Mục Thần Ký
"Trời tối, đừng ra ngoài" - Câu nói huyền thoại này đã được truyền lưu ở Tàn Lão thôn từ rất nhiều năm trước, cụ thể là truyền xuống từ khi nào thì đã không thể chứng minh được truyện này. Có điều, câu nói này là chân lý không cần nghi ngờ.
Trong Tàn Lão thôn, Tư bà bà nhìn ánh nắng chiều khuất dần sau núi mà sốt ruột. Theo vầng mặt trời lặn xuống, một tia nắng cuối cùng biến mất, đất trời đột nhiên vô cùng yên tĩnh, không có bất kỳ âm thanh gì. Bóng đêm huyền huyễn từ phương tây dần dần phủ xuống nơi đây, nuốt chửng núi sông, con đường, cây cối, sau đó tràn đến nhấn chìm Tàn Lão thôn.
Bốn góc của Tàn Lão thôn dựng bốn tượng đá cổ xưa, tượng đá loang lổ, niên đại xa xăm, ngay cả Tư bà bà cũng không biết tượng đá này được người phương nào điêu khắc, lúc nào thì dựng ở đây.
Bóng đêm phủ xuống, trong bóng tối, bốn tượng đá tỏa ra ánh sáng hư vô ảnh yếu ớt, tượng đá vẫn còn sáng làm cho Tư bà bà và những lão giả trong thôn đều thở phào nhẹ nhõm.
Chương 970: Thiên Tôn đeo yếm | 4 tháng trước |
Chương 969: Tần, Mục hội ngộ | 4 tháng trước |
Chương 968: Lăng Thiên Tôn phải chết | 4 tháng trước |
Chương 967: Ba trận tranh đấu | 4 tháng trước |
Chương 966: Giống như trời giúp | 4 tháng trước |