Chương 1427: Những Cơ Hội Chưa Khai Phá
Chương 1427: Những Cơ Hội Chưa Khai Phá
Cố gắng quay trở lại Phá Xích là không có ý nghĩa. Tổ đội đã dùng quá nhiều thời gian đi đến phía bên này của hòn đảo, và không còn đủ thời gian nữa.
Cũng không phải nói vòng này là vô dụng.
Sunny đã biết được cách tạo ra vũ khí từ con Bướm Rỗng. Lần kế tiếp, cậu sẽ có thể làm vậy nhanh hơn. Cậu cũng đã biết được cách giết Khủng Bố Hang Động...lần kế tiếp, cậu sẽ có thể giết nó tốt hơn. Và đám quái vật mà họ đã chiến đấu trong khu rừng sương mù kia cũng vậy.
Đặc biệt là vì việc Cassie đã nói cho cậu biết nhiều hơn về bản chất và năng lực của những sinh vật đó. Vài thứ trong đó cậu đã suy luận ra, nhưng mà vài cái khác thì là hoàn toàn mới mẻ.
Mỗi vòng mang Sunny đến gần mục tiêu của cậu hơn. Ít nhất...
Ít nhất thì cậu hi vọng là vậy.
Hiện tại, những thành viên tổ đội đang nghỉ ngơi cách nơi họ tìm thấy Effie không quá xa. Nữ thợ săn đang tham lam cắn nuốt phần lương thực trong Hòm Hám Của, còn Jet thì đang cố giải thích vấn đề vòng lặp thời gian cho cô. Nephis vẫn có vẻ hơi ngơ ngác sau khi biết được tình hình của Effie, và Cassie thì đã im lặng hòa vào khung nền, như cô luôn làm.
Dễ để quên mất là cô đang ở đây.
Còn Sunny thì đang ngồi cách đó một đoạn, nhìn chăm chú vào sương mù.
‘Thật ra thì, hơi ngượng nghịu.’
Những ý nghĩ của cậu đang là ảm đạm.
Bất chấp việc cậu đang cố gắng đến cỡ nào để không để bản chất của thời gian trên Bông Hoa Gió ảnh hưởng đến cách suy nghĩ của mình, thì cậu càng lúc càng dựa dẫm vào vòng lặp thời gian này. Với cậu thì, vòng này cơ bản là xong rồi – họ sẽ không kịp thời gian quay trở lại, nên không cần phải cố. Trong tâm trí, Sunny đã bắt đầu tính toán nên làm gì vào lần sau.
Nhưng mà, tình huống là hoàn toàn khác đối với những đồng đội của cậu.
Với họ, không có lần sau nào cả. Kể cả nếu như họ biết rằng thời gian sẽ lặp lại, thì đó không phải thứ mà người ta thật sự có thể dễ dàng chấp nhận. Nên, họ chắc chắn là đang cảm thấy vừa kì lạ, vừa tuyệt vọng vì sự thụ động đột ngột này.
‘Chắc là vẫn có thời gian để làm gì đó khác.’
Sunny mệt mỏi nhắm mắt.
Cái đền bỏ hoang bị cây cỏ mọc tùm lum là cách nơi này không quá xa. Hồ nước máu cũng vậy. Cũng không phải là không thể đến được nơi có những tảng đá đứng thành vòng kia...cậu vẫn chưa khám phá kĩ càng những nơi đó, nên họ có thể làm thử.
Đương nhiên, nguyên nhân tại sao Sunny đã không tìm hiể những khu vực đó là vì chúng quá chết người. Cậu sẽ có chút tiến triển nếu cả tổ đội đến đó, nhưng mà cái giá sẽ là mạng sống của họ.
Sunny đã bắt đầu vòng này với một lời hứa là sẽ sống, nên cậu không có tâm trạng đi chết, hay là nhìn đồng đội mình chết đi.
Một tiếng thở dài nặng nề thoát khỏi môi cậu.
‘Ừ thì, có vài việc an toàn hơn mà mình vẫn chưa thử.’
Vì Sunny hiện tại đang trong giai đoạn thu thập thông tin của cái kế hoạch mơ hồ để thoát khỏi Bông Hoa Gió, có nhiều lựa chọn mà cậu vẫn chưa khai thác.
Cậu triệu hồi một Ký Ức. Và nhanh chóng, một cái gương u ám bọc trong bạc hắc ám xuất hiện trong tay cậu, bề mặt của nó như là một hồ thủy ngân Gương Sự Thật...
Cậu đã nhận được món Ký Ức Vượt Bậc Đẳng Cấp Bảy này sau khi vô tình giết một Titan Ngã, Kẻ Tìm Kiếm Sự Thật Ô Uế. Sinh vật mà suýt rớt lên đầu cậu trong trận chiến tổ hợp ở Đông Nam Cực, và bị cậu hoàn toàn ăn may giết chết.
Pháp thuật duy nhất của nó cho phép Sunny có được một năng lực của một tồn tại nào đó mà bị bắt trong phản chiếu của Gương Sự Thật, trong một đoạn thời gian Ký Ức này sẽ bị hủy diệt sau khi dùng đến nó.
Không khó để nhận ra món vật phẩm dùng một lần duy nhất là độc đáo thích hợp đối với Bông Hoa Gió. Dù sao thì, nó có thể dùng đi dùng lại ở nơi này, một lần cho mỗi vòng lặp. Nó phù hợp đến kì lạ, khi nghĩ đến hòn đảo này từng thuộc về một trong những người Tìm Kiếm kia.
Nhưng Sunny vẫn chưa dùng nó. Ngoại trừ Tàn Sát Bất Tử và Quái Thú Cắn Nuốt, cậu không biết đủ về những tù nhân của Bông Hoa Gió để làm vậy. Và bắt được phản chiếu của hai thứ kia mà không bị chúng giết là không hề dễ dàng.
Nên, hiện tại, phản chiếu bên trong Gương Sự Thật là của Nephis – cô đã từng nhặt nó lên một lần, khi còn ở Đảo Hắc Ám, và hình ảnh gương mặt cô vẫn còn trên bề mặt thủy ngân kia.
‘Mù quáng cố phản chiếu năng lực của những thứ ghê gớm kia trước kia đã là một vấn đề...nhưng nếu mình đúng là thêm vào Cassie, thì việc đó trở nên có khả năng hơn.”
Đây là cả một tầng lớp cơ hội mà cậu phải suy nghĩ và khám phá. Pháp thuật của Gương Sự Thật là cũng không giới hạn với những Sinh Vật Ác Mộng. Sunny cũng có thể tạm thời có được Kĩ Năng Phân Loại của những thành viên tổ đội. Ngọn lửa của Neph, tiên tri của Cassie, khả năng hủy diệt linh hồn của Jet, sức mạnh siêu việt của Effie...
Tâm trí mệt mỏi của cậu rơi vào trạng thái ngớ ngẩn chỉ từ số lượng khả năng đan xen kia.
Sau một lúc, Sunny hủy đi Gương Sự Thật và hít một hơi sâu.
Có một dụng cụ khác nữa mà cậu vẫn chưa dùng đến. Mảnh lĩnh vực của Thần Bóng Tối mà cậu nhận được cho bước thứ tư của Khiêu Vũ Bóng,
Cậu đã chưa từng thử nghiệm với nó vì sợ lãng phí Di Vật Truyền Thừa hùng mạnh này. Nhưng giờ khi Sunny ở trong vòng lặp...có nơi nào tốt hơn để xem thửu Mảnh Lĩnh Vực thật sự có thể làm gì?
Cậu đã cân nhắc đến việc dùng đến nó từ một lúc rồi. Thứ ngăn Sunny lại trước kia là khát vọng muốn biết nhiều hơn về Bông Hoa Gió trước đó. Nhưng giờ thì cậu đã khám phần phần lớn của nó, ít nhất là một cách dè chừng. Còn nguyên nhân gì để chờ đợi hay không?
Chỉ có một...
Cậu kiệt sức.
Sunny ảm đạm nhìn chăm chú vào sương mù.
‘Gương Sự Thật và mảnh của Lĩnh Vực Bóng Tối. Lần sau mình sẽ thử chúng.’
Nhưng trước tiên...cậu thật sự cần nghỉ ngơi. Đánh giá hai món dụng cụ kia sẽ tốt hơn nhiều với một đầu óc sảng khoái.
Liếc nhìn những thành viên của tổ đội, Sunny chần chừ vài giây, rồi hỏi:
“Mọi người...có muốn tôi làm gì cụ thể khi vòng tiếp theo bắt đầu không?”
Lần cuối cậu có một ngày nghỉ thật sự là lúc nào chứ, được tự do làm điều mình muốn...hay không làm gì cả?
Ngay cả khi trong những thời gian tương đối bình tĩnh, Sunny đã luôn bị đè ép bởi nhu cầu hoàn thành nhiều thứ. Lần này, cậu sẽ không phiền với chúng.
Cậu sẽ chỉ...nghỉ ngơi.
Một tia háo hức đột nhiên nở rộ trong trái tim tơi tả của cậu.
Cố gắng quay trở lại Phá Xích là không có ý nghĩa. Tổ đội đã dùng quá nhiều thời gian đi đến phía bên này của hòn đảo, và không còn đủ thời gian nữa.
Cũng không phải nói vòng này là vô dụng.
Sunny đã biết được cách tạo ra vũ khí từ con Bướm Rỗng. Lần kế tiếp, cậu sẽ có thể làm vậy nhanh hơn. Cậu cũng đã biết được cách giết Khủng Bố Hang Động...lần kế tiếp, cậu sẽ có thể giết nó tốt hơn. Và đám quái vật mà họ đã chiến đấu trong khu rừng sương mù kia cũng vậy.
Đặc biệt là vì việc Cassie đã nói cho cậu biết nhiều hơn về bản chất và năng lực của những sinh vật đó. Vài thứ trong đó cậu đã suy luận ra, nhưng mà vài cái khác thì là hoàn toàn mới mẻ.
Mỗi vòng mang Sunny đến gần mục tiêu của cậu hơn. Ít nhất...
Ít nhất thì cậu hi vọng là vậy.
Hiện tại, những thành viên tổ đội đang nghỉ ngơi cách nơi họ tìm thấy Effie không quá xa. Nữ thợ săn đang tham lam cắn nuốt phần lương thực trong Hòm Hám Của, còn Jet thì đang cố giải thích vấn đề vòng lặp thời gian cho cô. Nephis vẫn có vẻ hơi ngơ ngác sau khi biết được tình hình của Effie, và Cassie thì đã im lặng hòa vào khung nền, như cô luôn làm.
Dễ để quên mất là cô đang ở đây.
Còn Sunny thì đang ngồi cách đó một đoạn, nhìn chăm chú vào sương mù.
‘Thật ra thì, hơi ngượng nghịu.’
Những ý nghĩ của cậu đang là ảm đạm.
Bất chấp việc cậu đang cố gắng đến cỡ nào để không để bản chất của thời gian trên Bông Hoa Gió ảnh hưởng đến cách suy nghĩ của mình, thì cậu càng lúc càng dựa dẫm vào vòng lặp thời gian này. Với cậu thì, vòng này cơ bản là xong rồi – họ sẽ không kịp thời gian quay trở lại, nên không cần phải cố. Trong tâm trí, Sunny đã bắt đầu tính toán nên làm gì vào lần sau.
Nhưng mà, tình huống là hoàn toàn khác đối với những đồng đội của cậu.
Với họ, không có lần sau nào cả. Kể cả nếu như họ biết rằng thời gian sẽ lặp lại, thì đó không phải thứ mà người ta thật sự có thể dễ dàng chấp nhận. Nên, họ chắc chắn là đang cảm thấy vừa kì lạ, vừa tuyệt vọng vì sự thụ động đột ngột này.
‘Chắc là vẫn có thời gian để làm gì đó khác.’
Sunny mệt mỏi nhắm mắt.
Cái đền bỏ hoang bị cây cỏ mọc tùm lum là cách nơi này không quá xa. Hồ nước máu cũng vậy. Cũng không phải là không thể đến được nơi có những tảng đá đứng thành vòng kia...cậu vẫn chưa khám phá kĩ càng những nơi đó, nên họ có thể làm thử.
Đương nhiên, nguyên nhân tại sao Sunny đã không tìm hiể những khu vực đó là vì chúng quá chết người. Cậu sẽ có chút tiến triển nếu cả tổ đội đến đó, nhưng mà cái giá sẽ là mạng sống của họ.
Sunny đã bắt đầu vòng này với một lời hứa là sẽ sống, nên cậu không có tâm trạng đi chết, hay là nhìn đồng đội mình chết đi.
Một tiếng thở dài nặng nề thoát khỏi môi cậu.
‘Ừ thì, có vài việc an toàn hơn mà mình vẫn chưa thử.’
Vì Sunny hiện tại đang trong giai đoạn thu thập thông tin của cái kế hoạch mơ hồ để thoát khỏi Bông Hoa Gió, có nhiều lựa chọn mà cậu vẫn chưa khai thác.
Cậu triệu hồi một Ký Ức. Và nhanh chóng, một cái gương u ám bọc trong bạc hắc ám xuất hiện trong tay cậu, bề mặt của nó như là một hồ thủy ngân Gương Sự Thật...
Cậu đã nhận được món Ký Ức Vượt Bậc Đẳng Cấp Bảy này sau khi vô tình giết một Titan Ngã, Kẻ Tìm Kiếm Sự Thật Ô Uế. Sinh vật mà suýt rớt lên đầu cậu trong trận chiến tổ hợp ở Đông Nam Cực, và bị cậu hoàn toàn ăn may giết chết.
Pháp thuật duy nhất của nó cho phép Sunny có được một năng lực của một tồn tại nào đó mà bị bắt trong phản chiếu của Gương Sự Thật, trong một đoạn thời gian Ký Ức này sẽ bị hủy diệt sau khi dùng đến nó.
Không khó để nhận ra món vật phẩm dùng một lần duy nhất là độc đáo thích hợp đối với Bông Hoa Gió. Dù sao thì, nó có thể dùng đi dùng lại ở nơi này, một lần cho mỗi vòng lặp. Nó phù hợp đến kì lạ, khi nghĩ đến hòn đảo này từng thuộc về một trong những người Tìm Kiếm kia.
Nhưng Sunny vẫn chưa dùng nó. Ngoại trừ Tàn Sát Bất Tử và Quái Thú Cắn Nuốt, cậu không biết đủ về những tù nhân của Bông Hoa Gió để làm vậy. Và bắt được phản chiếu của hai thứ kia mà không bị chúng giết là không hề dễ dàng.
Nên, hiện tại, phản chiếu bên trong Gương Sự Thật là của Nephis – cô đã từng nhặt nó lên một lần, khi còn ở Đảo Hắc Ám, và hình ảnh gương mặt cô vẫn còn trên bề mặt thủy ngân kia.
‘Mù quáng cố phản chiếu năng lực của những thứ ghê gớm kia trước kia đã là một vấn đề...nhưng nếu mình đúng là thêm vào Cassie, thì việc đó trở nên có khả năng hơn.”
Đây là cả một tầng lớp cơ hội mà cậu phải suy nghĩ và khám phá. Pháp thuật của Gương Sự Thật là cũng không giới hạn với những Sinh Vật Ác Mộng. Sunny cũng có thể tạm thời có được Kĩ Năng Phân Loại của những thành viên tổ đội. Ngọn lửa của Neph, tiên tri của Cassie, khả năng hủy diệt linh hồn của Jet, sức mạnh siêu việt của Effie...
Tâm trí mệt mỏi của cậu rơi vào trạng thái ngớ ngẩn chỉ từ số lượng khả năng đan xen kia.
Sau một lúc, Sunny hủy đi Gương Sự Thật và hít một hơi sâu.
Có một dụng cụ khác nữa mà cậu vẫn chưa dùng đến. Mảnh lĩnh vực của Thần Bóng Tối mà cậu nhận được cho bước thứ tư của Khiêu Vũ Bóng,
Cậu đã chưa từng thử nghiệm với nó vì sợ lãng phí Di Vật Truyền Thừa hùng mạnh này. Nhưng giờ khi Sunny ở trong vòng lặp...có nơi nào tốt hơn để xem thửu Mảnh Lĩnh Vực thật sự có thể làm gì?
Cậu đã cân nhắc đến việc dùng đến nó từ một lúc rồi. Thứ ngăn Sunny lại trước kia là khát vọng muốn biết nhiều hơn về Bông Hoa Gió trước đó. Nhưng giờ thì cậu đã khám phần phần lớn của nó, ít nhất là một cách dè chừng. Còn nguyên nhân gì để chờ đợi hay không?
Chỉ có một...
Cậu kiệt sức.
Sunny ảm đạm nhìn chăm chú vào sương mù.
‘Gương Sự Thật và mảnh của Lĩnh Vực Bóng Tối. Lần sau mình sẽ thử chúng.’
Nhưng trước tiên...cậu thật sự cần nghỉ ngơi. Đánh giá hai món dụng cụ kia sẽ tốt hơn nhiều với một đầu óc sảng khoái.
Liếc nhìn những thành viên của tổ đội, Sunny chần chừ vài giây, rồi hỏi:
“Mọi người...có muốn tôi làm gì cụ thể khi vòng tiếp theo bắt đầu không?”
Lần cuối cậu có một ngày nghỉ thật sự là lúc nào chứ, được tự do làm điều mình muốn...hay không làm gì cả?
Ngay cả khi trong những thời gian tương đối bình tĩnh, Sunny đã luôn bị đè ép bởi nhu cầu hoàn thành nhiều thứ. Lần này, cậu sẽ không phiền với chúng.
Cậu sẽ chỉ...nghỉ ngơi.
Một tia háo hức đột nhiên nở rộ trong trái tim tơi tả của cậu.