[Lúc đó ta cũng thấy rồi, nhưng danh tiếng của Thập Tam Thiên Kiêu quá lớn, ta không phải người Trung Châu, sợ bị họ công kích nên không dám nói ra. Giờ thì hay rồi, cuối cùng cũng có người phát hiện.]

[Xong đời rồi, Ma vương thứ tư – Cửu Phi cũng xuất hiện. Trời muốn diệt Tu Tiên giới, phong ấn này nhất định phải phá rồi.]

Những đoạn video và bình luận trên Tiểu Linh Thông làm cả đám đông trở nên hỗn loạn. Một số người nể mặt Mục Trì mà cố giữ im lặng, nhưng cũng có những kẻ chẳng kiêng nể gì.

“Họ tự mình phản bội hết lần này đến lần khác, chẳng lẽ còn không được nói? Nếu sợ mất mặt thì tốt nhất nên an phận một chút.”

“Trên Tiểu Linh Thông nói rằng, sau trận chiến với Tiêu Trường Phong, Niệm Nhất đã chạy trốn xuống Phàm giới. Không biết Tiêu Trường Phong và Trương Đồng ra sao, nhưng đúng là bọn họ rất lợi hại, ngay cả khi Niệm Nhất có Cửu Phi giúp đỡ mà vẫn bị họ đánh bại.”

“Đúng vậy, nghe nói sau khi phát hiện Niệm Nhất phản bội, Tiêu Trường Phong đã lập tức tập hợp tất cả tu sĩ xung quanh, cùng nhau hợp lực khiến Niệm Nhất và Cửu Phi bị trọng thương. Đây cũng được xem là một chiến thắng, sức chiến đấu của Kiếm tu đúng là rất mạnh.”

“Hơn nữa, bọn họ mới chỉ hai mươi tuổi. Nếu cho thêm chút thời gian, e rằng ngay cả tất cả Ma vương cùng xuất hiện cũng không phải đối thủ của họ.”

“Vậy nên, việc phát Chiếu Thiên Lệnh có thể là do Niệm Nhất cố ý nhằm gây nội chiến giữa chúng ta và Tứ đại tông môn. Thủ đoạn quá hiểm độc, suýt nữa chúng ta đã trúng kế Ma tộc.”

“Sau này chúng ta vẫn nên cẩn thận thì hơn, may mà hôm nay chúng ta sáng suốt, chưa lập tức xông lên.”

Thu Vũ Miên Miên

“Đúng vậy, Tứ đại tông môn làm sao có thể làm phản được. Vân Trung Kiếm Tôn từng nói sẽ không đội trời chung với Ma tộc.”

Trong đám đông, đủ loại ý kiến vang lên. Có người thề sẽ tiếp tục tin tưởng Tứ đại tông môn, có người nói Ma tộc giả dối, cũng có người cảm thán trước tài năng của Tu Tiên giới.

Công Thiên Tinh liếc nhìn Mục Trì, người đang hoàn toàn không biểu lộ cảm xúc và cũng không nói lời nào. Trong lòng hắn không khỏi thầm thán phục: bọn họ thực sự dám liều.

Việc một đệ tử thân truyền của Vạn Phật Tông phản bội không chỉ giúp Tứ đại tông môn củng cố lòng tin mà còn vực dậy niềm hy vọng của các tu sĩ.

Đến thời điểm này, Công Thiên Tinh không thể không tự hỏi liệu sự kiện của Nghệ Phong Dao trước đây có phải cũng là một màn sắp đặt không.

Tuy nhiên, vụ Thượng Ma Tông lần này, nếu chỉ có hai kết quả đó, liệu có đáng để Niệm Nhất chấp nhận trở thành cái đích cho mọi người chỉ trích?

Công Thiên Tinh muốn hỏi thẳng Mục Trì, nhưng khi ngẩng đầu lên, hắn nhìn thấy từ hướng Vô Cực Kiếm Tông xuất hiện từng tầng sóng khí đang cuộn trào.

Luồng sóng khí đó rõ ràng là xuất hiện từ trận chiến.

Nhìn kỹ lại, trong sóng khí linh lực đó, hắn còn nhận ra những sợi ma khí màu đen mờ nhạt!

“Ma tộc đang tấn công Vô Cực Kiếm Tông!”

Tiếng hét lớn của Công Thiên Tinh lập tức thu hút sự chú ý của toàn bộ đám đông về phía Vô Cực Kiếm Tông.

“Nếu các thế lực lớn đều đang ở đây, chi bằng nhân cơ hội này tiêu diệt Thượng Ma Tông một lần cho xong!”

Ngay sau câu nói ấy, tất cả Linh tu lập tức lao về phía Vô Cực Kiếm Tông.

Hàng vạn Linh tu đồng loạt bay về cùng một hướng, tạo thành một khung cảnh hùng tráng dưới bầu trời.

Đến lúc này, cuộc chiến giữa Linh- Ma mới thực sự có dáng dấp của một trận đại chiến toàn Tu Tiên giới.

Chứng kiến cảnh tượng đó, Công Thiên Tinh không khỏi nhớ lại gương mặt của Khương Trúc. Hắn nghiêng đầu nhìn Mục Trì.

Mục Trì liếc qua hắn, môi khẽ nhếch, nói: “Hành trình này nhờ ba vị bảo hộ. Bất kể phát hiện được gì, xin hãy giữ bí mật, giống như trên vách núi Linh Hải vậy.”

Lý Thiên Xuyên khẽ nhíu mày.

Cái gì mà lung tung lộn xộn thế này?

Hắn ta định quay sang hỏi Công Thiên Tinh, nhưng thấy họ đã bay về phía Vô Cực Kiếm Tông nên đành từ bỏ, ngoan ngoãn theo sau.

Trước cổng Vô Cực Kiếm Tông, đệ tử của Tứ đại tông môn đang hỗn chiến với Ma tộc.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com -

Vân Trung Kiếm Tôn, với tu vi Hóa Thần đỉnh phong, cùng các trưởng lão Hóa Thần sơ kỳ và trung kỳ hợp lực, chỉ miễn cưỡng đấu ngang tay với Ma Tứ ở Hợp Thể cảnh.

“Nếu đây là toàn bộ đệ tử của Tứ đại tông, thì Tứ đại tông cũng đến lúc bị tiêu diệt rồi.” Ma Tứ vốn ghi nhớ lời Ma Tam, không định tiêu diệt Tứ đại tông.

Nhưng hắn ta không ngờ rằng, Tứ đại tông hiện tại chỉ còn là một cái vỏ trống rỗng.

Toàn bộ Vạn Phật Tông đã xuống Phàm giới, Tam đại tông còn lại chỉ còn chưa đến một nửa số đệ tử và trưởng lão, trong đó có không ít là đệ tử ngoại môn.

Trước đội quân tinh nhuệ của Ma tộc, lực lượng này chẳng khác nào một con hổ giấy, yếu ớt không chịu nổi một đòn.

Nhưng Vân Trung Kiếm Tôn lại không hề để ý đến hắn ta, mà khẽ cúi mình hành lễ với các tu sĩ phía sau, nói: “Đệ tử thân truyền của Vạn Phật Tông- Niệm Nhất đã phản bội, tự ý trộm đi tông bài và phát Chiếu Thiên Thiên. Việc này, Tứ đại tông chúng ta nhất định sẽ xử lý nghiêm khắc.”

“Bây giờ, xin chư vị hãy hợp sức cùng Tứ đại tông tiêu diệt Ma tộc.”

Ma Tứ đột nhiên quay đầu, đập vào mắt hắn ta là một đám Linh tu đông đúc vô cùng, dày đặc đến mức khiến da đầu hắn ta tê dại, nỗi sợ hãi nhanh chóng dâng lên.

Hắn ta chẳng buồn để tâm đến tộc nhân còn lại dưới tay, vận dụng toàn bộ sức mạnh xé rách không gian, nhanh chóng trốn thoát, mặc kệ việc lần tấn công này đã huy động đến hơn một nửa lực lượng của Ma tộc.

Có người định truy đuổi nhưng bị Vân Trung Kiếm Tôn giơ tay ngăn lại: “Chư vị, không cần đuổi theo. Trước tiên hãy hợp lực tiêu diệt Ma tộc nơi đây, sau đó cùng tiến đến Phong Thanh Tông. Bên cạnh Ma Tam còn có hai cường giả Hợp Thể cảnh, nếu chia quân sẽ chỉ gây thêm tổn thất.”

Lúc này, toàn bộ các tu sĩ đều nghe theo sự sắp xếp của Vân Trung Kiếm Tôn, lập tức chuyển hướng, quay đầu lao vào tiêu diệt Ma tộc.

Còn về Ma Tứ, sau khi liều mạng thoát khỏi vòng vây, hắn ta vội vàng quay lại Thượng Ma Tông, tìm Ma Tam.

Đúng lúc này, Lương Tu cũng trở về. Lão ta đưa mắt nhìn quanh, không thấy Hạng Nhiên, lại nhìn về phía Ma Tam, trêu tức nói: “Ngươi lại thua.”

Ma Tam dường như không hề tức giận: “Ta đã vì Ma tộc mà vạch kế hoạch cho hai lần đại chiến, lần đầu tiên thất bại thảm hại. Đối phó với Linh tu vốn không dễ dàng, nóng vội chỉ càng dễ sai lầm.”

Giọng điệu Lương Tu đầy khó hiểu: “Tính ra tâm tính của ngươi khá tốt.”

Không muốn tiếp tục tranh luận, Ma Tam chuyển chủ đề, hỏi: “Đệ tử Phong Thanh Tông còn ai sống không?”

Nhắc đến chuyện này, Lương Tu nghiêm túc hẳn. 

Dù không muốn giúp kẻ đã g.i.ế.c Thiên Tuyết- Ma tộc thắng, nhưng lão ta cũng chẳng mong Linh tu sống sót.

Cho nên kết quả tốt nhất chính là hai bên đồng vu quy tận, trước mắt lão ta phải giúp Ma tộc đã.

“Tuy rằng Linh tu ở các thành lớn kiểm tra nghiêm ngặt, nhưng trước mắt vẫn còn khoảng hai mươi mấy đệ tử còn sống, vẫn đang núp trong tối ma hóa Linh tu.”

Khóe môi Ma Tam nhếch lên nụ cười nhạt: “Vậy thì chưa phải là thua.”

“Ngươi không phải đã nghi ngờ tên gọi là Dịch Phong kia sao? Vậy tại sao ngươi lại giao toàn bộ trận pháp cho hắn ta? Bây giờ hắn ta đã chạy mất, ngươi không sợ bọn chúng thực sự tìm ra giải dược, biến toàn bộ Linh tu bị ma hóa trở lại bình thường sao?”

“Nếu vậy, chẳng phải tất cả kế hoạch bao lâu nay đều thành công cốc à?” Lương Tu thực sự muốn nhắc nhở hắn ta.

Ngay từ đầu, đám đệ tử Phong Thanh Tông đã âm thầm trợ giúp Ma Tam ma hóa Linh tu. Đến giờ, số lượng Linh tu bị ảnh hưởng đã không hề nhỏ.

Trừ khi Ma tộc hoàn toàn phá được phong ấn, không thì nếu không có sự giúp sức của nhóm này, Ma tộc không cách nào giành được chiến thắng, càng không thể nói đến việc tiêu diệt hết tất cả Linh tu.

Ma Tam chỉ mỉm cười bình thản: “Ta chính là muốn đưa trận pháp cho bọn chúng. Để khi bọn chúng tốn bao công sức nghiên cứu ra giải dược, cuối cùng lại phát hiện tất cả là vô ích. Khi ấy, chúng sẽ nếm trải cảm giác niềm tin hoàn toàn sụp đổ. Đánh bại tinh thần còn khiến người ta tuyệt vọng hơn cả giành chiến thắng trên chiến trường.”

Lương Tu không hiểu rõ ý đồ của hắn ta, nhưng chỉ cần Linh tu phải chết, lão ta đã đủ hài lòng.

Ma Tam nhìn về phía Vô Cực Kiếm Tông, d.a.o động lực lượng bên kia vẫn luôn đang tràn ra.

Hắn ta trầm giọng nói: “Truyền lệnh của ta, tất cả Ma tộc còn lại lập tức rút khỏi Thượng Ma Tông, tập hợp ở sơn mạch Cửu Long.”