“Anh đừng mạnh tay quá, không khéo chưa đến chợ thì cánh gà đã bị anh bẻ gãy rồi đấy.” Tân Án nói.

“Ừ.” Nghiêm Húc gật đầu, lặng lẽ nới lỏng lực tay.

Đến chợ, Tân Án dẫn Nghiêm Húc đến chỗ làm thịt gà.

“Ông chủ, chúng tôi đến làm thịt gà.” Tân Án nói.

“Đến đây, đến đây.” Ông chủ cầm d.a.o chạy ra, nhìn thấy Nghiêm Húc thì sững người: “Anh… anh… anh… chẳng phải là người trên tấm poster trong phòng con gái tôi sao!”

“Nghiêm lão sư nổi tiếng lắm đó.” Tân Án nhỏ giọng trêu chọc.

“Tôi có thể chụp một tấm ảnh với anh được không? Con gái tôi bây giờ đang đi học đại học xa nhà, biết chuyện này chắc chắn vui mừng c.h.ế.t mất.” Ông chủ lau tay, cẩn thận hỏi.

“Được chứ.” Nghiêm Húc nói.

Tân Án tự giác cầm điện thoại lên: “Đến đây, đến đây, em chụp cho hai người.”

“Đừng mà, cô bé cùng chụp đi.” Ông chủ nhiệt tình kéo Tân Án lại, đứng cạnh Nghiêm Húc: “Lão Trần, mau đến chụp cho tôi một tấm ảnh.”

Một người làm thịt heo bên cạnh đi tới: “Nhìn ông kích động kìa, bộ chưa thấy minh tinh bao giờ à?”

Dù sao thì nơi này cũng đã đón rất nhiều khách mời nổi tiếng, họ cũng thấy không ít rồi.

Ông chủ hưng phấn mặt mày hồng hào: “Anh biết gì chứ, lần đầu tiên thấy con gái tôi thích minh tinh, gửi cho nó xem khoe một chút.”

Vừa nãy ông chủ kéo tay, trực tiếp kéo Tân Án đến đứng giữa, sát bên Nghiêm Húc. Tân Án nghĩ nghĩ thấy không ổn, nói với ông chủ: “Ông vào giữa đi, tôi đứng bên cạnh là được rồi.”

Kết quả vừa bước ra một bước lại bị ông chủ ấn trở lại: “Ôi dào, trai xinh gái đẹp đương nhiên phải đứng cùng nhau, tôi đứng bên cạnh là được rồi.”

“Đứng đi.” Nghiêm Húc bên cạnh cũng nói, Tân Án đành phải đứng lại.

Chụp ảnh xong, Tân Án và Nghiêm Húc lại ký tên cho ông chủ. Đợi ông chủ làm thịt xong, lúc này mới xách gà trở về nhà nhỏ.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com -

“Hai người cuối cùng cũng về rồi.” Tần Toàn chào đón: “Ướp một lát là có thể nướng được rồi.”

Lần này làm món gà nướng táo mật ong. Gia vị ướp gồm muối, tiêu đen, nước tương đặc, nước tương nhạt, dầu hào và mật ong. Xoa đều gia vị lên khắp mình gà, sau đó nhét táo cắt miếng vào bụng gà ướp một lúc. Cho vào lò nướng khoảng một tiếng rưỡi, cứ mỗi tiếng lại phết gia vị ướp một lần.

“Thơm quá!” Lâm Như Hàm tiến lại gần hít hà.

Sau khi nướng xong, Tần Toàn đeo găng tay xé thịt gà ra. Vừa xé đã thấy nước chảy ra, hơn nữa gà nướng táo còn có thêm mùi thơm thanh mát của trái cây, bên ngoài giòn rụm bên trong mềm ngọt.

“Ăn no nghỉ ngơi một lát rồi chiều làm việc nhé.” Tần Toàn cười nói: “Lúc này chúng ta đã có đàn ông rồi.”

Buổi chiều lại tiếp tục gieo giống bón phân, bận rộn cả một buổi chiều, đến sức nấu cơm cũng không còn. Tần Toàn liền cùng Tân Án ra chợ mua đồ ăn về làm nồi lẩu.

“Mùa đông ở đây ăn lẩu thật sự quá thoải mái.” Tân Án vừa ăn một miếng thịt bò vừa cảm thán nói.

“Cả người ấm hết cả lên.” Lâm Như Hàm nói.

Trương Uyển Uyển hỏi: “Mẹ Toàn, lát nữa có hoạt động gì không ạ?”

“Lát nữa sẽ là trò chơi "Thật Thà Hay Thử Thách" vô cùng kích thích đó nha.” Tần Toàn mong đợi nói.

“Thật Thà Hay Thử Thách” là trò chơi quen thuộc của “Nhật Ký Đồng Quê”, mỗi lần phát sóng đều gây ra một làn sóng bàn tán. Dù sao với vị thế của Tần Toàn, cô ấy dám hỏi bất cứ điều gì.

Những câu hỏi được đưa ra đều đã được công ty quản lý xác nhận là không có vấn đề gì, còn những câu hỏi hay ho tại hiện trường thì càng nhiều.

Truyện được đăng và Edit bởi Mèo Ghiền Truyện.

Tân Án cả đời trước và đời này đều chưa chơi “Thật Thà Hay Thử Thách”, nhưng cô rất tò mò, thứ này chẳng phải chỉ là nói thật sao, có gì khó đâu.

Sau khi dọn dẹp xong, mấy người quây quần bên chiếc bàn.

Tần Toàn cầm trên tay bộ bài trò chơi: “Người thua sẽ phải rút một lá bài "Thật Thà" hoặc "Thử Thách" để hoàn thành đó nha.”

Thật không may, Tân Án không biết chơi trò này, vòng đầu tiên đã thua.

“Không ngờ Tân Án chơi trò chơi tệ như vậy.” Trương Uyển Uyển tranh thủ "nói đùa".