“Ý cô là trước giờ cô luôn cảm thấy tôi là người hoàn hảo, cái gì cũng biết sao?” Tân Án cười tủm tỉm nói: “Vậy thì thật cảm ơn cô.”

“Cô!” Trương Uyển Uyển lại bị nghẹn họng không nói nên lời.

“Mau rút đi.” Lâm Như Hàm đưa hộp bài cho Tân Án. Tân Án không chút do dự rút một lá từ phần “Thật Thà”, vừa nhìn thấy đã nhíu mày.

“Là gì vậy? Là gì vậy?” Lâm Như Hàm tò mò nhào tới nhìn, mắt liền sáng lên: “Mối tình đầu của cậu là khi nào? Thật thú vị.”

Tân Án lập tức cảm thấy mọi ánh mắt đều đổ dồn về phía mình. Dù sao đối với minh tinh mà nói, chủ đề cấm kỵ nhất chính là chuyện tình cảm.

“Tớ không có.” Tân Án thành thật nói.

Bây giờ không có khả năng có, kiếp trước cô ngày nào cũng giống như đàn ông, lăn lộn cùng đám binh sĩ dưới trướng, căn bản không coi đối phương là đàn ông, càng không thể có cái gọi là mối tình đầu.

“Sao có thể không có? "Thật Thà" là phải trả lời thật đó nha.” Trương Uyển Uyển kinh ngạc nói. Trong mắt cô ta, Tân Án vừa xinh đẹp vừa giàu có, sao có thể chưa từng yêu ai, chắc chắn là nói dối!

“Tôi thật sự không có, biết nói thế nào đây.” Tân Án vô tội nói.

“Ngay cả một chút rung động cũng chưa từng có sao?” Tần Toàn hỏi.

“Không có.” Tân Án lắc đầu, theo bản năng ngẩng đầu lên chạm phải ánh mắt của Nghiêm Húc, không hiểu sao có chút chột dạ dời mắt đi.

“Thôi được rồi, nhưng cũng đúng thôi, Tiểu Án ưu tú như vậy, những chàng trai bình thường chắc không hấp dẫn được cô ấy.” Tần Toàn nói.

Tiếp theo lại bắt đầu trò chơi.

Không thể không nói thượng đế cho Tân Án rất nhiều thứ, duy nhất là cướp đi khả năng chơi trò chơi trí tuệ của cô. Tân Án lại một lần nữa xếp cuối.

“Không còn cách nào khác, cậu đành phải rút thêm một lần nữa.” Lâm Như Hàm lại đưa hộp bài qua. Tân Án vẫn rút “Thật Thà”.

“Hình mẫu lý tưởng của cậu là người như thế nào?” Tân Án đọc câu hỏi trên lá bài: “Để tớ nghĩ xem.”

Tất cả ánh mắt lại một lần nữa đổ dồn về phía Tân Án.

Nhưng Tân Án hoàn toàn không có khái niệm gì về chuyện này, nghĩ mãi một lúc: “Thật ra ai cũng được, là người tốt là được.”

Trương Uyển Uyển: “Cô cũng quá không có thành ý rồi, có thể nói cụ thể hơn một chút không?”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com -

Lâm Như Hàm: “Đúng đó.”

Tân Án bất đắc dĩ chỉ có thể tiếp tục cố gắng nghĩ: “Lớn lên đẹp trai, tâm địa thiện lương, hiếu thuận cha mẹ, phải chung thủy, như vậy được chưa?”

Tần Toàn nghe vậy cười nói: “Cái đầu tiên là phải lớn lên đẹp trai, Tiểu Án hóa ra là người coi trọng ngoại hình à.”

“Đương nhiên rồi, lớn lên đẹp trai nhìn cũng vui mắt mà.” Tân Án nói một cách rất hợp lý.

Trước ván thứ ba, Tần Toàn nhìn ra Tân Án là người mới chơi, liền nói trước: “Ván này chúng ta chọn người thứ hai từ dưới lên để hỏi chuyện đi.”

Mọi người đều hiểu ý của Tần Toàn, không khỏi bật cười. Dù sao một người toàn năng như Tân Án đột nhiên ngã xuống thần đàn cũng là một chuyện rất thú vị.

“Không thể nào…”

Một ván kết thúc, Lâm Như Hàm nhìn kết quả của mọi người. Nghiêm Húc, người luôn giữ vị trí đầu tiên, xuống vị trí thứ nhất từ dưới lên. Còn Tân Án, người luôn ở vị trí thứ nhất từ dưới lên…

Lại biến thành vị trí thứ hai từ dưới lên.

“Có phải cô cố ý muốn trả lời câu hỏi không?” Trương Uyển Uyển cau mày nói. Sao Tân Án ở đâu cũng có thể trở thành trung tâm được chứ, thật đáng ghét!

Tân Án nhìn Nghiêm Húc, trong mắt đầy vẻ khó hiểu: “Nghiêm lão sư, anh không phải là cố ý đấy chứ?”

Nghiêm Húc: "……"

Ai mà ngờ được anh đã chủ động xếp cuối rồi, mà cô còn có thể tệ hơn cả anh nữa!

Truyện được đăng và Edit bởi Mèo Ghiền Truyện.

Bất đắc dĩ, Tân Án chỉ có thể lại rút một lá “Thật Thà”.

“Gần đây có rung động với ai không, trả lời có hoặc không là được.” Lâm Như Hàm đọc câu hỏi.

Trương Uyển Uyển hết chỗ nói: “Sao toàn là những câu hỏi thế này vậy, Tân Án lại không trả lời ra ngô ra khoai được rồi.”

“Có.”

Lời Tân Án vừa thốt ra, mọi người đều sững sờ.

“Hả?” Lâm Như Hàm hỏi.

“Không phải bảo trả lời có hoặc không sao?” Tân Án kỳ lạ nhìn mọi người: “Tớ nói có mà.”