đó, tôi lại bước đi.
Có lẽ Phù thủy Gào thét đã quyết định rằng đã đến lúc phải thay đổi chiến thuật.
「Liranne Vivian sử dụng ma thuật bóng tối cấp độ 4 [Pillars of Agony].」(Pillar là cột trong cột lửa, cột khói, agony là thống khổ)
Cơn mưa lửa đã dừng lại, thay vào đó, sương mù đen kịt bốc lên và bao phủ tôi từ mọi hướng.
“Nhìn vào hiệu ứng thì có lẽ là kỹ năng đó…”
Nếu tôi đoán đúng thì kỹ năng này không thể né được và chỉ có thể chịu đựng nó bằng khả năng kháng phép.
Có nghĩa là…
'Cô ấy cũng không thể né tránh được.'
Khi sương mù bám vào cơ thể, tôi nhanh chóng kích hoạt kỹ năng của mình.
「Nhân vật đã sử dụng [Risk Burden].」
Một kỹ năng chủ động mà tôi mới nhận được từ Gachabon.
Hiệu ứng siêu việt rất đơn giản.
Khi nó hoạt động, sát thương tôi nhận được sẽ tăng gấp đôi, nhưng sát thương phản lại bởi [Probability Counter] cũng tăng lên.
Đồng thời…
「Khả năng vốn có của kỹ năng đã được mở khóa nhờ vào quyền năng của Transcendence.」
Khi kết hợp với [Transcendence], một hiệu ứng thú vị sẽ được thêm vào.
「Hiệu ứng miễn nhiễm sát thương từ [Probability Counter] đã bị xóa, nhưng xác suất kích hoạt phản kích được cố định ở mức 100%.」
Nói cách khác, tôi đang có 100% xác suất phản dmg.
Vù!
Sương mù phép thuật bám trên da tôi bắt đầu cứng lại.
Đó là tác dụng của [Pillars of Agony].
Trước hết, nó sẽ tạm thời hạn chế khả năng chuyển động của mục tiêu.
Và sau đó…
Xoẹt!
Từ những khu vực của cơ thể bị sương mù bao phủ, cảm giác đau đớn như bị hàng chiếc kim đâm.
“Uwaaaaaaaah!”
Chết tiệt , đau quá.
Rắc!
Rống lên một tiếng và chịu đựng trong khoảng hai giây, lớp sương mù cứng lại vỡ tan như đồ sứ và rơi xuống đất.
Bề mặt bên trong chứa đầy những gai nhọn nhô ra.
Ha, đây là cái gì thế, một thiết bị tra tấn thời trung cổ à?
Tuy nhiên, tôi vẫn mừng vì mình không phải là người duy nhất bị ảnh hưởng.
「Vận may bình thường.」
Khi quá trình tính toán sát thương kết thúc, [Probability Counter] được kích hoạt.
Lạch cạch, lạch cạch.
Một bộ xương xuất hiện bên cạnh tôi, các khớp xương kêu cót két.
Không có hiệu ứng âm thanh sống động nên không thành công lắm.
Nhưng…
「30% sát thương phải chịu sẽ phản lại kẻ địch.」
Không phải 15% mà là 30%.
Hơn nữa, vì lượng sát thương tôi phải chịu tăng gấp đôi nên về cơ bản tôi có thể phản lại lượng sát thương phản lại gấp bốn lần so với trước khi kích hoạt [Transcendence].
Vâng, thành thật mà nói, ngay cả như vậy, bấy nhiêu vẫn chẳng là gì nếu so với con số 200% mà tôi phải chịu…
“Hả, đây là cái gì…?!”
Nhưng cô ta là một pháp sư, một ví dụ hoàn hảo cho một nhân vật mỏng như giấy đúng không?
Tôi đoán là tôi có thể chấp nhận sự đánh đổi này.
“Ngươi đang định làm gì thế…?!”
Khi bộ xương giơ tay lên trời, sương mù đen tương tự cũng bao quanh ả Pháp sư Bóng tối đang cưỡi chổi.
Và…
Aaaaaaaaa-!
Âm thanh thảm thiết đó vang vọng từ trên cao đến tận nơi tôi đứng.
Wow, cô ta có lá phổi khỏe quá.
Có phải đó là lý do tại sao cô ta được gọi là "Phù thủy Gào thét" không?
Tap, tap.
Tôi tiếp tục di chuyển, lê lết cơ thể giờ đã đầy những lỗ thủng lớn nhỏ.
Ngay cả sau khi sát thương tăng gấp đôi, lượng sát thương gây ra cũng không lớn như tôi mong đợi, dù nó đau kinh khủng.
'Có lẽ đó cũng là lý do vì sao cô ta không chết.'
Vivian, người đã la hét và rơi xuống ngay khi phép thuật kết thúc, đã lấy lại bình tĩnh giữa chừng và tránh được vụ va chạm trong gang tấc bằng cách sử dụng một phép thuật bay.
'Nhìn phản ứng của cô ta, có vẻ vết thương không sâu lắm…'
Tsk, vậy mà tôi đã nghĩ rằng ngay cả với chỉ 30% sát thương phản lại, một pháp sư mỏng manh sẽ bị hạ gục chỉ sau một đòn.
'Liệu cô ta có kịp sử dụng lá chắn mana để giảm bớt một số sát thương trong khoảnh khắc ngắn ngủi đó không?'
Có chút thất vọng, tuy nhiên, tôi vẫn đạt được mục tiêu của mình.
Nhìn thấy cô ta rên rỉ và quằn quại vì đau đớn, có lẽ cô ta sẽ không còn đủ năng lượng hoặc sức tập trung để niệm chú vào tôi trong một thời gian.
Sau khi xử lý ả Pháp sư Bóng tối, tôi lại tiếp tục thu hẹp khoảng cách với Người giữ ngọn hải đăng.
[Grrrrrr—!]
Kẻ thu thập Xác chết cố chặn đường tôi bằng cách triệu hồi thêm nhiều xác chết từ không gian của hắn.
Có bảy con.
Chúng đủ to lớn để khiến những con quái vật cỡ lớn phải xấu hổ—có lẽ là những xác sống dạng tanker để ngăn cản tôi.
Ngay cả khi đang trong trạng thái [Gigantification] , tôi vẫn phải ngước lên để nhìn thấy khuôn mặt của chúng.
'Cỡ bao nhiêu nhỉ, chắc là khoảng 7 mét?'
[Leap] có thể khiến mọi việc dễ dàng hơn, nhưng một lần nữa, điều đó không quan trọng.
Suy cho cùng, tôi không phải là một tanker bình thường.
Nếu có một bức tường được dựng lên trước mặt tôi thì sao?
Không cần phải đi vòng qua nó.
「Nhân vật đã sử dụng [Swing].」
Tôi chỉ cần đập nát nó thôi.
「Phạm vi tấn công tăng gấp 3 lần.」
Tôi dùng chiếc búa cán dài của mình đập thẳn vào đỉnh đầu của xác chết khổng lồ.
Mặc dù nó là loại xác sống tanker, nhưng thế cũng đủ rồi.
Rốt cuộc, sát thương của kỹ năng [Swing] tỉ lệ thuận với chỉ số sức mạnh của tôi.
Hơn nữa, hiệu ứng vủa Demon Crusher còn tăng sức mạnh lên 500%. Vì là đòn đánh hướng xuống nên nó thậm chí còn có khả năng xuyên giáp lên đến 50%…
Bùm-!
Làm sao một sinh vật được triệu hồi có thể chịu đựng được thứ này?
Bùm!
Đầu của xác chết khổng lồ nổ tung thành một vòi phun máu và thịt thối rữa văng ra khắp nơi chỉ sau một nhát búa.
Urgh, chất độc của con này mạnh thật.
「Nhân vật bị đầu độc (Cao).」
「Kháng độc vượt quá 100.」
「Trạng thái trúng độc được điều chỉnh thành 'Thấp’.」
Chất độc thấm qua da tôi, gây đau đớn bên trong, nhưng vẫn chưa đủ để ngăn cản tôi. Đặc biệt là khi mục tiêu ở ngay trước mặt tôi.
'Cuối cùng thì tôi cũng đến rồi.'
Nhanh chóng đi ngang qua xác chết khổng lồ đã bị nghiền nát, tôi nhìn thẳng về phía trước.
Khoảng cách còn lại để tới mục tiêu là khoảng 30 mét.
Nhưng…
'Cái quái gì thế, tại sao tên khốn này lại đứng ở đây?'
Hắn ta đích thân đi đến đây để triệu hồi xác chết khổng lồ sao?
Cách đó khoảng 5 mét, tôi có thể nhìn thấy Kẻ thu thập Xác chết. Nhìn thoáng qua, hắn ta trông có vẻ rất bối rối…
Sẽ là bất lịch sự nếu tôi chỉ đi ngang qua mà không chào hỏi nhỉ?
「Nhân vật đã sử dụng [Swing].」
「Phạm vi tấn công tăng gấp 3 lần.」
Không chút do dự, tôi vung búa vào hắn ta.
Và hắn chọn phòng thủ thay vì né tránh, sử dụng kỹ năng mà tôi đã lâu không thấy.
「Abet Necrapheto đã niệm [Bone Plate].」
Huh, hồi trước tôi phải vubg chùy nhiều lần mới có thể phá hủy được nó.
Tôi tự hỏi lần này mọi chuyện sẽ thế nào…
Rắc-!
Lớp vỏ bằng xương bao quanh cơ thể hắn ta bị lột ra chỉ bằng một nhát búa, để lộ ra phần ‘nhân’ bên trong.
Và sau đó…
「Abet Necrapheto đã sử dụng [Momentary Immortality].」(Bất tử tạm thời)
Trong chốc lát, cơ thể hắn ta bị nhấn chìm trong ngọn lửa và biến thành hình dạng xương.
Kỹ năng của một Tinh chất cấp 3 chuyển đổi chỉ số tinh thần (Mental) và siêu năng (Ability) thành chỉ số vật lý, mang lại khả năng miễn nhiễm hoàn toàn với sát thương trong 1 phút.
'Ồ, không ngờ mình có thể lấy được kỹ năng bất tử của hắn chỉ bằng một đòn.'
Khi nó đã kích hoạt, không còn lý do gì để lãng phí thêm sức lực nữa, vì vậy tôi nắm lấy một cánh tay của hắn và ném hắn ra xa.
Và sau đó…
Bụp!
Tôi nhảy cao và lao về phía Người giữ ngọn hải đăng như thể đang sử dụng [Leap].
Tôi có thể thấy những cọc gỗ anh ta cắm xung quanh, chúng bắn ra nhiều kỹ năng khác nhau như tháp pháo trong các trò chơi Tower Defense.
Kỹ năng biến hình cấp 4, [Sacred Idol] .(Thần tượng thiêng liêng)
(Dịch giả-kun : cho ai chưa biết thì nghĩa của từ idol - thần tượng trước khi được sử dụng trong giới giải trí thực sự có nghĩa là thần tượng - tượng của các vị thần)
Kỹ năng cốt lõi của Người giữ ngọn hải đăng có tác dụng như sau:
Bằng cách cắm các Totem trên mặt đất, anh ta có thể chuyển đổi các kỹ năng mình có. Ví dụ, các phép tăng cường hoặc nguyền rủa mục tiêu đơn mục tiêu có thể chuyển đổi thành kỹ năng diện rộng…
Nhìn thấy các Totem phun ra ngọn lửa và bắn ra đạn ma thuật, có vẻ như anh ta đã nhanh chóng dồn tất cả tài nguyên sang chế độ tấn công bằng cách hủy bỏ các kỹ năng hhoox trợ như [Acceleration] hoặc [Soul Generation] .
“… Con quái vật này ở đâu ra vậy.”
Ngay cả khi anh ta thấy tôi lao về phía mình như một con trâu điên trong khi chịu đựng mọi đòn tấn công, anh ta vẫn không cố gắng bỏ chạy.
Well, tôi đoán rằng việc rời khỏi sự bảo vệ của các Totem sẽ nguy hiểm hơn đối với anh ta.
Ngay khi ánh mắt chúng tôi chạm nhau, anh ta hét lên với giọng tuyệt vọng.
“Vậy thì tới đây đi tên khốn!”
Anh hiểu nhầm rồi. Tôi không hề có ý định vào trong.
「Nhân vật đã sử dụng [Eye of the Storm].」
「Nhờ sức mạnh của [Transcendence], khả năng nguyên bản của kỹ năng sẽ được mở khóa.」
Anh ta trông không có vẻ gì giống một chủ nhà hiếu khách, nên tôi không còn sự lựa chọn nào khác ngoài mời anh ra đến chỗ tôi.
Vù vù-!
Một cơn gió mạnh phát ra từ chỗ tôi đứng.
Và sau đó…
“Argh, aaaah!”
Tạo thành một cơn lốc cuốn anh ta bay về phía tôi.
Vậy là khi tuyệt vọng, tất cả những tên Noark đều hét lên như thế sao?
Tôi túm lấy cổ anh ta đó bằng bàn tay đang buộc chặt vào chiếc khiên giữa không trung. Mặc dù anh ta không hề từ bỏ vùng vẫy, nhưng chênh lệch về sức mạnh giữa hai lớp nhân vật là quá lớn.
Đáp xuống đất, tôi nhìn xuống anh ta và nói ngắn gọn.
“Những chiếc nhẫn của anh.”
“…?”
“Hy vọng là chúng đắt tiền.”
Dù sao thì cũng đã phải vất vả lắm tôi mới đến được đây.
***
Rắc!
Vẫn nắm chặt cổ anh ta, tôi đập trán mình vào mặt anh ta.
Góc độ không thuận lợi để vung búa, và khi nhìn gần, tôi nhận thấy anh ta đang đeo một chiếc vòng cổ.
Nếu tôi cố gắng dùng búa, tiền của tôi sẽ bị đập vỡ mất.
“……”
Khi tôi chuẩn bị húc đầu vào anh ta lần nữa, cơ thể anh ta mềm nhũn.
Đã chết? Hay chỉ bất tỉnh?
Hy vọng là điều đầu tiên, tôi húc đầu vào anh ta thêm vài lần nữa.
Rắc, rắc!
Ôi, ghê quá. Làm sao mắt của con người có thể…?
…Dù sao thì với anh ấy thế là đủ rồi. Vậy, bây giờ tôi nên làm gì đây?
Sau khi đạt được mục tiêu đầu tiên, đã đến lúc phải suy nghĩ lại.
Bây giờ tôi đã hạ gục được Người giữ ngọn hải đăng, đột nhiên tôi có cảm giác chúng tôi có thể xử lý nốt những tên còn lại trong trận chiến 4 vs 3…
Tôi có nên quay lại và sử dụng dịch chuyển tức thời không?
Hay tôi nên kết thúc cuộc chiến và hạ gục tất cả bọn chúng?
Tôi không có nhiều thời gian để suy nghĩ về điều đó.
Bụp, bụp!
Ngay lúc này, đám xác sống khổng lồ đang dần tiến gần đến tôi.
“Được rồi, chúng ta hãy rút lui thôi.”
Trên đường đến đây, tôi đã bị đâm vô số lần, bị trúng phép thuật và thậm chí bị trúng độc.
Những vấn đề như vậy có thể được khắc phục bằng ý chí.
Nhưng…
“MP của tôi đang ở mức nguy hiểm.”
Tôi đã liên tục duy trì [Iron Fortress] để đối phó với các đòn tấn công bằng khí của chúng, và tôi thậm chí còn sử dụng [Gigantification].
Và đó không phải là tất cả.
Tôi đã spam nhiều kỹ năng khác nhau, liên kết chúng với [Transcendence].
Nếu MP của tôi xuống mức 0, tôi sẽ không thể phòng thủ trước các đòn tấn công bằng Aura, và việc bảo vệ đồng minh khỏi Hiệp sĩ Máu sẽ trở nên gần như bất khả thi.
Và nếu quân tiếp viện của chúng đến thì đó sẽ là một vấn đề lớn.
Sau khi đưa ra quyết định, tôi cầm chiến lợi phẩm của mình bằng một tay và chạy ngược lại theo đường cũ.
Nhưng chuyện gì đang xảy ra vậy?
“Tại sao không có ai tấn công?”
Những xác chết khổng lồ trông có vẻ như sắp lao tới giống như đang dựng một con đường, chỉ đứng hai bên mà không lao tới, và không có đòn tấn công ma thuật nào bay về phía tôi.
“Necrapheto! Anh đang làm gì thế! Ngăn hắn lại! Dù sao thì anh cũng không chết được!”
Tiếng la hét khiến họ có vẻ như đang lấy lại bình tĩnh…
Tại sao?
Tôi nhanh chóng tìm ra lý do.
Một Undead, có hình dạng tương tự như Kẻ thu thập Xác chết nhưng có vẻ ngoài khá hơn, hét lên. (Đang khịa vụ ông này xấu trai)
[Sao cô không tự mình ngăn anh ta lại, Vivian? Phép thuật của cô có vẻ hiệu quả đấy!]
“Cái gì…? Anh không thấy sao? Hắn vừa mới phản lại ma pháp của tôi!”
Bây giờ tôi đã hiểu - tất cả bọn họ đều đã từng bị đánh một lần và đều ngần ngại đối đầu với tôi một cách liều lĩnh.
Vâng, họ không có thông tin gì về tôi.
Có lẽ họ không muốn có kết cục giống như Người giữ ngọn hải đăng, bị tôi tóm lấy và đập vỡ đầu.
Khi tôi chạy qua chiến trường vắng lặng, một người đàn ông đứng tuổi xuất hiện trước mặt tôi.
“Cái gì, muốn chiến tiếp à?”
Hiệp sĩ Máu, lúc này chỉ còn một tay, chặn đường tôi và hỏi một cách bình thản.
“…Tên của ngươi.”
Hả?
"Ngươi tên gì?"
Tôi tự hỏi hắn ta đang muốn làm gì, nhưng hắn chỉ muốn hỏi tên tôi thôi sao?
Tôi chỉ có một điều muốn nói.
"Nếu muốn chiến thì chiến. Nếu không thì tránh đường cho ta. Ta phải quay lại trước giờ ăn."
“……”
“Có chuyện gì thế, mèo tha mất lưỡi ngươi đi rồi à?”
Khi tôi nói vậy và bắt đầu chạy về phía trước, Hiệp sĩ Máu đã bước sang một bên.
“…Dù sao thì ta cũng sẽ sớm tìm ra thôi.”
Ngạc nhiên thay, Hiệp sĩ Máu không hề cố đâm sau lưng tôi mà chỉ để tôi đi.
Có vẻ như hắn ta đã học được điều gì đó từ sự bất lực trước đây của mình.
Đúng vậy, ngay cả khi cố gắng chém tôi, làm sao anh ta có thể ngăn tôi lại nếu tôi chỉ phớt lờ và tiếp tục chạy?
Tap tap tap tap.
Tăng tốc cho chặng nước rút cuối cùng, tôi nhanh chóng đến đích.
Vòng tròn ma thuật được vẽ trên mặt đất đang phát sáng, sẵn sàng được kích hoạt bất cứ lúc nào. Nhưng bản thân chủ chân của nó lại đứng đó ngây ra, bất động.
“Cô đang làm gì vậy? Tại sao chúng ta không khởi hành?”
Khi tôi thúc giục cô ấy, Raven ngước nhìn tôi.
Không hiểu sao mắt cô ấy lại run rẩy dữ dội.
Cái gì thế?
Cảm thấy bối rối, tôi nhìn xung quanh và thấy Erwin và Amelia cũng có biểu cảm tương tự.
“……”
“……”
“……”
Tôi thậm chí còn mang chiến lợi phẩm về, nhưng họ lại nhìn tôi như thể nhìn thấy quái vật vậy.
Bằng cách nào đó, nhân vật hỗ trợ của Noark, Người giữ ngọn hải đăng, lại có vóc dáng phù hợp với một chiến binh hơn cả Hiệp sĩ máu.
Nhìn anh ấy, tôi chép môi.
“ Haiz… Sẽ dễ dàng hơn nhiều nếu tôi vẫn còn [Leap]. “
Khoảng cách giữa chúng tôi là khoảng 130 mét.
Tôi có thể thu hẹp khoảng cách này chỉ bằng hai lần sử dụng kỹ năng này.
Nhưng…
“Được rồi, tôi chẳng thể làm gì được với những gì đã mất.”
Tôi cố gắng quên đi những hối tiếc.
Có ích gì khi hối tiếc về một điều đã mất?
Không có kỹ năng cơ động, tôi không còn cách nào khác ngoài việc di chuyển bằng chính đôi chân của mình.
Điều này cũng phù hợp hơn với tinh thần của người Barbarian.
“Erwin, Emily, hai người ở lại đây và giữ nguyên vị trí.”
“…Còn anh thì sao, Mister?”
“Tôi sẽ quay lại sau.”
“Quay lại sau? Anh định đi đâu—?”
Tôi còn có thể đi đâu nữa?
「Nhân vật đã sử dụng [Wild Burst].」
Với tiếng kêu chiến thắng, tôi lao về phía trước.
“Uwoooooooo!”
Chắc chắn là cảm giác không thể nào so được với khi hét lên tên của tổ tiên, nhưng tôi không thể làm gì được.
Vẫn chưa chắc chắn liệu Raven có nhận ra tôi chưa.
Có khả năng là, giống như Kẻ. thu thập Xác chết, cô ấy có thể đã khuếch đại những hiểu lầm trước đây của mình.
Ngay khi tôi phá vỡ đội hình hiện tại, từ bỏ vị trí phòng thủ và bảo vệ đồng đội, đã có phản ứng bên phía kẻ địch ngay lập tức.
Bắt đầu với Blood Knight.
“……”
Hắn ta vẫn giữ khoảng cách để tránh đi vào phạm vi của phép dịch chuyển và lao về phía tôi.
Nhưng…
Keng!
Hắn thực sự nghĩ rằng thứ đó sẽ cí hiệu quả sao?
Thanh kiếm rực lửa của hắn ta, một vật thay thế cho Aura, có thể dễ dàng bị chặn lại bằng khiên.
Keng, Keng.
Bỏ qua Hiệp sĩ Máu, tôi lao về phía trước một lần nữa.
Tất nhiên, với chỉ số nhanh nhẹn của tôi, thật khó để thoát khỏi hắn ta, nên lưng tôi hoàn toàn bị lộ ra…
Xoẹt!
Well, tôi không nhất thiết phải chặn mọi thứ bằng khiên của mình.
Kể cả nếu tôi trúng đòn trực tiếp thì đó cũng chỉ là một vết cắt sâu hơn một chút; nó sẽ không gây ra những chấn thương nghiêm trọng như mất đi một chi.
Chỉ là, do sức chịu đau của tôi kém nên nó đau rất nhiều.
“Ugh, ngươi rắc muối lên thanh kiếm của mình hay sao thế?”
Cơn đau nhói khiến tôi nhăn mặt, nhưng nó không ngăn cản được bước chân tôi.
Nếu tôi là kiểu người ngừng làm những việc cần làm chỉ vì nó gây đau đớn, tôi đã không thể tiến xa được như thế này.
Đùng, đùng.
Giống như con cá hồi bơi ngược dòng, tôi một lần nữa đạp mạnh chân và xông thẳng qua vòng vây của đám xác chết.
Và ngay lúc đó.
Một tiếng kêu thốt lên từ miệng của Hiệp sĩ Máu.
“Cái quái gì thế này…!”
Anh ta có vẻ ấn tượng khi thấy tôi vẫn tiếp tục lao về phía trước, bất chấp việc anh ta đâm tôi từ phía sau.
“Dừng lại, ngươi…!”
So với tất cả những lời khen ngợi mà tôi đã nhận được cho đến giờ, thì nó có vẻ hơi kém hấp dẫn, nhưng sự thất vọng trong giọng nói của hắn vẫn làm tôi khá thỏa mãn.
Haha, ngươi chưa từng trải nghiệm thứ gì đó như thế này đúng không?
Với Aura, ngươi luôn nghĩ mình có thể chém xuyên tất cả mọi thứ, dù là tanker hay thứ gì khác.
Xoẹt!
Hắn ta lại đuổi theo tôi và đâm một cách tàn nhẫn.
Tất nhiên là không có gì thay đổi.
Bất kể vết thương nặng hay nhẹ, tôi vẫn tiếp tục lao về phía trước như một chiếc xe tải mất thắng.
Và…
“……!”
Trong quá trình đó, hắn không thể làm gì được.
Tap, tap.
Đã đến lúc anh ấy phải bắt đầu hiểu.
Nhờ có Aura, hắn đã sống thoải mái mà không nhận ra một điều.
Xoẹt!
Trước một tanker thực thụ, dealer sẽ chẳng là gì cả.
Vù vù!
Chỉ trong chốc lát, âm thanh của hỏa lực yểm trợ vang lên từ phía sau tôi.
Đó là mũi tên do Erwin bắn ra.
Và…
Bụp.
Mũi tên bắn trúng cánh tay hắn ta.
Hắn đã bị sao nhãng khi cố gắng ngăn cản tôi và bị bắn trúng. Hắn thực sự muốn ngăn cản tôi đến vậy sao?
Tôi không chắc chắn về các chi tiết.
Nhưng sai lầm lần này của hắn ta rất nghiêm trọng.
“……!”
Chỉ cần nhìn vào vẻ mặt méo mó của hắn ta là thấy.
Bị trúng một mũi tên có thể không phải là vấn đề lớn, nhưng những gì diễn ra sau đó sẽ không dễ chịu chút nào
「Erwin Fornacci di Tersia đã sử dụng [Rupture]」
Một kỹ năng đã từng xé nát bản sao của Amelia thành nhiều mảnh.
Rắc!
Khi kỹ năng được kích hoạt, cánh tay của Hiệp sĩ Máu tách thành hàng chục mảnh và vỡ vụn.
Được rồi, bây giờ con muỗi khó chịu đã biến mất.
Tap, tap.
Tôi tiếp tục chạy về phía trước, bỏ lại Hiệp sĩ Máu đang ngã ra ngoài vì lực phản chấn khi cánh tay bị thổi bay.
Tất nhiên, chẳng bao lâu sau, trở ngại tiếp theo lại xuất hiện.
“Ồ, tên này trông giống như một con Orge vậy!”
Từ độ cao hàng chục mét, pháp sư bóng tối Liranne Vivian nhàn nhã theo dõi bước tiến của tôi.
Cô ta cười khúc khích khi niệm chú.
「Liranne Vivian sử dụng ma thuật bóng tối cấp độ 4 [Corrupting Flames].」(Ngọn lửa tha hoá)
Đó là một kỹ năng triệu hồi một cone mưa lửa đen là trút xuống dưới và từ từ lan rộng. Nhưng giống như hầu hết các kỹ năng AOE, sát thương đối với mục tiêu đơn lẻ tương đối thấp.
Dùng khiên như chiếc ô để che đầu, tôi tiếp tục lao về phía trước.
Well, khiên của tôi có thể bị hư hại vì điều đó, nhưng có gì lạ đâu. Có bao giờ khiên của tôi vẫn còn nguyên vẹn sau một trận chiến khó khăn không?
Tôi có thể trang trải chi phí sửa chữa bằng tiền chiến lợi phẩm.
Tap, tap.
Với suy nghĩ đó, tôi lại bước đi.
Có lẽ Phù thủy Gào thét đã quyết định rằng đã đến lúc phải thay đổi chiến thuật.
「Liranne Vivian sử dụng ma thuật bóng tối cấp độ 4 [Pillars of Agony].」(Pillar là cột trong cột lửa, cột khói, agony là thống khổ)
Cơn mưa lửa đã dừng lại, thay vào đó, sương mù đen kịt bốc lên và bao phủ tôi từ mọi hướng.
“Nhìn vào hiệu ứng thì có lẽ là kỹ năng đó…”
Nếu tôi đoán đúng thì kỹ năng này không thể né được và chỉ có thể chịu đựng nó bằng khả năng kháng phép.
Có nghĩa là…
'Cô ấy cũng không thể né tránh được.'
Khi sương mù bám vào cơ thể, tôi nhanh chóng kích hoạt kỹ năng của mình.
「Nhân vật đã sử dụng [Risk Burden].」
Một kỹ năng chủ động mà tôi mới nhận được từ Gachabon.
Hiệu ứng siêu việt rất đơn giản.
Khi nó hoạt động, sát thương tôi nhận được sẽ tăng gấp đôi, nhưng sát thương phản lại bởi [Probability Counter] cũng tăng lên.
Đồng thời…
「Khả năng vốn có của kỹ năng đã được mở khóa nhờ vào quyền năng của Transcendence.」
Khi kết hợp với [Transcendence], một hiệu ứng thú vị sẽ được thêm vào.
「Hiệu ứng miễn nhiễm sát thương từ [Probability Counter] đã bị xóa, nhưng xác suất kích hoạt phản kích được cố định ở mức 100%.」
Nói cách khác, tôi đang có 100% xác suất phản dmg.
Vù!
Sương mù phép thuật bám trên da tôi bắt đầu cứng lại.
Đó là tác dụng của [Pillars of Agony].
Trước hết, nó sẽ tạm thời hạn chế khả năng chuyển động của mục tiêu.
Và sau đó…
Xoẹt!
Từ những khu vực của cơ thể bị sương mù bao phủ, cảm giác đau đớn như bị hàng chiếc kim đâm.
“Uwaaaaaaaah!”
Chết tiệt , đau quá.
Rắc!
Rống lên một tiếng và chịu đựng trong khoảng hai giây, lớp sương mù cứng lại vỡ tan như đồ sứ và rơi xuống đất.
Bề mặt bên trong chứa đầy những gai nhọn nhô ra.
Ha, đây là cái gì thế, một thiết bị tra tấn thời trung cổ à?
Tuy nhiên, tôi vẫn mừng vì mình không phải là người duy nhất bị ảnh hưởng.
「Vận may bình thường.」
Khi quá trình tính toán sát thương kết thúc, [Probability Counter] được kích hoạt.
Lạch cạch, lạch cạch.
Một bộ xương xuất hiện bên cạnh tôi, các khớp xương kêu cót két.
Không có hiệu ứng âm thanh sống động nên không thành công lắm.
Nhưng…
「30% sát thương phải chịu sẽ phản lại kẻ địch.」
Không phải 15% mà là 30%.
Hơn nữa, vì lượng sát thương tôi phải chịu tăng gấp đôi nên về cơ bản tôi có thể phản lại lượng sát thương phản lại gấp bốn lần so với trước khi kích hoạt [Transcendence].
Vâng, thành thật mà nói, ngay cả như vậy, bấy nhiêu vẫn chẳng là gì nếu so với con số 200% mà tôi phải chịu…
“Hả, đây là cái gì…?!”
Nhưng cô ta là một pháp sư, một ví dụ hoàn hảo cho một nhân vật mỏng như giấy đúng không?
Tôi đoán là tôi có thể chấp nhận sự đánh đổi này.
“Ngươi đang định làm gì thế…?!”
Khi bộ xương giơ tay lên trời, sương mù đen tương tự cũng bao quanh ả Pháp sư Bóng tối đang cưỡi chổi.
Và…
Aaaaaaaaa-!
Âm thanh thảm thiết đó vang vọng từ trên cao đến tận nơi tôi đứng.
Wow, cô ta có lá phổi khỏe quá.
Có phải đó là lý do tại sao cô ta được gọi là "Phù thủy Gào thét" không?
Tap, tap.
Tôi tiếp tục di chuyển, lê lết cơ thể giờ đã đầy những lỗ thủng lớn nhỏ.
Ngay cả sau khi sát thương tăng gấp đôi, lượng sát thương gây ra cũng không lớn như tôi mong đợi, dù nó đau kinh khủng.
'Có lẽ đó cũng là lý do vì sao cô ta không chết.'
Vivian, người đã la hét và rơi xuống ngay khi phép thuật kết thúc, đã lấy lại bình tĩnh giữa chừng và tránh được vụ va chạm trong gang tấc bằng cách sử dụng một phép thuật bay.
'Nhìn phản ứng của cô ta, có vẻ vết thương không sâu lắm…'
Tsk, vậy mà tôi đã nghĩ rằng ngay cả với chỉ 30% sát thương phản lại, một pháp sư mỏng manh sẽ bị hạ gục chỉ sau một đòn.
'Liệu cô ta có kịp sử dụng lá chắn mana để giảm bớt một số sát thương trong khoảnh khắc ngắn ngủi đó không?'
Có chút thất vọng, tuy nhiên, tôi vẫn đạt được mục tiêu của mình.
Nhìn thấy cô ta rên rỉ và quằn quại vì đau đớn, có lẽ cô ta sẽ không còn đủ năng lượng hoặc sức tập trung để niệm chú vào tôi trong một thời gian.
Sau khi xử lý ả Pháp sư Bóng tối, tôi lại tiếp tục thu hẹp khoảng cách với Người giữ ngọn hải đăng.
[Grrrrrr—!]
Kẻ thu thập Xác chết cố chặn đường tôi bằng cách triệu hồi thêm nhiều xác chết từ không gian của hắn.
Có bảy con.
Chúng đủ to lớn để khiến những con quái vật cỡ lớn phải xấu hổ—có lẽ là những xác sống dạng tanker để ngăn cản tôi.
Ngay cả khi đang trong trạng thái [Gigantification] , tôi vẫn phải ngước lên để nhìn thấy khuôn mặt của chúng.
'Cỡ bao nhiêu nhỉ, chắc là khoảng 7 mét?'
[Leap] có thể khiến mọi việc dễ dàng hơn, nhưng một lần nữa, điều đó không quan trọng.
Suy cho cùng, tôi không phải là một tanker bình thường.
Nếu có một bức tường được dựng lên trước mặt tôi thì sao?
Không cần phải đi vòng qua nó.
「Nhân vật đã sử dụng [Swing].」
Tôi chỉ cần đập nát nó thôi.
「Phạm vi tấn công tăng gấp 3 lần.」
Tôi dùng chiếc búa cán dài của mình đập thẳn vào đỉnh đầu của xác chết khổng lồ.
Mặc dù nó là loại xác sống tanker, nhưng thế cũng đủ rồi.
Rốt cuộc, sát thương của kỹ năng [Swing] tỉ lệ thuận với chỉ số sức mạnh của tôi.
Hơn nữa, hiệu ứng vủa Demon Crusher còn tăng sức mạnh lên 500%. Vì là đòn đánh hướng xuống nên nó thậm chí còn có khả năng xuyên giáp lên đến 50%…
Bùm-!
Làm sao một sinh vật được triệu hồi có thể chịu đựng được thứ này?
Bùm!
Đầu của xác chết khổng lồ nổ tung thành một vòi phun máu và thịt thối rữa văng ra khắp nơi chỉ sau một nhát búa.
Urgh, chất độc của con này mạnh thật.
「Nhân vật bị đầu độc (Cao).」
「Kháng độc vượt quá 100.」
「Trạng thái trúng độc được điều chỉnh thành 'Thấp’.」
Chất độc thấm qua da tôi, gây đau đớn bên trong, nhưng vẫn chưa đủ để ngăn cản tôi. Đặc biệt là khi mục tiêu ở ngay trước mặt tôi.
'Cuối cùng thì tôi cũng đến rồi.'
Nhanh chóng đi ngang qua xác chết khổng lồ đã bị nghiền nát, tôi nhìn thẳng về phía trước.
Khoảng cách còn lại để tới mục tiêu là khoảng 30 mét.
Nhưng…
'Cái quái gì thế, tại sao tên khốn này lại đứng ở đây?'
Hắn ta đích thân đi đến đây để triệu hồi xác chết khổng lồ sao?
Cách đó khoảng 5 mét, tôi có thể nhìn thấy Kẻ thu thập Xác chết. Nhìn thoáng qua, hắn ta trông có vẻ rất bối rối…
Sẽ là bất lịch sự nếu tôi chỉ đi ngang qua mà không chào hỏi nhỉ?
「Nhân vật đã sử dụng [Swing].」
「Phạm vi tấn công tăng gấp 3 lần.」
Không chút do dự, tôi vung búa vào hắn ta.
Và hắn chọn phòng thủ thay vì né tránh, sử dụng kỹ năng mà tôi đã lâu không thấy.
「Abet Necrapheto đã niệm [Bone Plate].」
Huh, hồi trước tôi phải vubg chùy nhiều lần mới có thể phá hủy được nó.
Tôi tự hỏi lần này mọi chuyện sẽ thế nào…
Rắc-!
Lớp vỏ bằng xương bao quanh cơ thể hắn ta bị lột ra chỉ bằng một nhát búa, để lộ ra phần ‘nhân’ bên trong.
Và sau đó…
「Abet Necrapheto đã sử dụng [Momentary Immortality].」(Bất tử tạm thời)
Trong chốc lát, cơ thể hắn ta bị nhấn chìm trong ngọn lửa và biến thành hình dạng xương.
Kỹ năng của một Tinh chất cấp 3 chuyển đổi chỉ số tinh thần (Mental) và siêu năng (Ability) thành chỉ số vật lý, mang lại khả năng miễn nhiễm hoàn toàn với sát thương trong 1 phút.
'Ồ, không ngờ mình có thể lấy được kỹ năng bất tử của hắn chỉ bằng một đòn.'
Khi nó đã kích hoạt, không còn lý do gì để lãng phí thêm sức lực nữa, vì vậy tôi nắm lấy một cánh tay của hắn và ném hắn ra xa.
Và sau đó…
Bụp!
Tôi nhảy cao và lao về phía Người giữ ngọn hải đăng như thể đang sử dụng [Leap].
Tôi có thể thấy những cọc gỗ anh ta cắm xung quanh, chúng bắn ra nhiều kỹ năng khác nhau như tháp pháo trong các trò chơi Tower Defense.
Kỹ năng biến hình cấp 4, [Sacred Idol] .(Thần tượng thiêng liêng)
(Dịch giả-kun : cho ai chưa biết thì nghĩa của từ idol - thần tượng trước khi được sử dụng trong giới giải trí thực sự có nghĩa là thần tượng - tượng của các vị thần)
Kỹ năng cốt lõi của Người giữ ngọn hải đăng có tác dụng như sau:
Bằng cách cắm các Totem trên mặt đất, anh ta có thể chuyển đổi các kỹ năng mình có. Ví dụ, các phép tăng cường hoặc nguyền rủa mục tiêu đơn mục tiêu có thể chuyển đổi thành kỹ năng diện rộng…
Nhìn thấy các Totem phun ra ngọn lửa và bắn ra đạn ma thuật, có vẻ như anh ta đã nhanh chóng dồn tất cả tài nguyên sang chế độ tấn công bằng cách hủy bỏ các kỹ năng hhoox trợ như [Acceleration] hoặc [Soul Generation] .
“… Con quái vật này ở đâu ra vậy.”
Ngay cả khi anh ta thấy tôi lao về phía mình như một con trâu điên trong khi chịu đựng mọi đòn tấn công, anh ta vẫn không cố gắng bỏ chạy.
Well, tôi đoán rằng việc rời khỏi sự bảo vệ của các Totem sẽ nguy hiểm hơn đối với anh ta.
Ngay khi ánh mắt chúng tôi chạm nhau, anh ta hét lên với giọng tuyệt vọng.
“Vậy thì tới đây đi tên khốn!”
Anh hiểu nhầm rồi. Tôi không hề có ý định vào trong.
「Nhân vật đã sử dụng [Eye of the Storm].」
「Nhờ sức mạnh của [Transcendence], khả năng nguyên bản của kỹ năng sẽ được mở khóa.」
Anh ta trông không có vẻ gì giống một chủ nhà hiếu khách, nên tôi không còn sự lựa chọn nào khác ngoài mời anh ra đến chỗ tôi.
Vù vù-!
Một cơn gió mạnh phát ra từ chỗ tôi đứng.
Và sau đó…
“Argh, aaaah!”
Tạo thành một cơn lốc cuốn anh ta bay về phía tôi.
Vậy là khi tuyệt vọng, tất cả những tên Noark đều hét lên như thế sao?
Tôi túm lấy cổ anh ta đó bằng bàn tay đang buộc chặt vào chiếc khiên giữa không trung. Mặc dù anh ta không hề từ bỏ vùng vẫy, nhưng chênh lệch về sức mạnh giữa hai lớp nhân vật là quá lớn.
Đáp xuống đất, tôi nhìn xuống anh ta và nói ngắn gọn.
“Những chiếc nhẫn của anh.”
“…?”
“Hy vọng là chúng đắt tiền.”
Dù sao thì cũng đã phải vất vả lắm tôi mới đến được đây.
***
Rắc!
Vẫn nắm chặt cổ anh ta, tôi đập trán mình vào mặt anh ta.
Góc độ không thuận lợi để vung búa, và khi nhìn gần, tôi nhận thấy anh ta đang đeo một chiếc vòng cổ.
Nếu tôi cố gắng dùng búa, tiền của tôi sẽ bị đập vỡ mất.
“……”
Khi tôi chuẩn bị húc đầu vào anh ta lần nữa, cơ thể anh ta mềm nhũn.
Đã chết? Hay chỉ bất tỉnh?
Hy vọng là điều đầu tiên, tôi húc đầu vào anh ta thêm vài lần nữa.
Rắc, rắc!
Ôi, ghê quá. Làm sao mắt của con người có thể…?
…Dù sao thì với anh ấy thế là đủ rồi. Vậy, bây giờ tôi nên làm gì đây?
Sau khi đạt được mục tiêu đầu tiên, đã đến lúc phải suy nghĩ lại.
Bây giờ tôi đã hạ gục được Người giữ ngọn hải đăng, đột nhiên tôi có cảm giác chúng tôi có thể xử lý nốt những tên còn lại trong trận chiến 4 vs 3…
Tôi có nên quay lại và sử dụng dịch chuyển tức thời không?
Hay tôi nên kết thúc cuộc chiến và hạ gục tất cả bọn chúng?
Tôi không có nhiều thời gian để suy nghĩ về điều đó.
Bụp, bụp!
Ngay lúc này, đám xác sống khổng lồ đang dần tiến gần đến tôi.
“Được rồi, chúng ta hãy rút lui thôi.”
Trên đường đến đây, tôi đã bị đâm vô số lần, bị trúng phép thuật và thậm chí bị trúng độc.
Những vấn đề như vậy có thể được khắc phục bằng ý chí.
Nhưng…
“MP của tôi đang ở mức nguy hiểm.”
Tôi đã liên tục duy trì [Iron Fortress] để đối phó với các đòn tấn công bằng khí của chúng, và tôi thậm chí còn sử dụng [Gigantification].
Và đó không phải là tất cả.
Tôi đã spam nhiều kỹ năng khác nhau, liên kết chúng với [Transcendence].
Nếu MP của tôi xuống mức 0, tôi sẽ không thể phòng thủ trước các đòn tấn công bằng Aura, và việc bảo vệ đồng minh khỏi Hiệp sĩ Máu sẽ trở nên gần như bất khả thi.
Và nếu quân tiếp viện của chúng đến thì đó sẽ là một vấn đề lớn.
Sau khi đưa ra quyết định, tôi cầm chiến lợi phẩm của mình bằng một tay và chạy ngược lại theo đường cũ.
Nhưng chuyện gì đang xảy ra vậy?
“Tại sao không có ai tấn công?”
Những xác chết khổng lồ trông có vẻ như sắp lao tới giống như đang dựng một con đường, chỉ đứng hai bên mà không lao tới, và không có đòn tấn công ma thuật nào bay về phía tôi.
“Necrapheto! Anh đang làm gì thế! Ngăn hắn lại! Dù sao thì anh cũng không chết được!”
Tiếng la hét khiến họ có vẻ như đang lấy lại bình tĩnh…
Tại sao?
Tôi nhanh chóng tìm ra lý do.
Một Undead, có hình dạng tương tự như Kẻ thu thập Xác chết nhưng có vẻ ngoài khá hơn, hét lên. (Đang khịa vụ ông này xấu trai)
[Sao cô không tự mình ngăn anh ta lại, Vivian? Phép thuật của cô có vẻ hiệu quả đấy!]
“Cái gì…? Anh không thấy sao? Hắn vừa mới phản lại ma pháp của tôi!”
Bây giờ tôi đã hiểu - tất cả bọn họ đều đã từng bị đánh một lần và đều ngần ngại đối đầu với tôi một cách liều lĩnh.
Vâng, họ không có thông tin gì về tôi.
Có lẽ họ không muốn có kết cục giống như Người giữ ngọn hải đăng, bị tôi tóm lấy và đập vỡ đầu.
Khi tôi chạy qua chiến trường vắng lặng, một người đàn ông đứng tuổi xuất hiện trước mặt tôi.
“Cái gì, muốn chiến tiếp à?”
Hiệp sĩ Máu, lúc này chỉ còn một tay, chặn đường tôi và hỏi một cách bình thản.
“…Tên của ngươi.”
Hả?
"Ngươi tên gì?"
Tôi tự hỏi hắn ta đang muốn làm gì, nhưng hắn chỉ muốn hỏi tên tôi thôi sao?
Tôi chỉ có một điều muốn nói.
"Nếu muốn chiến thì chiến. Nếu không thì tránh đường cho ta. Ta phải quay lại trước giờ ăn."
“……”
“Có chuyện gì thế, mèo tha mất lưỡi ngươi đi rồi à?”
Khi tôi nói vậy và bắt đầu chạy về phía trước, Hiệp sĩ Máu đã bước sang một bên.
“…Dù sao thì ta cũng sẽ sớm tìm ra thôi.”
Ngạc nhiên thay, Hiệp sĩ Máu không hề cố đâm sau lưng tôi mà chỉ để tôi đi.
Có vẻ như hắn ta đã học được điều gì đó từ sự bất lực trước đây của mình.
Đúng vậy, ngay cả khi cố gắng chém tôi, làm sao anh ta có thể ngăn tôi lại nếu tôi chỉ phớt lờ và tiếp tục chạy?
Tap tap tap tap.
Tăng tốc cho chặng nước rút cuối cùng, tôi nhanh chóng đến đích.
Vòng tròn ma thuật được vẽ trên mặt đất đang phát sáng, sẵn sàng được kích hoạt bất cứ lúc nào. Nhưng bản thân chủ chân của nó lại đứng đó ngây ra, bất động.
“Cô đang làm gì vậy? Tại sao chúng ta không khởi hành?”
Khi tôi thúc giục cô ấy, Raven ngước nhìn tôi.
Không hiểu sao mắt cô ấy lại run rẩy dữ dội.
Cái gì thế?
Cảm thấy bối rối, tôi nhìn xung quanh và thấy Erwin và Amelia cũng có biểu cảm tương tự.
“……”
“……”
“……”
Tôi thậm chí còn mang chiến lợi phẩm về, nhưng họ lại nhìn tôi như thể nhìn thấy quái vật vậy.