Tim ta chợt run lên, đại sư huynh thấy ta liền lập tức chắn trước mặt ta.

 

"Con Yểm Ma này đã bị ta đánh bị thương rồi, đừng sợ, Linh Lung, hãy trốn sau lưng ta."

 

Một loạt bình luận chế nhạo hiện lên.

 

[Tôi không nghe nhầm chứ, chẳng phải con Yểm Ma này là do hắn cố ý dẫn tới sao? Dẫn tới rồi lại không khống chế được, suýt chút nữa thì hủy hoại nửa thành!]

 

[ Ta không nghe lầm chứ, không phải yểm ma này là hắn cố ý dẫn tới sao? Dẫn tới lại không khống chế được, kém chút hủy nửa thành!

 

[Chẳng phải muốn cho nữ phụ thấy nam phụ bất tài, không bảo vệ được cô ta sao? Đúng là coi con gái ta là phế vật mà!]

 

Ta đẩy hắn ta ra.

 

Rút kiếm xông thẳng vào biển lửa ngút trời.

 

[A a a! Con gái ta ngầu quá!]

 

Đại sư huynh dậm chân: "Linh Lung! Ta ở đây, nó không làm gì được ta đâu!"

 

"Câm miệng đi, đồ ngốc!"

 

13

 

Ta ngưng thần bế khí, xông vào ảo cảnh của Yểm Ma.

 

Pháp bảo Định Tâm Kính của sư tôn trước n.g.ự.c phát ra tiếng răng rắc vỡ vụn.

 

Trong những vết nứt, ta mơ hồ thấy bóng dáng tiểu sư đệ.

 

Đệ ấy lại đứng ngây ra giữa trận.

 

Vẻ mặt này, nhìn là biết bị mê hoặc rồi.

 

Ta nín thở, lập tức thuấn di đến bên cạnh đệ ấy.

 

Một tay nắm lấy cổ tay đệ ấy.

 

Đệ ấy vẫn ngơ ngác nhìn ta.

 

Không kịp nghĩ nhiều, ta một tay ôm lấy eo đệ ấy, định kéo ra ngoài.

 

Đúng lúc này, Yểm Ma phát hiện trong lưới có thêm người sống.

 

Nó lập tức dốc toàn lực, dồn hết yêu khí nóng rực về phía tôi.

 

Yêu vụ này, một phần đã bằng mười năm liều lượng của Hợp Hoan Tông.

 

Không kịp nữa rồi.

 

Ta dùng sức đẩy tiểu sư đệ ra, định đẩy đệ ấy ra trước.

 

Rắc một tiếng, Định Tâm Kính vỡ tan.

 

Ta chỉ thấy cổ đau nhói, như bị cứa một đường.

 

Đầu óc ong ong, như bình rượu vỡ tan, m.á.u nóng hừng hực xông lên não.

 

Cùng lúc đó, tiểu sư đệ xoay chuyển tình thế, kéo thẳng tôi vào lòng.

 

Một mùi hương mát lạnh bao trùm lấy ta, ta sặc một tiếng.

 

"Ôm chặt lấy ta."

 

Chắc là do ta bị ảo giác rồi.

 

Tay ta lại chạm vào cái đuôi ngắn ngủn, mềm mại.

 

Môi ta hình như đã chạm vào yết hầu của đệ ấy.

 

Ta muốn nhìn xem, tiểu sư đệ liền đưa tay kéo ta vào lòng.

 

Giọng đệ ấy khàn đặc như bị lửa đốt.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn -

 

"Đừng động. Đừng nhìn."

 

13

 

Khi tỉnh lại, ta đang ở trong một con hẻm tối, vạt áo rộng thùng thình che kín mặt ta.

 

Tiểu sư đệ nói ta đã g.i.ế.c con Yểm ma kia.

 

Pháp bảo Định Tâm Kính trước n.g.ự.c ta đã vỡ tan thành bột.

 

Chúng ta đang chạy trốn.

 

Bình luận trên màn hình loạn cả lên.

 

Dưa Hấu

[A a a, tình huống vừa rồi mà vẫn nhịn được không hôn, nam phụ là đã tu thành chính quả rồi sao?]

 

[Tôi thấy nữ chính sờ đuôi hắn rồi, đối với tộc bọn họ, thế chẳng khác nào ngủ chung đâu.]

 

[Thôi bỏ chuyện đó đi, giờ đang chạy trốn đấy.]

 

Ta nhanh chóng hiểu ra.

 

Tiểu sư đệ vì cứu ta, không tiếc hiện nguyên hình, bị đại sư huynh nhìn thấy.

 

Sau đó, đại sư huynh bỏ mặc con Yểm ma sắp chết, quay sang uy h.i.ế.p tiểu sư đệ.

 

Hắn ta truyền tin về sư môn để xử trí tiểu sư đệ, còn muốn tiểu sư đệ giao ta cho hắn ta mang về.

 

Vốn dĩ, dưới lời lẽ người yêu khác biệt và chỉ có sư môn mới giải được yểm độc của đại sư huynh, tiểu sư đệ đã d.a.o động.

 

Nhưng khi phát hiện đại sư huynh có ý đồ bất chính với ta.

 

Tiểu sư đệ đã quả quyết ôm ta bỏ chạy dù bị thương.

 

[A a a a, nam chính quá đáng, lại ép tiểu sư đệ giao nữ chính ra.]

 

[Tiểu sư đệ cũng sợ rồi, dù sao cậu ấy luôn sợ nữ chính biết thân phận thật của mình.]

 

[Nữ chính lỡ miệng nói bậy một câu mà tiểu sư đệ đã đau lòng lắm rồi, sao có thể để nàng biết được.]

 

[Nhưng linh căn của cậu ấy bị đào, chân thân lại bị thương... Liệu có c.h.ế.t không vậy? Ôi, nước mắt của fan CP, không kìm được rồi!]

 

Ta gọi tiểu sư đệ lại.

 

"Thả ta xuống."

 

Đệ ấy khựng lại một chút rồi ngoan ngoãn dừng bước.

 

Ở nơi không xa, những đóa hoa lửa năm màu do pháp thuật tạo thành đang nổ tung trên bầu trời.

 

Đây là sư môn triệu hồi.

 

Ta liếc nhìn: "Sư tôn đến rồi."

 

[Tôi muốn khóc, tình yêu của cún con chẳng lẽ không đáng giá sao?]

 

[Sư tôn đến rồi, nữ nhi định quay về à? Đừng ngốc thế, quay về thì tên sư huynh chó má và sư muội chó má kia đang chờ cô đấy! Một tên thì thèm sắc, một ả thì thèm thân!]

 

Tiểu sư đệ khẽ nói, đáy mắt tràn ngập vẻ cô đơn: "Ừ, đúng là sư tôn đến rồi."

 

Ta hỏi: "A Từ, đệ không muốn gặp họ sao?"

 

Đệ ấy cúi đầu, trông như một đứa trẻ vừa làm sai chuyện.

 

Ta đưa tay nắm lấy tay đệ ấy, lập tức thi triển một cái ẩn thân chú.

 

"Ta cũng không muốn."

 

Đệ ấy hơi ngẩn người.

 

"Cái ph

áp bảo Định Tâm Kính kia là ta trộm từ chỗ sư tôn, là bảo bối mà người yêu quý nhất, giờ thì nát bét rồi, người nhất định sẽ đánh ta một trận."