Edit: Lune

Âm thanh của 001 và Hệ thống Chủ lần lượt vang lên khiến bàn tay Nha Thấu khựng lại chỗ công tắc đèn.

Tình huống... gì đây?

Nha Thấu mở tin nhắn ra xem lần nữa.

—— 【Mời người chơi "Nha Thấu" chín giờ tối mai đến sảnh trò chơi, tiến hành đánh giá cấp bậc.】

Còn có dòng chữ nhỏ ở cuối:【Yêu cầu vào một mình, cảm ơn đã phối hợp.】

Cậu vừa ra đã phải vào phó bản tiếp à?

Nha Thấu níu vạt áo thun trắng thùng thình mà Hệ thống Chủ đã phát cho mình, không biết đang lầm bầm cái gì.

Nụ hoa vốn đã không được tươi tắn cho lắm giờ càng héo rũ, đến tắm cũng không buồn, nằm ườn trên sô pha giả chết: "Ta còn tưởng ta được nghỉ ngơi mấy hôm rồi chứ."

Cho dù phải vào phó bản nhưng ít ra cũng nên để cậu nghỉ ngơi hai ba ngày chứ?

Làm sao mà phải gấp vậy.

Hơn nữa cậu cảm giác đầu óc mình sau phó bản [Người cá Biển Sâu] còn chưa hồi lại, giờ phải vào phó bản tiếp theo chắc cậu sẽ tàn luôn quá.

Nha Thấu: QAQ

001 bất đắc dĩ:【Ký chủ đã hoàn thành ba phó bản cao cấp liên tiếp nên bắt buộc phải tiến hành đánh giá cấp bậc, chúng ta không thoát được đâu.】

Cấp bậc người chơi được chia thành bốn loại: Cấp thấp, trung cấp, cao cấp và đỉnh cấp, chỉ cần đạt tới tiêu chuẩn của Hệ thống Chủ thì có thể tự xin đánh giá cấp bậc.

Còn Nha Thấu, phó bản đầu tiên là S+, hai phó bản sau cũng toàn là phó bản cao cấp, nếu không xem đánh giá được tổng hợp lại thì rất dễ bị cho là người chơi cao cấp nào đó hoặc là em gái nào đó được người chơi cao cấp kéo.

Đã vậy đánh giá tổng hợp của Nha Thấu ở mỗi phó bản đều rất cao, cho nên mới xuất hiện thông báo cưỡng chế đánh giá cấp bậc.

Nha Thấu ngẩng đầu khỏi gối ôm, vì tì vào gối lâu nên má hơi đỏ, cậu chần chờ hỏi: "Phó bản đánh giá khó lắm không?"

【Không rõ lắm, phó bản được chọn để đánh giá cấp bậc dựa vào rút thăm, có khi ký chủ may mắn lại có thể rút được phó bản cấp B hay cấp C gì đấy.】

Hóa ra là dựa vào rút thăm, Nha Thấu trông không vui lắm, lại vùi đầu vào gối.

Rút thăm cái gì, số cậu xui xẻo đó giờ, Nha Thấu chẳng hy vọng gì.

Tiểu thiếu gia của khu bên cạnh lạc sang khu bọn nó, chẳng những chạy phó bản liên tục mà còn bị đám đàn ông bu xung quanh, cứ cách vài bữa lại bị dính vào bầu không khí tranh giành kỳ quái.

Trong đôi mắt máy của 001 vô cớ hiện lên vẻ từ ái lẫn thương xót, giọng điệu nghe cũng ôn hòa hơn nhiều:【Ký chủ có muốn rút bây giờ không?】

"Giờ á?" Nha Thấu vẫn không ngẩng đầu lên, giọng nói từ trong gối truyền ra nghe không rõ lắm.

【Ừm, Hệ thống Chủ gửi thông báo tới là ngài có thể rút thăm được rồi.】

001 điều bảng điều khiển ra, đưa tới trước mặt ký chủ như dâng vật quý, sau đó dỗ dành ký chủ đang hơi ỉu xìu ngẩng đầu lên nhìn chút xíu.

Thiếu niên vùi đầu trong gối thấy hơi bực bội, một chân để trên ghế sô pha, một chân thì thả xuống giẫm trên thảm, tư thế này khiến cả người trông hơi uốn éo.

Nhưng cũng vì vậy mà ống quần vốn rộng thùng thình dán sát vào da, đường cong bắp đùi tinh tế ẩn trong một bên ống quần hằn rõ trên vải, trông như con đường lên núi, mượt mà lại mềm mại.

Sô pha màu vàng be, da thịt trắng muốt lún xuống, dù trong phòng lúc này sáng choang nhưng lại cảm thấy gợi cảm mơ hồ.

Kiểu người như này dù có vô duyên vô cớ nổi cáu thì cũng có người tự nguyện dỗ dành, mà Nha Thấu quả thật có lý do để nổi cáu nha.

001 dỗ cậu một hồi lâu, Nha Thấu mới yên lặng ngẩng đầu lên.

Cậu trở mình nằm xuống ghế sô pha, đôi mắt màu lam nhìn chằm chằm vào cái nút rút thăm kia, không dám ấn xuống.

001 đề nghị:【Hay mai thì rút?】

Đầu ngón tay của Nha Thấu hơi co lại: "Thôi được rồi, rút hôm nay luôn đi."

Chết sớm hay chết muộn đều là chết, số mình đã vậy, nếu đã định không tốt thì nay hay mai cũng thế cả thôi.

Rút bây giờ có khi còn có thể tìm được ít thông tin trong diễn đàn.

Nghĩ vậy, Nha Thấu vừa nhắm mắt quyết định vừa ấn xuống.

Trước mặt đột nhiên xuất hiện một cái hình vẽ, kim đồng hồ phía trên quay tròn nhanh cực kỳ, trước ánh mắt hồi hộp của 001, sau mười mấy vòng quay nó mới như thẩm phán giả phán xử dừng lại ở giữa một ô màu đỏ.

Nha Thấu nhắm mắt không dám nhìn, nghe âm thanh dừng lại rồi mà nhóm 001 lại chẳng thấy lên tiếng gì, cậu lại càng lo lắng hơn.

Hai chân díu vào cùng một chỗ, đầu ngón chân tròn trịa cũng vì căng thẳng mà co lại.

Cuối cùng, 001 mới lên tiếng:【Ký chủ, mở mắt ra xem đi.】

Hàng mi dày khẽ rung rinh, mí mắt hơi hé lên, thứ hiện lên trong đôi mắt màu lam chính là ——

[Phó bản loại hình sinh tồn cấp B: Mai Táng.]

...

Nha Thấu ngồi yên trên ghế không chịu nhúc nhích, bị Hệ thống Tình Yêu giục cũng như không nghe thấy.

Hệ thống Tình Yêu hết cách:【Thiếu chủ, giờ muộn rồi, đi tắm rồi đi ngủ đi, mai rồi nghĩ tiếp.】

Nha Thấu uể oải đáp lại một tiếng, sau đó xem giờ thì thấy đã là mười một giờ đêm rồi.

Cậu ngồi dậy khỏi ghế sô pha, xỏ dép rồi đi vào trong phòng tắm.

Cởi quần áo vào bồn tắm, Nha Thấu ngâm người một lúc cuối cùng vẫn không nén nổi lòng tò mò mà hỏi 001: "001, sao vừa rồi mi không nói gì? Không vui hả?"

Phó bản cấp B cũng coi như phó bản cấp thấp lắm rồi, số người tham gia đông, tỉ lệ chết cũng thấp, tại sao rút trúng cấp B mà cảm giác 001 lại không vui nhỉ.

Nha Thấu rất nhạy cảm với cảm xúc, loại hệ thống trí tuệ nhân tạo như 001 cũng không ngoại lệ.

001:【Không phải không vui, chỉ là...】Nó nói tiếp:【Cái phó bản cấp B này hơi bất thường.】

Nha Thấu sững sờ: "Là sao?"

【Ngài có thể lên diễn đàn tìm kiếm thử, có nhiều thứ ngài phải tự xem mới hiểu được.】

Nha Thấu mở diễn đàn ở giao diện trang chủ ra, thấy có rất nhiều bài đăng đông người thảo luận được đẩy lên đầu, nhưng cậu không để ý mấy cái đó mà gõ hai chữ mai táng vào thanh tìm kiếm.

Kết quả cho ra làm cậu rất bất ngờ.

Một phó bản cấp B mà có tận mười mấy trang bài đăng thảo luận, ngay đầu còn có hai bài được đẩy lên thành bài hot.

【Xem bài đăng trên cùng là được.】001 nói:【Những bài khác tạm thời không cần đến.】

"Ừm."

—— [Đã ai vào cái phó bản Mai Táng kia chưa? Sợ vãi chưởng, tỉ lệ vượt ải tầm trung, là phó bản loại hình sinh tồn, vậy mà Mai Táng được mở ra mười lần nhưng không một ai biết quy tắc tử vong của nó, nghe không thấy hài hả? Mười nhóm người chơi trước đó toàn là đồ ăn hại hết à?]

—— [Tui cũng tò mò cái phó bản cấp B này lắm, một phó bản cấp thấp mà tới giờ vẫn chưa có cái hướng dẫn vượt ải hoàn chỉnh nào cả thì đúng là không hợp lý thật. Còn những người chơi cao cấp thì chắc là chẳng buồn để ý đến loại phó bản cấp thấp này rồi, sầu ghê.]

—— [Ê lầu trên, ông đừng coi nó như những cái phó bản cấp B khác, độ khó của nó chắc chắn không giống phó bản cấp thấp. Cảm giác nó y chang sói đội lốt cừu ấy, kiểu khoác cái vỏ phó bản cấp thấp nhưng mọi chuyện bên trong thì lại là phó bản cấp cao ấy.]

—— [Công nhận, mười nhóm vào lần đầu chẳng qua chưa biết gì mới vào thôi, về sau nó quái dị quá nên không có người chơi nào dám vào hết. Sơn thôn, lễ tang, bảy ngày đầu, nhắc đại một yếu tố đã làm người ta thấy sợ rồi hiểu không hả?]

—— [Tôi có mấy người bạn từng vào phó bản này, cả quá trình đều chẳng nghe ra thế nào cả, phút cuối cũng không hiểu sao lại ra được nữa.]

—— [Là người từng vào phó bản này xin phép được nói một câu, tôi cảm giác điều kiện tử vong của phó bản này mỗi ngày đều thay đổi ấy. Mấy ông biết không? Tôi tận mắt trông thấy một người chơi nam đánh nhau với cháu trai người ta, bình thường như ở phó bản sinh tồn khác mà đánh nhau ngay đêm đầu tiên thì sẽ hẹo phải không? Nhưng phó bản này thì không, người chơi nam kia ấy vậy mà vượt ải thành công luôn, trong khi đó có một người suốt quá trình đều rất oke, thế mà lại chết trong đêm cuối cùng.]

Kiên nhẫn lật hết mười mấy trang sau, cuối cùng Nha Thấu cũng hiểu lời 001 có ý gì.

Bởi vì [Mai Táng] quá kỳ dị, kỳ dị đến mức mười nhóm người chơi vào mà không góp nổi một cái điều kiện tử vong hoàn chỉnh.

Chẳng hạn thông tin mâu thuẫn khiến người ta hoang mang như một người chơi vừa mới nói ban đêm không được tùy tiện đi ra ngoài thì có một người chơi khác nói rằng ban đêm mình chưa từng về nhà.

Ở phó bản cấp B mỗi ngày sẽ có giới hạn số người tử vong, phó bản cao cấp cũng có nhưng giới hạn sẽ cao hơn.

Giống như [Điều 13 nội quy trường] ban đầu bị cho là phó bản cấp B, lúc tất cả mọi người tưởng rằng một ngày giết chóc cuối cùng cũng cũng qua thì lại bị gom lại rồi xảy ra trận đồ sát bạo lực đầy máu me.

Nhưng dù có giới hạn số người tử vong thì cái chết của những người đó vẫn khiến những người còn sống hoang mang, thắc mắc rốt cuộc bọn hắn đã làm chuyện gì mà những người khác không làm.

Người chết rồi thì không nói được, người còn sống lại đưa ra những thông tin lộn xộn, khiến [Mai Táng] càng thêm kỳ dị.

Nói tóm lại, mặc dù Nha Thấu đã rút trúng một cái phó bản cấp B nhưng cái phó bản cấp B này lại không giống như những phó bản cấp B bình thường khác.

Rất khó, còn bất ổn hơn cả một số phó bản cấp S khác.

Dưới sự hướng dẫn của 001, Nha Thấu tìm thấy một bài đăng quá trình tương đối đáng tin cậy để hiểu hơn về [Mai Táng].

Mặc dù là bài về quá trình nhưng cũng không đưa ra nhiều thông tin lắm.

Lúc mới vào sẽ có cốt truyện mở đầu, mỗi người chơi đều sẽ khác nhau, không có tính tham khảo nên chủ thớt không đưa ra.

—— [Chủ thớt: Chú ý này! Nội dung của Mai Táng thực ra là muốn chúng ta đến tham dự lễ tang của một bà cụ, cho nên chỉ cần sống sót đến hết ngày thứ bảy là được. Sau khi vào làng, mỗi người sẽ có một thân phận riêng, nhớ tuyệt đối phải diễn đúng thiết lập nhân vật! Quan hệ giữa người chơi với NPC trong phó bản này cực kỳ tệ, nếu bị phát hiện là người chơi thì sẽ chết chắc.]

—— [Ha ha ha ha, vậy cái này có tính là điều kiện tử vong không?]

—— [Chủ thớt: Chắc không đâu, phó bản loại hình sinh tồn kiểu này hiếm khi gặp trường hợp người chơi với NPC chung sống hòa bình lắm. Mà lạc đề rồi, quay lại chủ đề này, những thân phận chúng ta vào thường là đủ loại họ hàng của người trong làng, lấy thân phận bạn bè các thứ đến tham gia lễ tang, cho nên nhất định phải diễn đúng theo thiết lập nhân vật! Đừng tùy tiện phá vỡ thiết lập nhân vật để NPC xung quanh phát hiện. Tôi chỉ biết vậy thôi, còn sao mà qua được phó bản này thì tôi cũng không biết nữa, không biết sao sau bảy ngày đầu NPC kia lại tha cho tôi nữa, còn đâu các ông tự cầu phúc đi.]

—— [Cảm ơn chủ thớt đã chia sẻ, nhưng phó bản này kỳ dị quá nên chắc là tôi không đi đâu.]

—— [Mà không có người chơi lão luyện nào thấy hứng thú với phó này thật hả? Phó bản kiểu này phải người chơi đỉnh cấp vào mới có tác dụng chứ nhờ?]

—— [Nghe nói Kỳ Thanh Dã với Hứa Tri Nam sắp đi đấy, không biết tin của bạn tôi có đúng không nữa.]

Hở? Hứa Tri Nam? Thế còn Kỳ Thanh Dã là ai?

001:【Kỳ Thanh Dã, Lãnh chúa khu Bắc.】

"À à." Không biết, không quan tâm.

Nha Thấu phát hiện mình đã lật tới bình luận cuối cùng trong bài, vừa định thoát ra thì lại thấy có thêm mấy bình luận mới.

—— [Hứa Tri Nam á, chắc không đâu. Chẳng phải hắn mới vào phó bản Miêu Cương gì à? Nghe đâu khó lắm, giờ còn chưa ra.]

—— [Ra rồi, tôi mới gặp ở sảnh trò chơi xong, chi tiết vào xem bài tôi mới đăng này.]

Phía dưới còn gắn link dịch chuyển, Nha Thấu thế nào lại bấm vào, phát hiện bài đăng liên quan tới Hứa Tri Nam hot cực kỳ.

Nghĩ tới Hứa Tri Nam ban nãy còn tiện đường dẫn mình lên cùng, Nha Thấu nói: "Mặc dù hắn hơi kỳ lạ nhưng chắc là một người rất tốt bụng."

001:【Hả?】

Trong bài ở link dịch chuyển kia đang thảo luận về phó bản S+ [Miêu Cương Kỳ bí] mà Hứa Tri Nam mới qua kia.

—— [Toàn cổ trùng không biết đại lão vượt qua kiểu gì, mới nghe tiếng cổ trùng bò là tôi đã không chịu nổi rồi.]

—— [Miêu Cương? Cổ trùng? Này chẳng phải thích hợp với Hạ Lộc quá còn gì? Bà cố này mà vào thì phải gọi là tàn sát sạch luôn.]

—— [Ông mà nhìn lịch sử vượt ải thì đã không nhắc tới Hạ Lộc rồi, Hạ Lộc là người đầu tiên hoàn thành phó bản này, ờm, lần đó bả tàn sát hết thật.]

Hạ Lộc là ai?

Nha Thấu lúng túng nhận ra mình gần như chẳng biết gì về khu Trốn thoát Kinh Hoàng cả, ví dụ như những người chơi đỉnh cấp nổi tiếng này, cậu cũng chỉ biết vài người trong đó thôi.

001:【Hạ Lộc, nữ, người chơi bảng vàng, chà... tính tình không tốt lắm, cực kỳ táo bạo, thích hạ cổ cho người khác, sở thích là nuôi cổ trùng.】

"..."

Bảo sao bọn họ lại nói Hạ Lộc thích hợp đi phó bản Miêu Cương Kỳ bí.

Nha Thấu xoa hai má, thoát khỏi bài đăng về lại trang chủ diễn đàn.

Nào ngờ lúc về lại trang chủ diễn đàn, Nha Thấu lại bị một bài hot mới đẩy lên đầu thu hút.

Bởi vì tiêu đề của nó là ——【Có ai thảo luận về phó bản [Người cá Biển Sâu] mới mở không? Một phó bản S+ thế mà cả nhóm đều qua?】

Trong phó bản [Người cá Biển Sâu], lúc cuối Nha Thấu đã dùng "Lời hứa của phù thủy" để khiến tất cả mọi người tỉnh lại từ trong trạng thái thôi miên, không ngờ còn lập kỷ lục toàn bộ nhóm người chơi tham gia đều hoàn thành phó bản S+.

—— [Chủ thớt: Nửa đêm thấy phó bản Người cá Biển Sâu cập nhật, có cao thủ nào tham gia không kể tình hình nghe với. Toàn bộ đều qua? Này chẳng phải lấy không 500 nghìn điểm tích lũy hả? Làm gì có chuyện đơn giản như vậy chứ?]

—— [Người đầu tiên vượt ải là Nha Thấu phải không? Tên này sao nghe quen thế nhỉ?]

—— [Còn là ai nữa, là người lãnh chúa khu Đông muốn tìm đó, Thẩm Thính Bạch cũng đang tìm luôn, người này cũng lợi hại thật, mà xong phó bản này chắc sẽ bị cưỡng chế kéo vào phó bản đánh giá cấp bậc nhỉ?]

Mà bình luận bị đẩy lên cao nhất chính là: [Tôi là một người trong những người tham gia phó bản, có thể xem id của tôi. Phó bản này không đơn giản, suýt nữa toàn quân bị diệt...]

—— [Vãi, tôi vừa vào xem thử, lầu trên hình như là thành viên cao cấp của khu Bắc, anh cũng thấy khó thế sao toàn bộ lại qua được vậy?]

Người kia trả lời: [Nha Thấu đã cứu chúng ta đó.]

Cái tên "Nha Thấu" này kèm một bức ảnh được đăng lên đã khiến mức độ thảo luận đạt tới đỉnh điểm.

Bức ảnh kia do Hệ thống Chủ chụp lại trong phó bản dùng để ghi lại người đầu tiên vượt ải phó bản, cho nên [Người cá Biển Sâu] đương nhiên là chụp ảnh Nha Thấu.

Còn chọn lúc cậu đang là người cá nhỏ để chụp nữa.

Lúc ấy Nha Thấu vừa trở lại Tây bộ, đang phụng phịu giận dỗi nằm trong vỏ sò, cái đuôi rũ xuống đong đưa ngoài vỏ sò. Người cá nhỏ trong bức ảnh có cái vây ánh hồng, mái tóc đen dài xõa sau lưng, dáng vẻ nằm trong vỏ sò với vẻ mặt tức giận trông như em bé yêu kiều ý.

—— [Thì ra là bé xinh đẹp kia! Á á á, đây chẳng phải là vợ tui hả?]

—— [Cá con đuôi lam xinh đẹp! Trời ơi! Có ai có thông tin liên hệ của nhỏ không!? Muốn dẫn nhỏ vượt ải, muốn cùng nhỏ bíp——]

—— [Người ta là người đầu tiên vượt ải Người cá Biển Sâu mà còn cần ông dẫn hả? Đừng làm người khác buồn cười.]

—— [Người đâu mà đẹp quá vậy! Không biết bé con định vào khu nào nhỉ? Tui muốn vào cùng một khu.]

Nha Thấu: "..."

Không ngờ, cậu lại nổi tiếng theo cách này.

Cậu đỏ mặt đóng diễn đàn lại, trên màn hình bỗng bật ra một cuộc gọi video.

Là Tạ Thầm.

Nha Thấu nghĩ trong chốc lát, cậu chuyển sang cuộc gọi thoại, sau khi bấm nghe thì khẽ "alo" một tiếng.

"Em tới nhà chưa?"

Nha Thấu: "Rồi."

"Ngày mai anh có việc cần xử lý, Nha Nha ngoan ngoãn ở nhà một mình nhé."

Nha Thấu: "Nhưng mà ngày mai em không ở nhà."

Tạ Thầm nhíu mày, sợ ngày mai nhỏ xinh đẹp của mình sẽ bị tên vô liêm sỉ nào bắt cóc, lập tức cảnh giác hỏi: "Mai em đi đâu?"

"Vào phó bản."

Tạ Thầm nhíu mày chặt hơn, hắn không hỏi Nha Thấu tại sao mới ra khỏi phó bản đã lại vào phó bản mới luôn, mà chỉ nói: "Mai anh đi cùng em."

"Không cần đâu, ngày mai là đánh giá cấp bậc, Hệ thống Chủ yêu cầu em vào một mình."

Tựa như đóa hoa diễm lệ được ngâm trong nước ấm, ngay cả giọng nói cũng mềm nhũn, Tạ Thầm nghe thấy tiếng nước ở đầu bên kia thì hơi sững sờ: "Em đang làm gì thế?"

Nước nguội rồi, Nha Thấu chậm rãi đứng dậy kéo theo tiếng nước vang lên.

"Em đang tắm nha."

Giọng nói mềm nhũn của thiếu niên vang lên, hình ảnh đỉnh núi tuyết hồng hồng trước không ngừng hiện lên, đầu óc hắn nổ uỳnh một cái, ho khùng khục.

Nha Thấu hỏi: "Em chuẩn bị đi ngủ rồi, không còn chuyện gì nữa thì em cúp máy đây."

Tạ Thầm ngồi xổm ở ven đường, che mặt, mãi sau mới nói: "... Ừ, em ngủ ngon nhé."

...

Ngày hôm sau, tuy Tạ Thầm không tới, nhưng sau khi biết phó bản Nha Thấu chuẩn bị vào là [Mai Táng], hắn đã gửi tài liệu nội bộ thu thập được tới cho cậu.

Thông tin mà Lãnh chúa khu Đông có được nhiều hơn trên diễn đàn nhiều, Nha Thấu nhìn chằm chằm vào cái dòng "Trong phó bản không được sử dụng đạo cụ" mà ngẩn người.

"Không được sử dụng đạo cụ mới là nguyên nhân trọng yếu khiến người chơi cao cấp không muốn đi." Tạ Thầm ngồi trong phòng họp, kiên nhẫn dặn dò: "Nhưng kỹ năng thiên phú vẫn dùng được."

"Nha Nha, thời gian hồi kỹ năng thiên phú của em lâu không?"

Lòng Nha Thấu giật thót.

Cậu nhớ thời gian hồi kỹ năng thiên phú của mình lâu cực kỳ, hình như...

Nha Thấu nhéo lòng bàn tay: "15 ngày."

Tạ Thầm: "..."

Không có kỹ năng thiên phú, lại bị cưỡng chế kéo vào đánh giá cấp bậc, Tạ Thầm cứ cảm thấy có gì đó không ổn.

Có cảm giác như bị nhằm vào.

Nhưng lối vào phó bản [Mai Táng] đã bị đóng lại rồi, không có cách nào chọn vào phó bản này được nữa.

Hắn xoa mi tâm của mình, nhanh chóng đưa ra phán đoán: "Con mèo mướp kia của em chắc vẫn dùng được, Boss phó bản cấp S dư sức đối phó với một phó bản cấp B."

Nha Thấu: "Ừm."

Tạ Thầm quả thật đang có việc nên giờ không có nhiều thời gian lắm. Nhưng phó bản [Mai Táng] này quá khác thường, lại không được dùng đạo cụ, thiếu niên vào một mình quá nguy hiểm.

Cuối cùng, mãi tới khi Nha Thấu nói mãi, thêm cả hội nghị sắp bắt đầu rồi mới tắt máy.

"Tiểu Lê Hoa không tính là đạo cụ hả? Vậy áo choàng đen có tính không?" Nha Thấu hỏi 001.

【Về bản chất thì tính, nhưng áo choàng của ngài là do kẻ ngoại lai tặng nên Hệ thống Chủ không chặn được.】

Cho nên áo choàng đen chính là cá lọt lưới, Nha Thấu cảm thấy yên tâm hơn chút.

Cậu ngồi trong phòng khách xem tài liệu mà hơi líu lưỡi.

Ngay cả phó bản kỳ dị này cũng gom được nhiều thông tin thế này, bảo sao những người kia lại vắt hết óc muốn gia nhập lãnh địa, cũng hiểu được tại sao lúc đầu Dung Xích lại có thông tin về [Điều 13 nội quy trường].

Lãnh chúa đúng là lãnh chúa có khác.

Cậu xem xong thì cũng đến giữa trưa rồi, cậu đeo khẩu trang lên, chuẩn bị ra ngoài mua ít đồ ăn, vừa đẩy cửa ra thì trông thấy Giang Khước.

Nha Thấu sững sờ.

Bởi vì trên người Giang Khước có một sợi kim tuyến quấn quanh tay hắn.

Nhưng giây tiếp theo cậu chớp mắt một cái lại không thấy gì nữa.

Người đàn ông có khuôn mặt điển trai dừng lại ở cửa, thấy thiếu niên trước mặt mình đang ngơ ngác.

Tóc đen mắt lam, mặc một cái áo thun rộng màu trắng sữa, tay áo viền lam, vạt áo ẩn vào cạp quần màu đen, tôn lên vòng eo mảnh khảnh.

Quả thực rất xinh đẹp, xinh đẹp đến mức khiến Giang Khước hơi ngẩn người.

Bảo sao Thi Lâu với Dung Xích đều muốn giành cậu.

Trên cổ còn đeo sợi dây chuyền kia của Tạ Thầm, xem ra Tạ Thầm cũng nhảy vào rồi, hắn hờ hững nghĩ.

Thấy thiếu niên nhìn mình một lúc lâu, Giang Khước hỏi: "Có chuyện gì không?"

Từng phát thẻ người tốt cho Giang Khước, Nha Thấu hoàn hồn, lắc đầu: "Không có việc gì."

Đây là lần đầu tiên cậu thấy rõ khuôn mặt của Giang Khước, mày kiếm mắt sáng, môi mỏng, nhìn qua có vẻ hơi bạc tình.

Làm người chơi Bảng Vàng nên trên người hắn mang sẵn cảm giác khó tới gần.

Nha Thấu nén nghi hoặc trong lòng xuống, đi xuống tầng.

Lạ thật, trên người hắn cũng có kim tuyến, nhưng giờ lại không thấy nữa.

Vậy phải làm sao thì kim tuyến mới hiện nhỉ?

Nghĩa là trong căn cứ có thể còn rất nhiều người mang kim tuyến nhưng chẳng qua là chưa hiện ra mà thôi.

...

Nha Thấu chỉ còn thời gian một buổi chiều, nhìn bát canh với đĩa xào trên tay mình, cậu múc một ít cho 001 với Hệ thống Tình Yêu, sau đó gõ cửa nhà Giang Khước.

Nhưng gõ một lúc lâu cũng không thấy Giang Khước ra mở cửa.

Trái lại lúc gõ cửa lại bắt gặp Hứa Tri Nam từ trên tầng đi xuống.

Hứa Tri Nam ngậm điếu thuốc, lúc đi xuống thì thấy nhóc con kia đang gõ cửa nhà Giang Khước, chẳng biết hắn nghĩ gì mà bóp tắt điếu thuốc: "Hắn không có nhà."

Nha Thấu ngượng ngùng gật đầu: "À, cảm ơn anh."

Cậu gặp Hứa Tri Nam ba lần, cả ba lần đều là hắn lên tiếng nhắc nhở mình.

Nếu không phải điểm thiện cảm của Hứa Tri Nam chỉ có 5 thì Nha Thấu đã tưởng là hắn có ý gì với mình rồi.

Nha Thấu lúng túng sờ chóp mũi, về nhà mình, ăn cơm xong xuôi, ngồi trên sô pha xem lại tài liệu một lúc rồi bắt đầu xuất phát tới căn cứ người chơi.

[Mai Táng] là phó bản cấp B nên tổng số người tham gia là 50.

Theo như thông tin 001 lộ ra sau lúc ăn no thì 50 người chơi này không phải đều là người tiến hành đánh giá cấp bậc, hay nói cách khác là 50 người chơi này có trình độ cao thấp không đều.

Danh sách 50 người chơi không được công bố trước, lúc đẩy cửa phòng khảo hạch ra, Nha Thấu lại nhìn thấy cái đồng hồ ngân hà kia.

Mà lần này kim đồng hồ chỉ số "4".

4 —— Chết.

Nha Thấu bị ý nghĩ bất chợt hiện ra này làm giật nảy mình, cậu ngoan ngoãn ngồi xuống chỗ của mình, chờ hệ thống khảo hạch đến.

Nhưng cái từ đồng âm kia vẫn cứ quanh quẩn trong đầu cậu, trong phòng khảo hạch chỉ có một mình cậu, cậu không rõ có phải sau khi vào phó bản rồi thì người chơi mới tập trung lại với nhau hay không, trong chốc lát thấy hơi bất an.

【Hệ thống khảo hạch 081 đã vào vị trí, giám khảo đã vào vị trí, khảo hạch sắp bắt đầu.】

081, xem ra số hiệu 001 cao phết.

【5】

【4】

【3...】

Lúc đếm ngược tới giây thứ 3, âm thanh hệ thống ngừng thật lâu như thể kiểm tra thấy lỗi gì đó, Nha Thấu trông thấy danh sách tên của 50 người chơi vốn không được công bố đột nhiên xuất hiện trước mặt mình.

Đột nhiên xuất hiện rồi lập tức biến mất luôn, Nha Thấu chỉ vội liếc thấy tên người cuối cùng là Lâm Nam.

Khi vang lên lần nữa, âm thanh của hệ thống lạnh lẽo cực kỳ, nghe còn thấy hơi chói tai.

【2】

【1】

【Đang tải cốt truyện mở đầu——】

Cảnh vật trước mặt bỗng xoay tròn, Nha Thấu chìm vào hôn mê.

Mà sau khi cậu mất ý thức, chỗ vốn ghi tên Lâm Nam đã thay đổi.

Con chữ màu đen bắt đầu di chuyển hiện ra một cái tên khác.

"Yain."

—— "Nha Ẩn."

【Chúc người chơi sinh tồn vui vẻ!】